Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 728 : Đằng Phi gặp nạn
Ngày đăng: 17:21 30/04/20
Lập Thu ngồi trong công viên, không ngừng khóc thút thít.
Thôi Hồng Anh khuyên một hồi lâu, cô mới ngừng khóc, nhưng cũng chẳng nói gì.
Đã khá muộn nên Thôi Hồng Anh khuyên cô đi về, cứ ngồi trên đường thế này thì không an toàn lắm. Lập Thu vẻ mặt mờ mịt lắc đầu:
- Cậu về đi! Để mình yên tĩnh một lát.
Cuối cùng Thôi Hồng Anh cũng khuyên được cô trở về ký túc xá.
Ban nãy chứng kiến uy lực của Lập Thu, lực sát thương thật kinh người, sức mạnh dũng mãnh ấy của Lập Thu quả thực không người đàn ông nào có thể chống đỡ nổi.
Thôi Hồng Anh phát hiện ra rằng, suy nghĩ của Lập Thu sâu sắc hơn cả mình, hỏi cô ấy lí do là gì, cô ấy cũng chẳng nói. Cô đang nghĩ, nếu thực sự để Lập Thu ở cùng anh họ mình, chưa chắc đó là chuyện tốt đẹp gì. Chỉ là chuyện tình cảm cô cũng cảm thấy rất phức tạp, cô đành cảm thán trong lòng, vẫn cứ là thuận theo duyên số đi!
Hôm sau, Đằng Phi và lão Trần đến đón Bí thư Trương như mọi khi, trên đường không nói lời nào.
Trong lòng Đằng Phi rất áy náy, đợi lãnh đạo vào phòng làm việc rồi, anh ta mới vào xin lỗi, quỳ trên mặt đất, đưa lên bản kế hoạch mới mà anh ta đã làm suốt đêm qua.
Trương Nhất Phàm vốn muốn thay Đằng Phi, nhưng tối qua Đổng Tiểu Phàm đã khuyên hắn. “Với tình hình hiện giờ ở Vĩnh Lâm, anh liên tục đổi thư ký cũng không giải quyết được vấn đề gì, đưa người mới đến, có khi càng dễ bị người ta lợi dụng sơ hở hơn.
Em nghĩ mấu chốt của vấn đề không nằm ở Đằng Phi, nếu quả thật có người đang lén giở trò, thì dù có đổi người khác cũng vẫn xảy ra vấn đề tương tự. Em thấy, không bằng anh cho Đằng Phi thêm một cơ hội đi.”
Ô Dật Long ngồi xuống ghế sofa đối diện Trương Nhất Phàm.
- Bí thư Trương đích thân tới đây, có phải lại có quyết sách gì quan trọng hay không? Vừa rồi Chủ tịch Tiếu, Chủ tịch huyện Giang Hóa đang báo cáo tiến độ xây dựng nhà máy thứ hai của tập đoàn Trường Bạch Sơn, ở phương diện này, hai bên hợp tác vẫn khá ổn.
Đối với sự phối hợp gần đây của Ô Dật Long, Trương Nhất Phàm cảm thấy rất vui mừng. Hắn biết bản thân không thể đích thân đi ra lệnh cho đám Ngưu quỷ Xà thần ấy. Ô Dật Long thì khác, gã căn cơ thâm hậu, ở địa khu Vĩnh Lâm này nói một là một. Cho dù có vật ngã được gã, thì hắn cũng lại phải đi thu phục từng đám lít nhít bên dưới, Trương Nhất Phàm thực không có nhiều thời gian như vậy.
Quyết sách lúc này của hắn cũng giống như năm xưa Quan Vân Trường tha mạng Tào Tháo, năm ấy Gia Cát Lượng không muốn giết Tào Tháo, đã khiến cho cả phương Bắc một lần nữa lâm vào chiến loạn, bách tính lại gặp phải cảnh lầm than, vì vậy hắn muốn diễn lại cảnh tượng Quan Vân Trường tha mạng Tào Tháo ấy.
Trương Nhất Phàm định cho mình thời hạn ba năm, trong ba năm này, việc hắn cần hoàn thành rất nhiều. Vẫn là câu nói ấy, nền móng Vĩnh Lâm yếu, đợi đến khi hắn hoàn thành việc chỉnh đốn chính trị thì sẽ lãng phí rất nhiểu thời gian.
Hắn chỉ có thể cùng lúc thực hiện, dĩ nhiên cách tốt nhất chính là hợp tác với Ô Dật Long. Sau một trận giao chiến, Ô Dật Long dường như cũng ý thức được điều này, bởi vậy, biểu hiện gần đây của gã khiến người ta rất hài lòng.
Trương Nhất Phàm và Ô Dật Long trao đổi, vẫn là những chuyện ấy, để thực hiện được bốn mục tiêu, chính quyền nhất định phải dốc nhiều sức hơn nữa. Sau đó hai người nói hết chuyện này sang chuyện khác, cuối cùng nói đến mấy vấn đề tình hình trị an xã hội, môi trường đô thị, tình trạng vệ sinh, an toàn giao thông.
Thêm nữa Trương Nhất Phàm nhấn mạnh rằng, trong những ngày tới đây, trọng điểm chính là mấy điểm này. Ô Dật Long không hiểu, nhưng gã cũng không hỏi lại, gã không có thói quen chuyện gì cũng đi hỏi người khác, chỉ muốn suy tính trong đầu mà thôi.
Với chỉ số thông minh của Ô Dật Long, gã đương nhiên nhanh chóng hiểu được dụng ý của Trương Nhất Phàm, những lời hắn nói hôm nay, trước đó chỉ là lời dẫn thôi, phía sau mới là trọng điểm. Chỉ là gã vẫn không hoàn toàn hiểu được mục đích thực sự khiến Trương Nhất Phàm làm mấy thứ này.
Tình hình chung này chỉ có lãnh đạo cấp cao hoặc có vị khách quan trọng viếng thăm, mới đặc biệt chú trọng công tác ở những phương diện này, lẽ nào quả thực có nhân vật quan trọng nào đó đến Vĩnh Lâm?
Điều này với Ô Dật Long mà nói, tạm thời là câu đố không có lời giải.