Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 797 : Bản lĩnh Trương Nhất Phàm
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Trong khi Tiền Trình đang mưu tính đường rút lui, tối hôm ấy Trương Nhất Phàm đã gọi điện cho Lý Hồng.
Lúc này, Lý Hồng đã lấy lại tinh thần sau nỗi đau mất cha, quay về lại vẻ lạnh lùng như xưa. Trương Nhất Phàm thường xuyên quan tâm đến Lý Hồng thông qua Lâm Uyên.
Rốt cuộc cũng có việc cần đến Lý Hồng, chắc chắn rằng đây là lúc tâm trạng Lý Hồng đang vui vẻ, hắn liền gọi điện qua đó.
Nhìn thấy điện thoại của Trương Nhất Phàm, Lý Hồng cố tình không bắt máy, nắm chặt hai tay, ngồi trên ghế xa-lông nhìn điện thoại đổ chuông không ngừng.
Lần gọi đầu tiên thất bại, Trương Nhất Phàm ngồi buồn bã ở nhà, Lý Hồng đang làm trò gì vậy? Gần đây luôn không nghe điện thoại, là cố tình không nghe hay là không mang theo di động?
Số hắn gọi là số điện thoại riêng của Lý Hồng, lần này sau khi thông qua Lâm Uyên, Trương Nhất Phàm mới đến tìm Lý Hồng. Vì thế hắn lần thứ hai gọi cho số điện thoại khác của Lý Hồng .
Lý Hồng cười nhạt một lúc, cuối cùng cũngnhận điện thoại, vẫn lạnh lùng hỏi:
- Có chuyện gì sao?
Hả?
Dường như Trương Nhất Phàm lại nhìn thấy Lý Hồng của lần đầu tiên gặp mặt, giọng của cô mãi mãi lạnh lùng như vậy, giống như cả thế giới này đều có thù oán với cô vậy.
Ngay lúc đó, ánh mắt của Lý Hồng đầy vẻ thù địch, giọng của cô lạnh lùng vô tình, cả người toát ra một vẻ lạnh toát như bức tượng đúc từ nghìn năm, tạo khoảng cách nghìn dặm xa xôi.
Trương Nhất Phàm vốn tưởng rằng, sau khi trải qua cuộc nói chuyện giữa hai người ở bên bờ sông của Tỉnh thành, Lý Hồng hẳn sẽ trở nên dịu dàng hơn một chút. Ai mà ngờ ngược lại càng ngày càng lạnh lùng như băng. Trong điện thoại Tần Xuyên cũng có nói, gần đây Lý Hồng càng trở nên vô tình hơn trước kia, nói một là một, rất nhiều người thầm gọi cô là người đẹp băng giá, Chủ tịch thành phố lạnh lùng.
Có người nói cô nên họ Lãnh, chứ không nên lấy họ Lý, vì chuyện mà cô đã quyết định căn bản là không có lý lẽ gì nói được.
Trương Nhất Phàm suy nghĩ một lúc, bình tĩnh nói:
- Sao điện thoại của cô luôn không có người nghe máy vậy?
Giọng điệu của Lý hồng vẫn không có một chút tình cảm nào:
- Cái điện thoại đó không dùng nữa rồi,
Lý Hồng hiểu rồi, nói một câu:
- Anh thật nham hiểm!
Điều Ô Dật Long đi, Trương Nhất Phàm không có quyền hạn này, hắn chỉ có thể yêu cầu cấp trên. Nếu như có Lý Hồng giúp đỡ, nói và câu với Lý Thiên Trụ, nói không chừng có thể tạo được hiệu quả ngoài sức tưởng tượng.
Câu nói này của Lý Hồng khiến Trương Nhất Phàm dở khóc dở cười.
Đây không phải nham hiểm, mà là một thủ đoạn không thể thiếu được, hắn đã hoàn toàn nắm rõ tình hình ở Vĩnh Lâm, tranh thủ trong cuối năm nay phải dọn dẹp bọn người kia cho sạch, năm sau mình mới có thể thi triển quyền cước được.
Trương Nhất Phàm nói:
- Tôi cũng không còn cách nào khác, không làm cho Ô Dật Long bị điều đi, không thể trấn áp được lũ bò quỷ rắn thần này. Càng không thể bắt giam bỏ tù hết toàn bộ bọn họ? Dù sao thì đó cũng là hạ sách.
Lý Hồng im lặng một lúc, rất lâu sau mới nói:
- Thật ra, anh đi Vĩnh Lâm cũng là một nước cờ sai, chỉ cần ở lại Song Giang, mấy năm sau khi tiến vào cấp Tỉnh, hoàn toàn là chuyện có thể có thể xảy ra. Chẳng lẽ trong chuyện này có chuyện gì mờ ám?
Trương Nhất Phàm cười khổ nói:
- Cô đừng cười tôi, mọi người đều giống nhau cả, những cán bộ như chúng ta chính là một cục gạch, nơi nào cần thì chuyển đến nơi đó, chẳng phải cô cũng bị chuyển đến Song Giang hay sao? Nghĩ đến lúc trước, cô ở Bắc Kinh không phải tốt hơn sao?
Lý Hồng nói:
- Tôi đến Song Giang hoàn toàn là ban tặng cho anh! Nhưng mà cũng tốt, cũng xem như chứng minh được một việc.
Cô nói chính là chuyện cấp trên khảo sát Trương Nhất Phàm, trong vấn đề về Trương Nhất Phàm, Lý Hồng đã công bằng làm một báo cáo, cấp trên cứ dựa vào đó mà có cách nhìn về Trương Nhất Phàm.
Hai người nói chuyện một lúc, Lý Hồng thở dài một cái:
- Vậy đi, phen này tôi giúp anh, nhưng mà, tôi luôn cảm thấy mình như đồng lõa của người nào đó!
Trương Nhất Phàm:
- #¥¥%... ... ..."