Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 851 : Ý đồ xấu của nhà sản xuất phim

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Trong phòng bao, “trái bom nhỏ” rất hoạt bát, Tiểu Mẫn ngồi bên cạnh giám đốc, cảm thấy rất khó chịu với bộ dạng lẳng lơ của cô nàng kia. Nhưng nhiệm vụ của cô ta là tiếp giám đốc.



Vì vậy, cô ta rót rượu, dịu dàng nói với giám đốc:

- Giám đốc à, em rất cảm ơn sự quan tâm và giúp đỡ của sếp thời gian vừa qua, Tiểu Mẫn em kính anh một ly.

Giám đốc cười tươi, cụng ly với cô, đang định uống thì tay sản xuất nói:

- Ấy! Chờ chút!



- Làm sao vậy?

Hai người đồng thời ngẩn người, ngạc nhiên nhìn tay sản xuất.



- Mỹ nữ kính rượu, sao có thể để anh uống dễ dàng như vậy.

Đôi mắt của tay sản xuất lúc nào cũng lấp lánh, hơn nữa con ngươi liên tục đảo qua đảo lại. Lúc nhìn bạn, ánh mắt lão như có thể nhìn xuyên qua cổ áo của bạn, tìm thẳng đến bộ ngực của bạn, đến lúc không bỏ sót một điểm nào mới thôi.



Tiểu Mẫn nâng ly rượu lên.

- Anh có cao kiến gì chăng?



Tay sản xuất nói:

- Trong ngành sản xuất của chúng tôi có quy tắc thế này, thường thì khi mỹ nữ kính rượu, chén đầu tiên nhất định phải giao bôi, hòa hợp được thì càng tốt.



Đài truyền hình dù sao cũng không phải giới giải trí, không có lắm chuyện mờ mịt ám muội như vậy. Tuy rằng cũng có mấy chuyện tặng quà cáp, biếu xén tiền nhưng quy tắc ngầm thì rất hiếm gặp. Hôm nay Tiểu Mẫn trông thấy “trái bom nhỏ” kia không ngừng tỏ ra quyến rũ như vậy, cô ta cũng chẳng buồn quan tâm. xem tại .



Giao bôi thì giao bôi, tạo quan hệ tốt với giám đốc cũng chẳng thiệt gì. Hơn nữa, mình càng chủ động thì càng giữ thể diện cho giám đốc. Bởi vậy, cô ta liền thoải mái đứng lên, tay cầm ly rượu rồi hỏi:

- Thế nào gọi là hòa hợp ạ?



Lưu Hiểu Hiên nhận ra rõ ràng là tay sản xuất này không có ý tốt, lão quay sang cười với tay đạo diễn.

- Đạo diễn, anh làm mẫu cho họ đi!



Đạo diễn nói một mình tôi thì không làm được, phải có người phối hợp mới được.



“Trái bom nhỏ” ưỡn ngực nói:

- Phối hợp thế nào? Anh cứ tùy ý làm đi ạ!



Tay đạo diễn mỉm cười, vỗ đùi nói:

- Tôi hôm nay phải xem xem, cô có khả năng thiên phú hay không.



“Trái bom nhỏ” mỉm cười, hiểu ý ngồi lên đùi gã đạo diễn. Chết mất, chết mất thôi, lúc cô ta ngồi xuống còn cố tình kéo váy lên một chút.




Không ngờ khi cô nâng chén rượu lên, mặt lão sản xuất nở ra một nụ cười ghê tởm, rồi lão đặt bàn tay đầy lông lá lên đùi Lưu Hiểu Hiên.



Lưu Hiểu Hiên chỉ mặc một chiếc quần tất mỏng manh, vì vậy, cô lập tức cảm thấy rợn tóc gáy, khiến cả người đều sởn gai ốc.



Lão sản xuất nói tiếp:

- Được, tôi cũng không làm khó cô Hiểu Hiên nữa, chúng ta cứ uống một ly bình thường đi!

Nói xong, bàn tay lại sờ qua sờ lại, dường như đang muốn xuyên qua lớp quần tất kia, thăm dò thế giới bên trong.



Lưu Hiểu Hiên giận tím mặt, đứng bật dậy, tay cầm ly rượu, hất mạnh qua.

- Vô sỉ ——



Mọi người trong phòng bao đều ngẩn người, không ngờ Lưu Hiểu Hiểu lại nóng nảy như vậy, dám dùng rượu tạt vào mặt sản xuất. Ngay cả giám đốc cũng chết điếng, lúc bọn họ định thần lại thì mới biết, hóa ra tay lão sản xuất không yên phận, đang sờ soạng đùi Lưu Hiểu Hiên.



Khó trách người ta giận như vậy, nhưng trong giới này ai dám không nể mặt mà chọc vào sản xuất chứ? Cho dù đài truyền hình trung ương có mấy quân bài lớn, song cũng không thể nóng nảy như vậy, phần lớn bọn họ đều phải nén giận. Trong mắt bọn họ, Lưu Hiểu Hiên thật sự thái quá rồi.



Sản xuất ngượng quá, giận dữ cầm ly rượu ném đi.

- Con điếm khốn khiếp, nể mặt còn không biết điều! Ông lại gọi người giết mày ngay bây giờ!



Nói xong, lão định đánh Lưu Hiểu Hiên, Tiểu Mẫn và giám đốc vội đứng lên khuyên nhủ:

- Đừng nóng, đừng nóng, có chuyện gì thì cứ từ từ, bĩnh tĩnh giải quyết!



Lưu Hiểu Hiên cắn môi, giận đến đỏ mặt, xoay người cầm túi đi thẳng về phía cửa, không ngờ lại lao thẳng vào lòng Trương Nhất Phàm.



Trông thấy Trương Nhất Phàm, cô liền òa lên khóc, Trương Nhất Phàm và Thẩm Kế Văn vừa mới đi ra, hắn đỡ người cô rồi hỏi:

- Làm sao thế?



Lưu Hiểu Hiên không nói lời nào, vẫn không ngừng khóc. Cửa phòng bao bật mở, sản xuất xắn ống tay áo, lớn tiếng mắng nhiếc cô:

- Con mẹ nó, hôm nay nếu mày không xin lỗi bố mày đây, không tỏ chút thành ý ra đây thì bố mày cho mày đẹp mặt luôn!



Trương Nhất Phàm liền nói,

- ai vậy? Khẩu khí cũng lớn thật đấy!



Thẩm Kế Văn thấy không ổn, lập tức đẩy Trương Nhất Phàm rồi nói:

- Hai người đi trước đi, để tôi xử lý cho.