Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 774 : Xã hội đen trong mắt Ôn Nhã

Ngày đăng: 17:22 30/04/20


Cúp máy xong trong lòng Trương Nhất Phàm nghĩ cô Lý Hồng này cũng thẳng thắn quá cơ.



Không quan tâm đến chuyện của Lý Hồng nữa, hắn nói với Emi:

-Chắc là không có vấn đề gì lớn đâu, ngày mai có thể sẽ có kết quả.



Emi nghĩ trong lòng, lãnh đạo làm việc quả nhiên không giống người thường, lúc trước cô bảo Ôn Nhã đi tìm Lý Hồng mấy lần nhưng đều không giải quyết được vấn đề, một cuộc điện thoại của Trương Nhất Phàm đã giải quyết xong, đây chính là sức hấp dẫn của người làm quan.



Ôn Nhã nhìn hắn, ánh mắt nghi ngờ.



Trương Nhất Phàm dường như giấu diếm điều gì đó, nhìn hai người nói:

-Tuy rằng Chủ tịch Lý đồng ý, nhưng cô ấy nói sẽ tiến hành kiểm tra lần thứ hai, nếu vẫn còn tồn tại hiện tượng này, anh cũng không có cách nào nữa.



Đương nhiên, đây là điều kiện tiên quyết, cũng là nguyên tắc. Thể diện của Trương Nhất Phàm có lớn hơn nữa Lý Hồng cũng không bao giờ làm trái nguyên tắc của mình. Một người phụ nữ có thể làm được điều này, là điều mà rất nhiều đàn ông cũng không bảo đảm được.



Nguyên tắc của đàn ông, thường thường bị tan biến trước những người phụ nữ dịu dàng tình cảm, những người đàn ông kiên định hơn nữa cũng không qua được ải mỹ nhân. Trừ phi người phụ nữ này không đủ xinh đẹp, không đủ quyến rũ.



Cho nên phụ nữ ở một số mặt nào đó sẽ ưu tú hơn đàn ông, chiêu mỹ nhân kế này, thường không thể thực hiện được.



Nhưng nếu biết rõ lối sống của Lý Hồng, nếu dùng cách này để đối phó với cô thì thật là nực cười. Trong vấn đề nam nữ, Lý Hồng có thể nói là vô cùng kiên định, nếu không thì cô cũng không thể bảo vệ cái trinh tiết này ba mươi hai năm nay được.



Chính vì Lý Hồng không bị lung lay trước bất kỳ cám dỗ nào làm cho nhiều người vắt óc tìm mưu kế để hòng kiếm lợi từ chỗ cô đều không làm gì được.



Trương Nhất Phàm vì để làm chuyện này nghiêm trọng lên một chút, nên nhấn mạnh một lần nữa về tầm quan trọng của sự an toàn, Emi và Ôn Nhã không phải người trong quan trường nên dễ bị hù dọa.



Bởi vậy, Emi gật đầu lia lịa, nâng chén lên chúc rượu Trương Nhất Phàm.



Emi kỳ thực là một cô gái ngoại quốc hội tụ đầy đủ những nét phong tình, mỗi lần Trương Nhất Phàm nhìn thấy cô, đều không ngừng nhớ tới ngôi sao điện ảnh Angelina, chỉ có điều, môi Emi không dày như cô ấy, ngực cũng nhỏ hơn.



Các sao thường phẫu thuật thẩm mĩ, ở Emi vẫn còn nét tự nhiên, không thấy có dấu vết gì của phẫu thuật. Nhưng đối với những người nước ngoài này, Trương Nhất Phàm cũng không dám khẳng định.



Khi nhìn thấy Emi nâng ly rượu, nói cạn ly với mình. Trương Nhất Phàm nhìn Ôn Nhã:

-Sao em không uống? Cùng cạn nào!


-Còn thế nào nữa? Cho dù là khởi tố thành công thì nặng nhất cũng chỉ là bị trục xuất về nước, vĩnh viễn không được quay lại đại lục.

Hắn uống ngụm rượu:

-Luật pháp của nước tôi lại cực kỳ rộng lượng nhân từ với những phần tử phạm tội người nước ngoài này.



Emi có chút xấu hổ, Ôn Nhã lại cảm thấy đồng cảm. Cô là người đã từng sống ở nước ngoài, biết được luật pháp nước ngoài xử lý những phần tử phạm pháp nước khác như thế nào, nhất là đối với người Hoa.



Kỳ thật rất nhiều quốc gia và khu vực, những người đó đều rất thành kiến, luôn mồm kêu nhân quyền, nhưng lại đạp lên nhân quyền. Nhưng trước mặt Emi, cô lại không xúc động.



Nhất là một số quốc gia bên kia đại dương thường xuyên ỷ vào sự hùng mạnh của chính mình để can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác, cực kỳ vô sỉ, không bằng cầm thú. Nghĩ đến những chuyện này, Trương Nhất Phàm trở nên phẫn uất.



Đằng Phi gọi điện thoại tới nói việc điều tra tình hình thiên tai ở Vĩnh Lâm, đã có kết quả điều tra rồi, sáng mai họp, hỏi Bí thư Trương có về kịp không.



Trương Nhất Phàm nói:

-Tôi sẽ về đến nơi trước mười giờ.



Tiệc tàn người tan, đưa hai người trở lại khách sạn xong xuôi, Trương Nhất Phàm quay lại bệnh viện. Ema đang ở bên cạnh Hồ Khoa, cô rất cảm kích người đàn ông mang dòng máu Trung Quốc này. Nếu Hồ Khoa không hiên ngang lẫm liệt, dũng cảm hy sinh thân mình, Ema không chừng đã bị Joe xử lý xong rồi.



Bởi vậy trong mắt cô gái người Mỹ này, Hồ Khoa là một anh hùng.



Khi Trương Nhất Phàm đi vào, cô đang nói chuyện với Hồ Khoa:

-Đây chính là bang xã hội đen của Trung Quốc à?

Vừa rồi cô nghe Hồ Khoa kể lại chuyện trừng trị tên sát thủ Joe như thế nào. Ema cảm thấy rất phấn khích, chỉ có điều cô cảm thấy có chút tò mò.



Ở Mỹ cô đã chứng kiến cảnh rầm rộ ở đảng Tam K, nghe nói các huynh đệ của Hồ Khoa đều cầm đao côn, giống như đánh nhau ở thời cổ đại, cô cảm thán nói:

- Băng đảng xã hội đen ở Trung Quốc là như vậy à?



Quả thực không thể tin nổi!



Khi ở trường học, cô đã từng xem những cuộn phim về đề tài các nhân vật ngày xưa của Hongkong, không nghĩ lần này lại được trực tiếp chứng kiến cái gọi là xã hội đen Trung Quốc, khác xa với tưởng tượng, nhưng cô lại rất thích người đàn ông Trung Quốc vì mình mà bất chấp tất cả trước mặt này.



Nhìn thấy Trương Nhất Phàm tiến vào, cô lập tức buông tay Hồ Khoa ra, ngượng ngùng chào Trương Nhất Phàm!