Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 758 : Bí thư Trương tức giận

Ngày đăng: 17:21 30/04/20


Tháng chín mưa như trút nước, thực sự rất hiếm gặp.



Tiểu Cảnh nhìn thấy danh sách giúp đỡ người nghèo được công bố ở trên báo, đã cẩn thận tìm hai lần, nhưng vẫn không có tên của trường trung học xã Quế Hoa. Tên Chu Bân này, không nể mặt chút nào! Được lắm! Xem như anh giỏi!



Tiểu Cảnh đã hứa với Hiệu trưởng Cao, lần này sẽ giúp một số người trong trường của ông ta.



Điều kiện của xã Quế Hoa không phải là quá kém, có thể là không khó khăn lắm. Trong trường quả thực có một tòa nhà hai tầng. Tòa nhà đã không còn sử dụng nữa, trước mắt đang xây dựng một tòa nhà dạy học mới.



Tòa nhà mới và cũ không nằm cũng một chỗ, ngày đó Chu Bân nhìn thấy là tòa nhà cũ, để khiến cho tình hình ngày càng chân thực một chút, Hiệu trưởng Cao đã mạo hiểm rất lớn, đã để học sinh của bốn lớp dọn đến tòa nhà nguy hiểm học nửa ngày.



Nhìn cơn mưa lớn này, Tiểu Cảnh lộ ra vẻ mặt không thể cười nổi, một cuộc điện thoại gọi đến nhà của Hiệu trưởng Cao:

- Ông chuẩn bị một chút hồ sơ của trường, gửi lại một lần nữa.



Lần trước Hiệu trưởng Cao đã ăn ba ba, tốn mất mấy nghìn tệ, cũng không được một cái danh sách nào cả, còn kéo thêm hai nữ giáo viên trẻ cùng đi tiếp rượu. Kết quả thì chẳng làm nên trò trồng gì, không khỏi oán trách Tiểu Cảnh trong lòng.



Nhận được điện thoại của Tiểu Cảnh, trong lòng nghĩ Tiểu Cảnh ở Ủy ban nhân dân thành phố cũng chẳng có mặt mũi gì, chuyện này cũng làm không xong, không ngờ chủ nhiệm của văn phòng xóa đói giảm nghèo cũng không thèm nể mặt anh ta.



Vốn dĩ lần này nếu đem số tiền giúp đỡ người nghèo trực tiếp trao đến huyện, mặt mũi của Tiểu Cảnh liền có thể phát huy tác dụng, nhưng lần này thì khác, do Thành ủy dẫn đầu, không thông qua huyện, anh ta chỉ có thể lực bất tòng tâm.



Nghe Tiểu Cảnh nói như vậy, ông ta hỏi một câu:

- Có tác dụng không?



Hiệu trưởng Cao không hy vọng lại phải mất mấy nghìn tệ, đã mất phu nhân lại còn thiệt quân.



Lần trước tiếp rượu, ông ta đã đồng ý phê duyệt chức vụ cho Tiểu Hoàng và Tiểu Lưu. Bây giờ chuyện không thành, lại không thể từ chối chuyện đã hứa với hai người, Hiệu trưởng Cao có chút nén giận.


Sắc mặt của Ô Dật Long cũng không tốt, bởi vì văn phòng chống lụt là do một tay anh ta thiết lập nên, khi Trương Nhất Phàm nổi giận trong cuộc họp, căn bản không có bất kì sự bàn bạc nào với anh ta, cũng không có đường để bàn bạc.



Lần nổi giận này cũng giống như trận mưa lớn này, đến rất đột ngột, khiến cho người khác khó mà đề phòng được. Chỉ là mọi người không thể ngờ đến, Trương Nhất Phàm lại nổi giận như vậy, cũng vì những người này, làm xáo trộn hết mọi kế hoạch của hắn.



Cho nên, hắn rất tức giận, hắm muốn giết người lập uy một lần nữa.



Lần này Trương Nhất Phàm nổi giận, ngay cả Dương Lăng Vân, Chu Bân đều không hiểu vì lý do gì, Đằng Phi cũng không biết, Trương Nhất Phàm bị sao vậy? Luôn thích cách suy nghĩ lãnh đạo của Chu Bân, âm thầm suy nghĩ trong lòng.



Vợ của Trương Nhất Phàm đi rồi, có phải vì chuyện này mà Trương Nhất Phàm không vui không?



Thôi Hồng Anh về lại trường, cuộc sống của Bí thư Trương lại lâm vào tình trạng không có chính quyền, Chu Bân cảm thấy, một Chánh văn phòng như mình có chút không làm tròn bổn phận. Anh ta gọi điện cho Thôi Hồng Anh, muốn cô nhanh chóng quay về, giống như trước kia vừa học vừa làm.



Dù sao thì chuyện công việc đều đè lên người mình, cô có học đại học hay không thì có gì khác biệt?



Bà cô của tôi, cô mau về đi! Đầu của tôi sắp vỡ ra rồi!



Thôi HồngAnh không dám cãi lời, nói:

- Mai tôi sẽ qua đó!



Khi Chu Bân đến xin chỉ thị của Bí thư Trương, Trương Nhất Phàm nói:

- Chu Bân, anh đi chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta đi đến khu vực bị thiên tai.



Chu Bân ngầm hít một hơi, Bí thư Trương muốn đến khu vực bị thiên tai, chỉ sợ nhân tiện cũng kiểm tra một chút công việc của mình. Nghĩ đến đây, anh ta không kìm đươc lau mồ hôi, may mà mình không làm chuyện thẹn với lòng, nếu không thì xong rồi, trong lòng anh ta vừa mừng vừa lo.