Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 892 : Gặp lại Thẩm Uyển Vân
Ngày đăng: 17:23 30/04/20
Thẩm Uyển Vân thuộc top sinh viên tốt nghiệp chuyên ngành tin tức. Bởi vậy cô ấy vừa mới tốt nghiệp đã được phân vào làm trong khoa tin tức.
Để cho Uyển Vân có kinh nghiệm bản thân phong phú hơn nữa, nên lúc trước cử cô ta đi, nhưng Thẩm Uyển Vân đã tự mình lựa chọn tỉnh Tương.
Mục đích đi tới tỉnh Tương của cô ta thì chỉ có bản thân cô ta hiểu rõ. Nhưng mà đối với ông lão Thẩm mà nói thì cô ta đi đâu thì cũng thế thôi.
Ai có thể ngờ rằng cô ta tới tỉnh Tương sẽ có kết cục đi làm vợ ba của người ta như vậy.
Sự việc trôi qua đã lâu, Thẩm Uyển Vân rốt cục đã có ngày ngẩng đầu lên. Trương Nhất Phàm nghe nói cô ta đã rất được cưng chiều và sinh được một đứa con trai.
Thẩm Hạo chính là con át chủ bài của cô ta.
Ở trong xã hội cũ ví dụ về người mẹ dựa vào quý tử cũng không phải là ít, nhưng trong xã hội hiện giờ không ngờ cũng xảy ra chuyện này, tuyệt đối đây không phải là chuyện một nghìn lẻ một đêm.
Giống như nhà họ Thẩm một gia tộc lớn như vậy, có thể dễ dàng làm cho nhà họ Thẩm xuống dốc sao? Có thể để làm cho nhà họ Thẩm không có nam nối dõi sao?
Đó là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra. Bây giờ những quý tộc đó, phú hào đó bọn họ hầu hết có thể không hề để ý tới pháp luật và kỷ cương, thề là không sinh một tá con thì tuyệt đối không dừng lại.
Nhà họ Thẩm khẳng định sẽ nghĩ biện pháp làm cho đời thứ tư dồi dào lên. Nhưng trước mắt Thẩm Hạo là đứa con trai duy nhất, bởi vậy ông lão đã dần dần tha thứ cho sai lầm của Thẩm Uyển Vân. Ít nhất cô ta đã để lại một giọt máu cho nhà họ Thẩm.
Nếu như nói Thẩm Kế Văn sinh hạ đứa con gái chỉ là một sự trùng hợp, vậy thì hai đứa con của Thẩm Hoành Quốc thì sao chứ? Bọn họ cũng toàn là sinh con gái vả lại sinh một lần đến hai đứa.
Ông Thẩm rất tức giận, ông ta mắng chửi bọn cháu mình vô dụng, đứa nào cũng đều là đồ bỏ đi. Còn kém cỏi hơn cả ông ta, lúc còn ở thời đánh giặc ông ta còn sinh được hai đứa con trai và hai đứa con gái. Nhưng còn bọn này thì đứa nào cũng vô dụng cả.
Có lúc ông ta thậm chí còn hoài nghi, có khi nào có người đã làm bùa chúa gì với nhà họ Thẩm không, làm cho nhà họ Thẩm không thể có con trai. Ông lão rất hay nghĩ tới những chuyện vớ vẩn.
Đến thế hệ của Thẩm Hoành Quốc, thật ra là sinh được hai đứa con trai và một đứa con gái. Nhưng hai đứa con trai này của họ toàn là sinh con gái. Bây giờ Triệu Khả Hinh lại thêm một ngàn cây kim vào nhà họ Thẩm, họ làm sao mà ông lão lại không nổi giận chứ?
Việc này cũng không thể trách ông lão trọng nam khinh nữ, trong một đại gia tộc như thế này không có đàn ông thì làm sao có thể chống đỡ được gia đình này chứ?
Đây chính là nguyên nhân Thẩm Uyển Vân có thể lấy lại được tự do.
Thẩm Uyển Vân yêu cầu một ly trà nói:
- Mọi người đang nói chuyện gì thế?
Trương Nhất Phàm nói:
- Cũng không có gì, bọn tôi đang tính đi thì em tới.
Trương Nhất Phàm gật gật đầu nói:
- Làm sao cũng không giấu được em cả.
Thẩm Uyển Vân liền mỉm cười nói:
- Anh mà em cũng phải giấu sao? À, Lưu Hiểu Hiên được trúng tuyển làm người dẫn chương trình CCTV, anh biết chưa?
Trương Nhất Phàm nhìn thấy vẻ mặt đó của cô ta, lòng thầm nghĩ hay là Thẩm Uyển Vân lại biết được việc gì rồi, cô ta quả là người tinh tường. Nhưng việc Lưu Hiểu Hiên trúng tuyển dẫn chương trình tiết mục là chuyện của năm trước rồi. Trương Nhất Phàm cảm thấy không có gì là kỳ lạ cả, chẳng lẽ Thẩm Uyển Vân có dụng ý khác?
Hắn liền nói:
- Ngủ sớm đi, ngày mai anh còn phải về trường sớm nữa.
Thế là hai người tắm rửa, là cùng tắm chung với nhau. Đã lâu không có cùng Thẩm Uyển Vân tắm uyên ương rồi. Lúc tắm hắn vuốt vào bụng có chút mềm nhũn của Thẩm Uyển Vân, cảm thấy rõ ràng là so với lúc trước khi sinh con có vẻ khác lạ.
Tuy là không có bao nhiêu mỡ bụng nhưng xúc cảm này so với Lưu Hiểu Hiên và Hà Tiêu Tiêu thì cảm giác có vẻ khác nhau.
Trong lúc tắm rửa, từ phía sau Trương Nhất Phàm ôm lấy cô ta. Hắn ta thích động tác này, thích cái cảm giác cái mông đẫy đà của người phụ nữ đỉnh trên bụng của mình và cũng thích cái kiểu từ phía sau cầm lấy cái nhũ của cô ta dùng sức mà xoa bóp.
Thẩm Uyển Vân cũng phối hợp cùng với động tác của hắn rất tự nhiên, chỉ là trong lúc Trương Nhất Phàm tấn công cô ta, cô ta vẫn còn hỏi:
- Có phải là anh quyết định tiến vào cấp tỉnh rồi không?
- Ừ! Tranh thủ vào vụ tuyển lại vào năm sau, thừa cơ hội này tiến sát vào trong.
Hai người vừa làm vừa nói chuyện phiếm, lại có phen tình thú.
- Sang năm thì anh đã ba mươi bốn tuổi tranh thủ lúc bốn mươi tuổi tiến vào bộ chính trị trung ương.
Trương Nhất Phàm đáp lại nói:
- Chỉ cần có thể xóa bỏ sự hiểu lầm của ông lão nhà em đối với anh thì chuyện này không có gì khó khăn đâu.
Nói tới đây Thẩm Uyển Vân giật mình một cái, làm Trương Nhất Phàm rút ra, hai người mặt đối diện nhau nói:
- Không đùa nữa, anh ôm em tới giường đi.
Ở trên giường, hai người vừa làm vừa tiếp tục bàn luận những việc này.