Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 837 : Lý Hồng muốn sinh con
Ngày đăng: 17:23 30/04/20
Kể từ sau sự kiện của nước Mỹ, quan hệ giữa Trương Nhất Phàm và Ô Dật Long trở nên hài hòa vô cùng, chốn quan trường cũng dễ chịu rất nhiều , giữa các bên không còn nghi kị nữa, không còn đấu đã lẫn nhau.
Thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố __hai bộ máy cũng đồng tâm hiệp lực, cùng xây dựng kinh tế Vĩnh Lâm.
Đến tháng 7 , bốn mục tiêu chính của Vĩnh Lâm đã được thực hiện. Trong lễ tổng kết hai quý này Vĩnh Lâm đã nhận được rất nhiều thông báo biểu dương của tỉnh.
Trương Nhất Phàm nhận thông báo của tỉnh , yêu cầu anh ta đi học một năm tại trường Đảng Trung ương.
Khi nhận được thông báo này, Trương Nhất Phàm có phần xúc động, anh ta cuối cùng cũng hết khổ rồi. Trong thời gian một năm rưỡi ở Vĩnh Lâm, Trương Nhất Phàm đã lĩnh hội được rất nhiều.
Chứng kiến Vĩnh Lâm thay đổi từng ngày, Trương Nhất Phàm cũng thấy hứng khởi, là một đảng viên , một cán bộ nhà nước, đến mỗi một nơi, chứng kiến sự phát triển, sự thay đổi của nơi đó, bản thân thấy vui vô cùng.
Thực ra, nơi Trương Nhất Phàm muốn ở lại nhất vẫn là Song Giang.
Vì lý tưởng của anh ta là xây dựng thành phố lớn thứ hai của tỉnh Tương, chỉ có điều mục tiêu này vẫn chưa vào tay để tay thực hiện.
Lần này ở Tỉnh có vài chỉ tiêu, số cán bộ trẻ được đưa đến trường Đảng trung ương học tập, thời gian là một năm. Thời gian này vừa hay trùng khớp với tính toán của Trương Nhất Phàm.
Anh ta vốn cho rằng mình sẽ ở lại Vĩnh Lâm thêm một năm nữa, nay bản thông báo này đến, anh ta như đã bước được nửa bước ra khỏi Vĩnh Lâm.
Anh hoan hỉ báo tin này cho Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu, nói rằng mình sẽ đến trường Đảng vào cuối tháng 8. Hai người nghe được thông tin này , hiển nhiên mừng ra mặt.
Vào trường Đảng, đương nhiên có nghĩa là kỳ bầu cử khóa sau, Trương Nhất Phàm rất có thể danh chính ngôn thuận gia nhập bộ máy cấp Tỉnh.
Tống Hạo Thiên chẳng phải rất kiêu ngạo sao? Thứ trưởng ở tuổi 36 , bản thân hắn còn thấy sớm hơn hai năm so với độ tuổi của y để bước vào vòng tròn này.
Đang lúc nói chuyện với vợ yêu và em vợ, Lý Hồng gọi điện đến.
Nhưng Lý Hồng gọi mãi không được, cô ta đành cúp máy, nhẫn nại đợi, cuối cùng một tiếng sau, Lý Hồng mới gọi đi được.
Có thể nói chuyện với người nhà lâu như vậy, hơn nữa lại là điện thoại tư mật, Lý Hồng không cần đoán cũng biết Trương Nhất phàm đang nói chuyện điện thoại với ai.
Sau khi Trương Nhất Phàm phát hiện không nghe điện thoại của Lý Hồng, anh ta lập tức gọi lại, Lý Hồng nói: lần này kiếm được khoản lời lớn ở Mỹ , nên cũng không cần quan tâm đến phí điện thoại nữa.
Trương Nhất Phàm cười ha hả, cũng không giải tích, anh ta cũng không cần phải giải thích làm gì.
Lý Hồng bỗng nhiên lại hy vọng Trương Nhất Phàm giải thích với mình vài câu, thậm chí đề cập đến một chút cũng được, nhưng Trương Nhất Phàm nhất quyết không nói nửa lời, hơn nữa cười ha ha nói:
- Việc ở Mỹ , còn phải cảm ơn sự giúp đỡ lớn của cô, nếu không thì làm gì được thuận lợi như vậy?
Lý Hồng không có tâm trạng nói chủ đề này, liền nói:
Lý Hồng đang suy nghĩ vấn đề này. Cô ấy không tin vào tình yêu, cô ấy cũng không muốn có tình yêu, nếu không muốn Lý gia tuyệt hậu, thỉ chỉ còn cách này.
Cô thản nhiên nói ta trước mặt trước mặt Trương Nhất Phàm, vì cô coi Trương nhất Phàm là bạn, bạn tri kỷ, không thì cô ấy đã không nói ra lời này.
Lý Hồng quả nhiên có tâm sự, chẳng trách vừa muốn uống rượu,tinh thần vừa trầm lắng.
Trương Nhất Phàm hiểu được chỗ khó của cô ấy. Về mặt pháp luật không có văn bản chính thức quy định phụ nữ đơn thân không được sinh con. Nếu như Lý Hồng thực sự muốn sinh một đứa con, áp dụng phương pháp này cũng có thể chấp nhận được.
Trương Nhất Phàm nói:
- Cô định cả đời không kết hôn thật à?
Lý Hồng gật đầu, thái độ rất kiên quyết.
- Hơn nữa tôi không thể chấp nhận việc giữa nam và nữ đó. Tôi thừa nhận bệnh của mình, do suy nghĩ hoặc trong lòng có vấn đề.
Lý Hồng không do dự gì cũng thản nhiên nói.
Trương Nhất Phàm trầm ngâm một hồi,
- Vậy cô phải làm công tác tư tưởng với mẹ cô, thực sự không được, cô nên đi bệnh viện làm một lần đi.
- Chỉ có thể như vậy thôi, tôi thật không thể để nhà họ Lý tuyệt tự, không thì tôi sẽ là tội nhân.
Lý Hồng bình tĩnh nói.
Hai người lại nâng chén, sau khi uốn xong, ánh mắt Lý Hồng nhìn Trương Nhất Phàm có chút kì lạ. Dù sao, Lý Hồng vẫn cứ là Lý Hồng. Cô ấy chính là người lòng dạ ngay thẳng.
- Mặt tôi có gì đó sao?
Trương Nhất Phàm hỏi.
Lý Hồng nói không có, tôi đang nghĩ một chuyện không biết anh có đồng ý không?
Trương Nhất Phàm nói cô nói đi!
- Anh có thể trở thành người hiến tặng không? Tôi cần một người đàn ông giống như vậy.
Đầu Trương Nhất Phàm choáng váng, như bị ai đó đánh một trùy vậy. Anh ta nhìn Lý Hồng, bất giác nhớ đến cảnh ngày trong tuyết ngày đó , bờ môi của Lý Hồng, lúc này trước mắt mình đôi môi hồng mọng vô cùng xinh đẹp.
Nếu như không phải những lời mới nói đó của Lý Hồng , nói cô ấy rất bài xích chuyện giữa nam và nữ, Trương Nhất Phàm định sẽ nhào đến, ít nhất sẽ cho cô ấy một nụ hôn, nhưng lần này, anh ta không vội vàng
Lý Hồng có chút thất vọng
- Không được thì thôi vậy!