Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 803 : Anh sẽ giết chết em
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Tết âm lịch sắp đến, Tạ Mạnh Huy đã có tác dụng lớn ở Vĩnh Lâm, Ô Dật Long đã quản lý hết đám người cấp dưới, những ngày cuối năm ở Vĩnh Lâm sắp đến, việc chỉnh đốn và cải cách ba doanh nghiệp nhà nước đã được như ý, và giao thông ở chín huyện hai khu đã đảm bảo thông suốt.
Bốn mục tiêu lớn, đã thực hiện được hai, công tác hỗ trợ trường tiểu học và trung học ở các khu vực khó khăn tiến triển rất thuận lợi, khoảng nửa năm sau, có thể hoàn thành đúng thời hạn đã định.
Nền kinh tế Vĩnh Lâm, tuy rằng chưa chuyển lỗ thành lãi nhưng với việc chính quyền tăng cường thu hút đầu tư đã có chuyển biến rất tốt. Giữa Thành uỷ và Uỷ ban nhân dân thành phố, nảy sinh việc khó có thể hoà hợp nhau.
Trương Nhất Phàm đã dành thời gian để qua Mỹ trong lễ Giáng sinh, an ủi một chút bà xã của mình ở nơi đất khách quê người, không ngờ ở đó lại gặp Hà Tiêu Tiêu.
Chị em hai người, dường như đang bàn bạc chuyện quan trọng gì đó, thấy các cô bí mật như vậy, ngay cả mình cũng không thể nói, Trương Nhất Phàm lười hỏi đến.
Thời điểm mừng năm mới, Trương Nhất Phàm đã trở về Bắc Kinh.
Lúc này ở thành phố, đã có những bông tuyết bay đầy trời, khắp nơi đều một màu trắng xoá.
Tiểu Thiên Vũ không ngừng ngảy nhót trong phòng, lúc bình thường, nó luôn đi theo ông cụ. Từ lúc ông cụ nghỉ hưu, ngoại trừ câu cá, chơi cờ, chính là cùng Tiểu Vũ ra công viên chơi.
Bởi vậy, lúc nhìn thấy Trương Nhất Phàm, trái lại nó không thể nào thân thiết với hắn.
Năm nay Trương Nhất Phàm về sớm, hai mươi tám phải về đến Bắc Kinh, bởi vậy đa số mọi người còn chưa về, cảm thấy có chút nhàm chán. Mỗi khi trở về Bắc Kinh, luôn có những kí ức khiến cho người ta khó quên, đi một mình trong tuyết, đột nhiên hắn nhớ lại, lại một năm trôi qua, mình cũng nên tặng chút quà cho Thẩm Uyển Vân.
Những cửa hàng đồ trang sức trong thành phố, Trương Nhất Phàm chọn sợi dây chuyền rất tinh xảo trị giá hơn mười vạn, lại mua cho đứa con một cái vòng tay, lúc này mới gọi điện cho Thẩm Uyển Vân.
Về Bắc Kinh đã một năm, Thẩm Uyển Vân vẫn còn thói quen ở nhà, dù sao mỗi ngày cùng đứa con, cũng không thấy nhàm chán. Giờ phút này, cô nghĩ sắp đến lễ mừng năm mới, Trương Nhất Phàm có về Bắc Kinh Tết không?
Nghe nói Đổng Tiểu Phàm qua Mỹ tiếp nhận chuyện của dì Ngô, cũng có thể hắn sang Mỹ để ở cạnh Đổng Tiểu Phàm? Đang suy nghĩ, di động bị ném trên giường reo lên. Thẩm Uyển Vân vui mừng kinh ngạc khi thấy Trương Nhất Phàm gọi điện cho mình.
Trong hai năm nay, hai người rất ít gặp nhau, cho dù gặp mặt, cùng là gặp nhau vội vàng, thời gian để hai bên nói chuyện với nhau rất ít.
Lúc cầm điện thoại lên, đột nhiên cô xúc động không khống chế được.
Trương Nhất Phàm hẹn cô ra ngoài gặp mặt, Thẩm Uyển Vân xúc động hỏi,
Khoảng nửa tiếng, Trương Nhất Phàm mới phát hiện, làm chuyện này để giữ gìn sức khoẻ, hắn hỏi Thẩm Uyển Vân, em có muốn đứng lên làm không?
Vẻ mặt của Thẩm Uyển Vân đã đỏ bừng, cắn môi gật gật đầu, nhưng cô nghĩ lúc mình đứng lên được, thấy cả người không còn sức lực. Vì thế cô buồn bực nằm trên giường,
- Thôi đi, anh làm như vậy, giết chết em đi, em không nhúc nhích được.
- Vậy ta cùng chết!
Trương Nhất Phàm lại động lên, khoảng mười phút sau, hai tay Thẩm Uyển Vân nắm chặt khăn trải giường, từ đó mới bắt đầu ngây ngất, có chút khẩn trương, hơn nữa lại cắn chặt hàm răng, cau mày để chịu đựng sức ép từ Trương Nhất Phàm, cô không kêu.
Khi vô cùng hưng phấn, Trương Nhất Phàm từ từ, tìm lại được cảm giác lúc trước cùng Thẩm Uyển Vân. Hắn nhìn Thẩm Uyển Vân nằm bất động ở đó, liền dừng lại nhìn vẻ mặt đỏ bừng của cô.
- Sao rồi?
Thẩm Uyển Vân thấy kì lạ hỏi.
Trương Nhất Phàm nói, anh thấy bộ dạng của em có chút khó chịu, có phải là không thoải mái hay không, hay là anh mạnh quá?
Thẩm Uyển Vân lườm hắn một cái,
- Mặc kệ em, hôm nay em muốn để anh thoả sức bùng nổ, em cũng muốn đem trở lại những cảm giác trước kia đã mất.
Trương Nhất Phàm thấy lúc nãy cô chau mày,
- Anh còn tưởng em không chịu nổi?
- Chỉ dựa vào khả năng bé xíu của anh, nhanh như vậy có thể cho em ăn no trong khoảng hai năm không có ăn sao?
Thẩm Uyển Vân lại nói câu khinh người, làm cho Trương Nhất Phàm ngạc nhiên đến không nói nên lời.
- Dựa vào gì mà coi thường anh, hãy coi anh giết chết em!
Trương Nhất Phàm nổi cơn giận lên.
- A --- a ---
Thẩm Uyển Vân bị hắn đánh một trận bất ngờ, không kiềm nổi hét lên một tiếng, trong phòng lại bắt đầu có gió xuân.