Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 881 : Đây là cái gì?

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Rất nhiều người sau khi ăn xong cơm trưa mới đi, bao gồm Thẩm Hoành Quốc và thư ký của Lý Thiên Trụ, buổi tối người tự nhiên thiếu hẳn.



Bình thường ở lại ăn cơm tối đều là bạn bè thân thiết



Liễu Hồng vẫn bận như buổi trưa, bận đến nỗi không phân thân ra được.



Trương Nhất Phàm uống được một lúc lâu, liền nhận được điện thoại của Lý Hồng. “Anh có đến hay không ?”



Lý Hồng chưa về Song Giang, mà là ở khách sạn Tử Khí Đông Lai



Hôm nay cô nhìn thấy hôn trường của Liễu Hải và Bạch Kết, trong lòng có nhiều cảm xúc.



Trương Nhất Phàm nghe điện thoại, nói ba mươi phút nữa tôi sẽ đến.



Hai người đã hẹn nhau xong, tối nay ở bên Lý Hồng một đêm, lặng lẽ ở một đêm.



Nhưng hắn nhận ra , Lý Hồng giờ đang thay đổi, không còn lạnh lùng như trước nữa. Từ sự quan tâm của hai người, cứ từ từ đột phá, Lý Hồng cuối cùng cũng nổi dậy lòng trần đã khát khao ở bên Trương Nhất Phàm.



Hai người xem như không làm gì, bình lặng bên nhau là đủ rồi.



Trương Nhất Phàm đương nhiên biết Lý Hồng thực sự yêu mình rồi, đây là sự thật không cần bàn cãi gì nữa. Nhưng hắn cũng một mực không từ chối, hơn nữa có chút khao khát có được người con gái như Lý Hồng.



Từ ngày bước vào còn đường làm quan đến nay, đây là lần chủ động duy nhất của Trương Nhất Phàm, có thể là Lý Hồng quá đỗi khiến người ta si mê. Mẫu người như cô ấy, bất cứ một người đàn ông cũng không chống cự lại được.



Thế là Trương Nhất Phàm uống mấy chén rượu, đưa ra vài lý do cá nhân, để rời khỏi khách sạn.



ở tầng dưới Tử Khí Đông Lai, hắn gọi điện cho Lý Hồng “Cô xuống đi!”



Lý Hồng nói, anh lái xe đến cửa bắc thành, tôi đợi anh ở đó.



Đây là Vĩnh Lâm, rất nhiều người quen Trương Nhất Phàm, Lý Hồng sớm nghĩ đến vấn đề này nên khi Trương Nhất Phàm nói ba mươi phút nữa đến , cô đã ra khỏi phòng, đi đến cửa bắc thành đợi Trương Nhất Phàm.



Trương Nhất Phàm đã đến, từ xa nhìn Lý Hồng giống như tiên nữ trong tranh vậên lặng đứng trong gió đêm.



“lên xe đi !” Trương Nhất Phàm kéo cửa kính xuống nhìn theo hình bóng tĩnh lặng của Lý Hồng.



Lý Hồng nhìn đồng hồ, “anh còn đến muộn nửa phút nữa, tối nay tôi sẽ không thèm để ý tới anh”



Trương Nhất Phàm cười mỉm, Lý Hồng cũng không lên xe mà lại sang bên ghế lái “xuống xe đi! Tôi lái ”



“Được thôi!” Trương Nhất Phàm nhảy xuống xe, nhìn thấy Lý Hồng bình tĩnh khỏi động xe, Trương Nhất Phàm cười,

- Thật không dễ được cô lái xe cho.


Trương Nhất Phàm ôm eo cô hít thở bầu không khí trên người Lý Hồng, nghe Lý Hồng cảm thán, Trương Nhất Phàm nói:

- Có phải hay không, phải làm mới biết được.



Lý Hồng nhướn mày

- Đây là lời của anh sao? đây là lời anh nên nói sao? Thật thô lỗ, tầm thường.



Trương Nhất Phàm cười mỉm.



Cô lại hỏi Trương Nhất Phàm,

- Khi nào anh về Bắc Kinh?



- sau mồng một tháng mười, khoảng mồng bảy thì đi!



Trong lòng Lý Hồng bỗng run lên, cô phát hiện bản thân không thể nào rời xa khỏi người đàn ông này, trời ơi, tôi đã yêu một người đàn ông kém mình hai tuổi , nghĩ đến đây, tim Lý Hồng như đập mạnh lên, mặt đỏ ửng.



Đích thực là yêu hắn rồi, Lý Hồng thở dài trong lòng.



Tuy nhiên cho tới bây giờ, cô ấy vẫn chưa có ý định kết hôn, nếu mẹ có sốt ruột, cô sẽ đi làm thụ tinh ống nghiệm để duy trì hậu thế cho Lý gia, nghĩ đến đây Lý Hồng bình tâm lại.



Trương Nhất Phàm nói, tối nay chúng ta lại ngồi đây ngắm sao cả đêm sao ?



Lý Hồng nói nếu như anh không muốn vậy thì đi thôi!



Trương Nhất Phàm nói, không phải, chỉ là chúng ta ngồi thế này, tôi thấy khó chịu, tôi sợ tôi không kìm nổi, lại sẽ...



Trương Nhất Phàm nói đến đây thì bị Lý Hồng ngắt lời

- Con người anh thật xấu, sao không thể nghĩ chuyện khác sao?

Khi nói những lời này, cô đã cảm thấy sức nặng từ đùi Trương Nhất Phàm.



Thứ gì đó cứng cứng khiến Lý Hồng rất khó chịu, Lý Hồng liền muốn cử động, không ngờ thò tay ra sờ phải thứ gì đó mềm mềm trên bãi cỏ, cô cầm lên xem

- Đây là cái gì ?



- Bao cao su_____

Trương Nhất phàm thốt ra.



Trong tay Lý Hồng quả nhiên nắm phải bao cao su mà người khác đã dùng.



Lý Hồng đột nhiên thấy nổi da gà, liên tục phủi tay, ném cái bao cao su ra xa. Trương Nhất Phàm nhận ra vẻ mặt của Lý Hồng, một khoảnh khắc rất buồn cười.



Nhưng cái bao cao su kia mang lại cảm giác không tốt cho Lý Hồng, Lý Hồng kéo tay Trương Nhất Phàm đứng dậy,

- Chúng ta đi thôi!