Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 879 : Tiền hối lộ
Ngày đăng: 17:23 30/04/20
Trong hộp rượu, tất cả đều là nhân dân tệ.
Trương Nhất Phàm lập tức phản ứng lại, ai làm cái chuyện hay ho này thế nhỉ?
Cũng may Hồ Lôi thông minh, không mở rượu này ra trước mặt mọi người. Anh ta lập tức đưa lại cho Trương Nhất Phàm, rồi vào phòng chứa đồ đổi lấy hai chai khác. Trong phòng chứa đồ của Trương Nhất Phàm còn bốn năm chai rượu loại này.
Trong thuốc rượu phát hiện ra chuyện này, kỳ thật đám Đường Vũ cũng không hiếm gặp. Có người vì tặng quà nhưng đối phương lại không nhận, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp này.
Nghe nói có người vì tặng quà mà đem tiền nhét trong bụng cá. Lãnh đạo căm ghét hành vi này liền gọi người đem cá vứt đi. Kết quả bị một tên ăn mày nhặt được, tên ăn mày trong một đêm mà trở nên giàu có, trở thành sự kiện nổi bật ở địa phương.
Trương Nhất Phàm hiển nhiên là bị cán bộ nào đó đút lót.
Sự việc lâu như vậy rồi, rượu này rốt cục là do ai tặng giờ hắn cũng không nhớ rõ nữa.
Hắn bảo Thôi Hồng Anh cất hai chai rượu này đi, hôm nay đang có khách tạm thời không truy cứu việc này.
Cũng may những người này đều là người của mình, đổi lại là người khác, Trương Nhất Phàm nghĩ hôm nay nhất định xấu mặt rồi. Nếu để cho người khác nhìn thấy, chắc chắn sẽ bị mang tiếng ăn hối lộ.
Trong chốn quan trường, đâu đâu cũng đầy rẫy cạm bẫy, chỉ cần sơ suất một chút là có thể làm cho người ta thân bại danh liệt.
Vì thế, hắn ở trong phòng chứa đồ tự mình mở mấy chai rượu khác ra kiểm tra , may mắn những chai rượu đó bình thường không có gì khác lạ cả. Trương Nhất Phàm lúc này mới bảo Thôi Hồng Anh mang rượu ra.
Khi Thôi Hồng Anh quay lại phòng chứa đồ, Trương Nhất Phàm hỏi cô, em có nhớ là rượu này do ai mang tới không?
Thôi Hồng Anh lắc đầu:
- Những thứ này, có thứ đã ở đây hơn một năm rồi, không thể tìm ra được ai là người tặng những thứ này nữa.
Trương Nhất Phàm nói, vậy thôi, em đi làm việc đi!
Từ trong phòng chứa đồ đi ra, mọi người đều đang chờ Trương Nhất Phàm:
- Đại ca, mau lên, còn thiếu mỗi anh nữa thôi.
Trương Nhất Phàm chạy tới:
- Hôm nay mọi người có thể uống hết mình, ngày mai rượu uống ít thôi. Ha ha…
Đường Vũ nói:
- Yên tâm đi, rượu của Liễu Hải em chờ vài năm rồi, tiểu tử này rốt cục cũng cho chúng ta uống rượu mừng. Tối nay, không ai được uống say, chỉ nhấp môi thôi phải để bụng để mai còn làm một bữa chứ.
Mọi người liền thương thượng, ngày mai chuốc say Liễu Hải như thế nào.
Vì thế hắn quyết định, sáng sớm hôm sau gọi người chuyển số tiền này vào quỹ vì người nghèo.
Cho dù là ai mang đến thì việc này cũng dừng lại ở đây, không thể có bất kỳ do dự nào nữa.
Trương Nhất Phàm nghĩ việc này và quyết định ngày mai sẽ gọi người đi làm.
Gọi ai được đây? Trương Nhất Phàm nghĩ tới Thôi Hồng Anh, nếu cô đã biết việc này thì để cô đi làm!
Vì thế hắn lại bò dậy:
- Tiểu Thôi, em lại đây một chút.
Thôi Hồng Anh sau khi tốt nghiệp không còn sống trong trường nữa, hơn nửa thời gian đều ngủ lại ở nhà Trương Nhất Phàm. Mặc cho Đằng Phi rất nhiều lần bảo cô chuyển ra. Cô luôn nghĩ, việc ở chung này quá lộ liễu, việc đến tai người trong thôn thì chẳng ra sao cả.
Bởi vậy, cô chần chừ không chịu chuyển đi.
Trương Nhất Phàm gọi Thôi Hồng Anh dặn dò chuyện tiền nong kia:
- Ngày mai, em đi ngân hàng mang theo chỗ tiến này gửi vào quỹ giúp đỡ người nghèo. Sau đó mang hóa đơn về cho anh là được.
- Ngày mai anh rất bận, việc này em phải đi làm sớm một chút nhé.
Thôi Hồng Anh gật đầu:
- Em biết rồi, Bí thư Trương.
Trở lại phòng mình, Thôi Hồng Anh không ngừng đấu tranh, có nên nói chân tướng việc này cho Bí thư Trương hay không.
Chỗ tiền này là lúc trước mình cầm về nhà đã phát hiện ra, nhưng cho tới nay cô vẫn không dám nói.
Sau đó, Chu Bân xuất hiện cứu cô.
Chỗ tiền này nằm trong tay Chu Bân, cũng không biết Chu Bân dùng nó làm gì, mà đến giờ mới trả lại. Thôi Hồng Anh nghĩ, mình có nói ra chân tướng sự việc cũng không thể nhắc tới Chu Bân.
Nếu không Chu Bân sẽ xong đời, Chu Bân đối xử rất tốt với mình, mình sao có thể hại anh ấy chứ?
Nhưng việc này, không nói ra thì rất có lỗi với Bí thư Trương, nói ra lại có xin lỗi với Chu Bân, trong lòng cô rất khó xử.
Vậy thì không nói gì cả, nghe theo lời Bí thư Trương đem tiền gửi vào tài khoản giúp đỡ người nghèo, đây có lẽ là biện pháp tốt nhất.
Thôi Hồng Anh nghĩ đi nghĩ lại, cứ quyết định như vậy đi.