Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 926 : Chủ tịch Lý từ chức
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Cuối năm qua đi, xuân về trên khắp mọi nơi, trời đang vào xuân.
Một năm này, có cuộc tổng tuyển cử, liên quan đến huyết mạch của đất nước, dân chúng an khang. Cuối cùng người nào sẽ ngồi vào vị trí Tổng bí thư, rất nhiều người mỏi mắt chờ đợi.
Mà ở khắp nơi trên đất nước, tất cả mọi người đều cảm thấy bầu không khí có chút áp lực và khẩn trương. Tâm trạng của Trương Nhất Phàm cũng giống vậy. Tuy rằng, có một số việc sớm đã có kết luận, nhưng ở trong lòng mỗi người, hoặc nhiều hay ít đều có một chút bất an và căng thẳng.
Việc này đối với cán bộ cả nước mà nói, còn hơn lúc thi tuyển sinh vào đại học. Rõ ràng đã biết kết quả, nhưng chưa có công bố cuối cùng, ai cũng không dám khẳng định đáp án.
Có thể khiến cho những người này lo lắng như thế, cũng chỉ có thời gian này.
Trong tháng ba năm đó, cuộc họp Hội đồng nhân dân toàn quốc lần thứ X được tổ chức tại hội đường.
Lần này chương trình hội nghị là: căn cứ vào đề cử của Chủ tịch nước, quyết định Thủ tướng, quyết định Phó chủ tịch Ủy ban Quân sự Trung ương do Chủ tịch Ủy ban Quân sự đề cử, bầu cử Viện trưởng Tòa án Nhân dân tối cao, bầu cử Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân tối cao.
Cuộc họp Hội đồng nhân dân lần thứ X bầu cử và quyết định phương pháp bổ nhiệm, các vấn đề bầu cử, đại cử tri. Đối với người được đề cử, đại biểu có thể tán thành, phản đối, bỏ phiếu trắng. Phản đối, có thể đề cử người khác, bỏ phiếu trắng, không thể đề cử người khác.
Hơn mười một giờ, cuộc bỏ phiếu cuối cùng chấm dứt, nhân viên công tác đọc kết quả tuyển cử.
Nguyên tưởng rằng Chủ tịch Lý thắng trăm phần trăm trong cuộc tổng tuyển cử này, dỡ xuống trọng trách trên vai, thoải mái mà đi ra sau màn chính trị. Nghe được tin tức này, Trương Nhất Phàm cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Chủ tịch Lý từ chức!
Tin tức này truyền đến, cả nước chấn động, Chủ tịch Lý cuối cùng hoàn thành sứ mệnh của mình, từ chức mà về.
Trương Nhất Phàm đứng ở cửa sổ, ngắm nhìn bên ngoài, trong lòng cảm thán không ngừng.
Chủ tịch Lý là đại ủy viên của Ủy ban Thường vụ Bộ Chính trị, đánh giá cao và rất tán thưởng Trương Nhất Phàm, ông ta từ chức, đem quan hệ hắn vất vả thiết lập phá hủy trong chốc lát.
Cùng lúc đó, hắn gọi điện thoại cho Lý Hồng, nào biết cô cũng đang chuẩn bị gọi cho hắn, hai người gọi cả buổi, trước sau đường dây đều bận. Trương Nhất Phàm nghĩ khẳng định Lý Hồng đang dàn xếp chuyện gì, vì thế hắn ném điện thoại di động, yên lặng chờ tin tức của cô.
Chủ tịch Lý từ chức, để lại bóng ma trong lòng Trương Nhất Phàm, cảm giác anh hùng lúc tuổi về già.
Hắn nghĩ đối với chuyện của hắn, cũng sẽ có biến đổi?
- Việc này người nào cũng không rõ ràng lắm, cậu cũng đừng oánh giận tôi! Tuy nhiên, gần đây tôi có phát hiện mới.
- Nói đi!
Trương Nhất Phàm hút thuốc, chậm rãi mà phục hồi bình tĩnh.
Thẩm Kế Văn thận trọng nói:
- Gần đây, tôi thường xuyên cùng một chỗ với Duệ Quân, phát hiện một bí mật lớn.
Anh ta nói tới đây rồi dừng, dường như đang đợi Trương Nhất Phàm nói chuyện, nhưng đợi nửa ngày, hắn không lên tiếng, anh liền mắng:
- Cậu á, sao không hỏi là bí mật gì?
Trương Nhất Phàm không để ý đến anh ta nói:
- Nói mau đi! Tôi phải đi ra ngoài ngay.
Lúc này Thẩm Kế Văn mới không giả bộ thần bí nữa mà nói thẳng:
- Gần đây phát hiện có rất nhiều người xuất ngũ từ Cục Cảnh vệ Trung ương, được người ở thủ đô mời đảm nhiệm chức vụ với lương rất cao.
- Ồ!
Nghe được tin tức này, khiến tâm hắn có chút động. Hắn vội hỏi lại:
- Những người này làm ở đâu?
Thẩm Kế Văn nói:
- Phần lớn là làm vệ sĩ cho các đại gia, cũng có chút ít về quê, còn có số ít đi theo tổ chức thần bí.
Lông mày Trương Nhất Phàm giựt giựt, trước mắt hắn liền hiện ra lần trước lúc Chủ tịch Lý đến Vĩnh Lâm thị sát, bên người có vệ sĩ tư thế hiên ngang, oai hùng, uy vũ.
Trong đầu đột nhiên có ý tưởng lớn, nếu hắn có thể kéo những người này về tổ chức, chẳng phải là như hổ thêm cánh? Không được, hắn phải nói Đường Vũ gia tăng huấn luyện, chứ tiểu đánh tiểu náo như thế, khi nào thì mới có thể ra hồn?
Nếu tình báo của hắn tốt, lần này như thế nào lại bị động như thế? Sau khi Trương Nhất Phàm nghe được tin tức, trong lòng đã có tính toán, chỉ có điều sắc mặt hắn vẫn như cũ nói với Thẩm Kế Văn:
- Tôi biết rồi! Vài ngày sau sẽ trở về Bắc Kinh!