Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 849 : Sự cố của Lưu Hiểu Hiên

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Không còn sớm nữa, nên Lưu Hiểu Hiên không dám rề rà trong buồng vệ sinh. Cô vội sửa sang lại một chút rồi ra ngoài thay quần áo.



- Nếu chiều anh không có việc gì thì ở nhà ngủ đi, em sẽ cố về sớm.



Lưu Hiểu Hiên vừa thay quần áo vừa nói.



Trương Nhất Phàm lười biếng nằm dài trên sofa.

- Ừ, em đi làm đi!

Lưu Hiểu Hiên đang thay quần áo, bỗng lại vội vội vàng vàng chạy vào buồng vệ sinh. nguồn .



Đợi cho cô đi ra lần nữa, Trương Nhất Phàm liền nói:

- Em mà còn lề mề thì chậm là cái chắc.



Lưu Hiểu Hiên ai oán trách, đều tại anh, hại em vừa thay quần đã lại bị bẩn.



Trương Nhất Phàm cười ha hả, vậy em cẩn thận một chút, nếu không lại làm trò cười đấy.



Lưu Hiểu Hiên đã mặc xong quần áo, trước khi đi làm còn hôn lên mặt Trương Nhất Phàm một cái.

- Ở nhà ngoan nhé, đừng chạy lung tung!



Lưu Hiểu Hiên đi rồi, Trương Nhất Phàm vẫn nằm dài trên sofa vuốt trán, không nói lời nào.



“Mình bị làm sao vậy?



Không được, mình phải nghĩ cách gì mới được, nếu cứ như vậy, mình sẽ bị Lý Hồng hại cho thê thảm mất.”



Vì thế, Trương Nhất Phàm quyết định không nghĩ tới cô ta nữa.



Nhưng, con người lại không như vậy, anh càng không muốn nghĩ tới thì nó lại càng không ngừng xuất hiện.



Trương Nhất Phàm chưa từng gặp phải tình cảnh này, không phải chỉ là hôn thôi sao, cứ làm như uống phải độc dược vậy. Cái trò này cũng có thể bị nghiện ư? Có điều, nghĩ kỹ lại thì, những điểm hấp dẫn trên người Lý Hồng quả thực nhiều vô cùng.



Có lẽ vì tính cách không giống người bình thường của cô mới khiến hắn không ngừng khát khao cô đến vậy. Khát khao cái gì? Trương Nhất Phàm vẫn không thể hiểu nổi, hắn chỉ là muốn có cô, muốn cô trở thành người phụ nữ của hắn.
Lưu Hiểu Hiên không còn cách nào khác, nghe đến tiệc xã giao, cô thực không muốn đi, nhưng lại không dám từ chối. Giám đốc đài nói một là một, hai là hai, nhiều cô muốn được ông ta gọi đi tiệc xã giao còn không có cơ hội nữa là, vậy nên Lưu Hiểu Hiên vẫn đang rất do dự.



Ra khỏi phòng thay đồ, cô trông thấy lão giám đốc tuổi đã ngoài năm mươi, trán bóng loáng có thể phản chiếu bóng người. Lão thấy cô mãi mới đi ra liền tỏ ra không hài lòng.

- Hiểu Hiên à, hôm nay em có vẻ không được khỏe lắm, phải chú ý đấy! Hình tượng của các em có quan hệ tới toàn bộ đài truyền hình, cũng có quan hệ đến hình tượng quốc gia đấy. Chương trình của chúng ta có tỷ lệ xem rất cao ở nước ngoài đó.



Lưu Hiểu Hiên không dám cãi lại, chỉ có thể thành khẩn đáp lời. Cô biết hôm nay giám đốc muốn cô và cô nàng kia đi xã giao, liền thầm nghĩ có nên kiếm cớ thoái thác hay không.



Ai ngờ, cô còn chưa mở miệng, lão giám đốc đã nói:

- Em và Tiểu Mẫn chuẩn bị đi, tối có bữa tiệc xã giao đấy.



Tiểu Mẫn chính là cô gái ban nãy, cô ta thường xuyên bị tay giám đốc điểm danh đi xã giao.



Giờ vẫn chưa đến giờ tan tầm, sáu giờ mới tan, vẫn còn nửa tiếng nữa. Lão giám đốc dặn dò xong liền bỏ đi. Lưu Hiểu Hiên bèn gọi với theo:

- Giám đốc, em... Hôm nay em không khỏe lắm, có thể...



Lời còn chưa nói xong, tay giám đốc đã cắt ngang:

- Không được, nếu không khỏe thì uống ít rượu đi, nhưng người nhất định phải có mặt.



Lưu Hiểu Hiên không dám nói thêm gì nữa, đành khẽ cắn môi. Nhân lúc không có ai liền nhắn tin cho Trương Nhất Phàm: “Tối em phải đi xã giao, không từ chối được, phải làm sao bây giờ?”



Đúng lúc đó Trương Nhất Phàm cũng nhận được điện thoại của Thẩm Kế Văn, anh ta nói hai người hắn muốn điều tra đã điều tra xong rồi. Hắn đoán đúng, họ là người của Phương gia và Lý gia.



Phương Khiêm là cháu của Phương Cảnh Văn, còn Lý Tư Nguyên là con của Lý Hoa Sơn.



Thẩm Kế Văn nói tiếp, anh ra ngoài đi! Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện! Anh đã đến đây rồi thì chúng ta cũng nên tụ tập một chút.



Trương Nhất Phàm cúp điện thoại, nhắn lại cho Lưu Hiểu Hiên.



“Vậy em cứ đi đi, hẹn tối gặp!”



Được sự đồng ý của Trương Nhất Phàm, Lưu Hiểu Hiên mới có chút an tâm.