Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 868 : Lý Đình Đình và Phương Khiêm

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Lúc trước cùng Trương Nhất Phàm trên đường gặp nhau ở Đông Lâm, cô chỉ mười tám tuổi, chớp mắt đã là cô gái hai mươi, chỉ có điều Hoa Sơn xem trọng sự nghiệp, ít quản lý con gái của mình.



Bởi vậy, Lý Đình Đình bỏ học rất sớm, trở thành cô gái giang hồ.



Hắc bạch hai phái, không ai không biết Lý Đình Đình. Một ít người còn cùng cô xưng anh em. Hiện giờ cô đi tới thủ đô xin viện trợ, lại không nghĩ rằng kế hoạch của mình lại bị các anh em phủ nhận.



Lý Tư Nguyên là đời thứ ba của Lý thị, có thể nói là một người điềm đạm nhất, có tiền đồ nhất. Chẳng qua bọn họ ở tỉnh quảng xa, không được cưng chiều bằng anh em Lý thị chính tông.



Nguyên nhân thế hệ của Lý Hoa Sơn không được yêu thích, chủ yếu là do năm đó Lý Hoa Sơn làm Lý lão gia tức giận, ngoan cố một mình lang bạc. Mà hai đứa con của ông, lại kế thừa tính cách đấy.



Ngoài trừ hàng năm đến Bắc Kinh chúc tết Lý lão gia ra, bình thường hai anh em đều không có xuất hiện ở thủ đô. Nhưng Lý Tư Nguyên vẫn được Lý lão gia vừa ý, bởi vậy mấy năm gần đây, anh thật sự tiến rất mau, cùng Trương Nhất Phàm so sánh.



Lý Đình Đình thì được chiều chuộng tự do, Lý Hoa Sơn cũng thương cô, vì vậy không ai quản. Ở tỉnh quảng, Lý Đình Đình có tiếng là một nữ ma đầu, nhưng nữ ma đầu này đối với nam nhân hiểu rất rõ trong tay, còn nhỏ tuổi, nhưng rất có kinh nghiệm trong quan hệ nam nữ.



Tiểu tử Phương Tử Khiêm này, kỳ thật không có nhiều tiền đồ, chẳng qua Phương gia có nhiều người tài giỏi, gã mới có cơ hội ngẩng đầu. Nói về cơ mưu, ngàn lần gã không bằng Phương Tấn Bằng. Nói về năng lực, gã cũng không bằng Phương Nghĩa Kiệt, Phó giám đốc sở này, hoàn toàn là con rối ở Phương gia.



Khuyết điểm lớn nhất của Phương Khiêm chính là sắc, chỉ cần là nữ nhân, hơi có sắc một chút, gã đều có thể động tâm. Mà Lý Đình Đình lại là bảo bối của Lý Hoa Sơn, trong lòng gã liền cân nhắc, nếu chính mình thu phục được cô, chẳng phải là có một đại tập đoàn tài chính Lý gia sẽ ủng hộ gã.



Bản thân có thể mượn thế của tập đoàn Hoa Sơn, trở thành người có thể so với Trương Nhất Phàm. Gã luôn hâm mộ Trương Nhất Phàm, có bối cảnh rất tốt, hơn nữa có bà xã có nhiều tiền.



Bối cảnh của Phương Khiêm không kém, chính là kém không có một bà xã có tiền. Vợ của Phương Khiêm cũng là người đồng minh của Phương gia, nhưng gia tộc này so với Phương gia rất kém.



Phương gia vì lôi kéo lòng người, lúc này mới cùng nhà người liên hôn.



Phương Khiêm nhận được gợi ý của Lý Đình Đình, vẫn không yên lòng mà chờ cơ hội này. Lý Tư Nguyên đương nhiên không ngờ, Phương Khiêm đi hẹn hò em mình.



Sau khi tới khách sạn, Phương Khiêm có phần háo sắc mà đi vào.



Lý Đình Đình mở cửa, lười biếng mà trở lại giường nằm. Bởi vì vừa rồi tự sờ, khiến cô thoạt nhìn y phục có chút không chỉnh tề, mà hết thảy này đúng là Phương Khiêm đang muốn nhìn.



Ở trước mặt Phương Khiêm, Lý Đình Đình cũng không làm ra vẻ, cô nói:

- Em mệt chết!




Lý Đình Đình cũng mặc kệ, nhìn chằm chằm người đang đè mình:

- Cho em nửa giờ! Làm không được, em cho anh xong đời!



Lý Đình Đình có sở thích, chính là trước khi làm, thích trêu đùa thỏa thuê, Phương Khiêm gấp gáp như vậy, hơi không hợp khẩu vị của cô.



Phương Khiêm rất khá, nhưng thật ra toàn quân sát nhập, chỉ có điều nghe được yêu cầu của cô, anh có chút hôn mê.



Nửa…nửa giờ? Kỷ lục dài nhất là mười phút, gã đã kêu trời. Phương Khiêm kêu khổ trong lòng. Lý Đình Đình lại mở to mắt nhìn gã, hứng thú giám sát:

-Không cho phép nhàn hạ! Không có hơn nửa giờ, em phế anh đi!



Phương Khiêm cũng đã trải qua trăn trận chiến, chẳng qua, bình thường thời điểm điên cuồng, gã sẽ uống thuốc. Nhưng hôm nay không được, không có cơ hội uống thuốc. Hơn nữa ánh mắt sáng quắc của Lý Đình Đình nhìn gã, Phương Khiêm không khỏi chột dạ.



Lý Đình Đình hỏi:

- Anh không thể nhanh lên? Muốn chết không ngừng khí?



Làm Phương Khiêm sợ tới mức bắn ra ngàn dặm, lập tức sắc mặt Lý Đình Đình liền thay đổi:

- Không cần bắn ở bên trong!



Đáng tiếc những lời này nói chậm, Phương Khiêm thật căng thẳng, cái gì cũng không rõ. Lý Đình Đình có chút giận dữ! Đem đẩy Phương Khiêm:

- Này, ở trên người lão nương, không có nửa giờ trở lên, cũng muốn đem đồ vật này lưu lại ở bên trong?



Đây là quy củ của cô, không có tới nửa giờ, không có tư cách đem đồ vật này nọ để lại ở trong cơ thể của cô.



Lý Đình Đình vẻ mặt không hài lòng:

- Ai cho anh bắn ở bên trong?



Phương Khiêm ngượng ngùng:

- Vậy làm sao bây giờ?



Lý Đình Đình đá gã một cước:

- Đi ra khỏi người lão nương!