Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 890 : Phải xem thái độ của anh thế nào đã

Ngày đăng: 17:23 30/04/20


Liễu Hồng cũng không có tiết lộ tin này cho Trương Nhất Phàm biết, những việc trên công ty, phần lớn cô đều nghe theo Hà Tiêu Tiêu.



Sau khi cô ân ái với Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm hỏi cô chuyện gì, cô chỉ nói, Tiêu Tiêu không nói gì, kêu cô đợi tin tức của cô ấy vào ngày mai.



Đương nhiên Trương Nhất Phàm không có suy nghĩ nhiều, ôm chặt Liễu Hồng, yêu cầu hợp tác lần hai.



Liễu Hồng sợ hãi, lo lắng nói:



Làm gì sao điên vậy? Cũng nên kiềm chế những chuyện này chút, nhiều quá không tốt cho sức khoẻ.



Trương Nhất Phàm nói, em còn lo cho cơ thể của anh sao? Đến đây, anh nói qua rồi, tối nay sẽ làm em mệt mỏi.



Cuối cùng, Liễu Hồng để cho hắn dằn vặt thêm ba lần, đến khi Liễu Hồng nói, em thật sự không xong rồi, nếu tiếp tục như vậy, em sẽ thành xác chết mất!



Trương Nhất Phàm cũng có chút mệt, cái gì một đêm bảy lần, đều là gạt người.



Sau khi xong việc, hai người ôm nhau ngủ.



Liễu Hồng nhìn nhìn hắn, một chút buồn ngủ cũng không có.



Trưa hôm sau, Trương Nhất Phàm bay về thành phố. Sau khi Liễu Hồng tiễn hắn, nhận được tài liệu của Hà Tiêu Tiêu. Liễu Hồng xem tư liệu, mới hoảng sợ.



Trong vài ngày ngắn ngủn, các nhà cung ứng cho tập đoàn Dương thị, tất cả đều phản bội, đơn phương xé bỏ hợp đồng, không cung cấp linh kiện và nguyên vật liệu cho Dương thị nữa.



Dương Lam Lam lập tức đi trao đổi với các nhà cung ứng, nếu các nhà cung ứng không cung cấp, thì phải trì hoãn thời gian giao hàng, có thể dẫn đến thất hứa, thậm chí làm cho công ty ngừng sản xuất.



Không theo kịp những sản phẩm có giá trị cao, sự phát triển về sau chắc chắn sẽ rất khó khăn.



Các nhà quản lý tập đoàn Dương thị luống cuống, bọn họ đi trao đổi với các nhà cung ứng, có nhà cung ứng thống khổ, còn lại trực tiếp trả lời, bọn họ tình nguyện bồi thường tổn thất, cũng không muốn cung cấp loại sản phẩm như vậy cho Dương thị.
Là anh? Công tử bột!



Mấy năm rồi, cô còn nhớ rõ hình dạng của Trương Nhất Phàm, cũng nhớ rõ biệt danh mà cô đã đặt cho Trương Nhất Phàm.



Trương Nhất Phàm nhìn chằm chằm bộ mặt đen thui của cô, lạnh lùng nói:



Chuyện của tập đoàn Dương thị, phải cô giở trò sau lưng không?



Đột nhiên Lý Đình Đình mỉm cười, cô nhìn Trương Nhất Phàm, bộ dạng cười rất vui vẻ. Sau khi cười xong, Lý Đình Đình nói:



Trương Nhất Phàm, còn nhớ năm đó, anh cho người tàn sát tập đoàn Hoa Sơn không? Một trăm tỷ, đúng một trăm tỷ, có thể khiến cho thằng nhóc như anh biến mất. Không phải do anh, hiện nay tập đoàn Hoa Sơn vẫn là một xí nghiệp nổi tiếng nhất cả nước. Lý Hoa Sơn vẫn sẽ là nhà giàu nhất cả nước, anh không cảm thấy anh làm vậy là được lắm sao! Vậy anh thử đi cứu tập đoàn Dương thị đi! Nói cho anh biết, không cần điều tra, tất cả mọi chuyện do tôi làm. Tôi Lý Đình Đình người ngay thẳng không làm chuyện mờ ám. Năm đó Dương thị cũng không có tham gia cung cấp hàng hoá cho tập đoàn Hoa Sơn. Tôi biết anh, bổn tiểu thư biết nếu chơi cổ phiếu sẽ thua các anh, nên tôi có cách của tôi, hừ!



Cô cầm ly lên, cười khẽ, giơ lên uống một hơi cãn sạch.



Không cần điều tra, Lý Đình Đình đã thừa nhận, trong lòng Trương Nhất Phàm đã hiểu. Hắn bình tĩnh nhìn Lý Đình Đình, huynh thấy Lý Đình Đình tự mình uống rượu, thậm chí có chút lẳng lơ nhìn Trương Nhất Phàm,



Công tử bột, thế nào? Cùng uống với chị một ly, chị suy nghĩ chút, có nên buông tha Dương thị hay không?



Trương Nhất Phàm thấy bộ dạng lơ lãng không kiềm chế được của cô, đã nghe nói qua Lý Hoa Sơn có đứa con gái ăn uống rất thô, đứa con trai nào cũng có thể ăn, hôm nay thấy bộ dạng mơ mơ màng màng mà sống của Lý Đình Đình, đã tin hoàn toàn.



Đối với việc lẳng lơ của Lý Đình Đình, Trương Nhất Phàm nhìn cô với con mắt khác người. Đương nhiên cô không thể so với Lý Hồng, nhưng Lý Đình Đình là loại người này, thích coi mình là nữ hoàng trên cao. Trong mắt cô, đàn ông chính là đồ chơi, giống như trong mắt đàn ông, coi đàn bà là trò chơi vậy, chẳng qua, cô giữ quyền chủ động.



Thấy Trương Nhất Phàm của vài năm sau gặp lại, đột nhiên Lý Đình Đình có hứng thú, cô lẳng lơ với Trương Nhất Phàm mỉm cười,



Muốn tôi buông tha Dương thị, thật ra rất đơn giản, chủ yếu là xem biểu hiện của anh.



Trương Nhất Phàm thấy khuôn mặt kia của cô, nói thật, Lý Đình Đình ngoại trừ hơi đen, thật sự không xấu, nhưng không phải khẩu vị của hắn. Nhất là sau khi cùng với Lý Hồng, hắn thề, mình sẽ không có hứng thú với bất kì con gái nào khác!