Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 944 : Bố mày sẽ đào hố chôn mày
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Vào thứ Hai Trương Nhất Phàm vừa mới bước vào văn phòng, thư ký Đằng Phi đang dọn dẹp, nhìn thấy Trương Nhất Phàm bước vào, lập tức nói:
- Chào Bí thư Trương!
Sau đó đi rót trà cho Trương Nhất Phàm, bởi vì việc phân công chưa được định cụ thể, Trương Nhất Phàm tạm thời được nhàn hạ.
Hắn gật gật đầu, tiếp nhận nước trà do Đằng Phi rót cho, rồi trong lòng cân nhắc tâm tư của Thẩm Hoành Quốc.
Thẩm Hoành Quốc lần đầu đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, chắc hẳn anh ta cũng muốn có phiên làm. lúc trước bởi vì Tạ Kiến Quốc ở đây, bọn họ có vẻ giống như hai người hơi có cùng chung mối thù. Bây giờ Tạ Kiến Quốc đi rồi, tâm tư của Thẩm Hoành Quốc và Lý Thiên Trụ, lại hoàn toàn khác hẳn.
Bọn họ cũng sẽ giống như những người trong quan trường tranh quyền đoạt lợi đó không?
Bọn họ trước kia là một tổ hợp rất tốt, hiện tại khi gặp phải xung đột giữa quyền lực và ích lợi của mình, tâm tư của hai người sẽ lại thế nào? Trương Nhất Phàm thật là không hy vọng nhìn thấy Lý Thiên Trụ và Thẩm Hoành Quốc tranh đấu gay gắt với nhau.
Nếu nói vậy, hắn ngược lại khó mà làm người. Tuy nhiên hắn tin tưởng Lý Thiên Trụ, lúc làm Chủ tịch tỉnh, cái tinh thần giao tranh này, cái sự nỗ lực làm cho nước mạnh này, tuyệt đối cũng không phải là giả vờ.
Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Lý Thiên Trụ mạnh thế hơn so với Thẩm Hoành Quốc, ông ta là một Bí thư Tỉnh ủy, có thể can thiệp đến chuyện bên chính quyền này hay không? Đáp án này, trong lòng Trương Nhất Phàm không dám chắc.
Hoặc là, ở trên sớm suy xét tới sự mạnh mẽ, cứng rắn của Lý Thiên Trụ rồi, nên mới để anh ta đảm nhiệm chức vụ của Tỉnh ủy này. Thẩm Hoành Quốc tuy rằng bình thường khá khiêm tốn, nhưng bởi vì bối cảnh của Thẩm gia, bất luận ở trong cương vị nào anh ta luôn có bộ dáng không giận dỗi cả.
Trầm tĩnh kiên định!
Thẩm Hoành Quốc là loại người thoạt nhìn rất bình tĩnh, mọi sự đều không tỏ vẻ quá nóng vội, Trương Nhất Phàm luôn cho rằng, tính cách của anh ta càng thích hợp làm Bí thư Tỉnh ủy hơn. Để anh ta đến làm kinh tế, làm việc để phát triển, làm việc để cải cách mở cửa, thích hợp không?
Trương Nhất Phàm được Lý Thiên Trụ coi trọng ý kiến của chính mình như thế, hắn liền nghĩ đến chuyện của Đông Lâm. thành phố Đông Lâm những người chơi thủ đoạn tranh quyền đoạt lợi đó cũng hơi thấp kém một chút. Các người chơi của các người, tại sao lại đi vu oan cho Đường Vũ chứ?
Trương Nhất Phàm nghĩ là thời điểm báo thù đã tới rồi. Vì thế hắn đề nghị với Lý Thiên Trụ, việc đối nhân xử thế của Chủ tịch thành phố Đông Lâm Lý Hoành Huy không tồi, nếu để anh ta đi Vĩnh Lâm chủ trì công tác của chính quyền, tin chắc có thể tạo ra tác dụng không ngờ được
Lý Thiên Trụ nghe xong lời này, liền cân nhắc trong lòng, việc đối nhân xử thế của Lý Hoành Huy này, nói thật ra, ông ta không có ấn tượng lắm đối với Lý Hoành Huy người này. Bởi vì thành phố Đông Lâm trong giai đoạn phát triển ổn định, một không phải là giàu có nhất, hai là không phải nơi nghèo nhất, bọn họ không có sự tích nổi bật gì. Thường thì nơi không cao cũng không thấp này, dễ dàng bị bên trên quên lãng.
Lý Thiên Trụ nghe hắn nói như vậy, còn tưởng rằng Trương Nhất Phàm rất hiểu cậu ta, dù sao Trương Nhất Phàm cũng từng ở Đông Lâm một thời gian rất dài. Lý Thiên Trụ liền gật gật đầu, việc này để tôi suy xét một chút.
Sau này Trương Nhất Phàm mới phát hiện, Lý Thiên Trụ trong việc xử lý những việc này, rất có nguyên tắc. Chuyện của Vĩnh Lâm và Đông Lâm, ông ta đều cố vấn Trương Nhất Phàm rồi. Mà chuyện của Song Giang thì ông ta liền hỏi trực tiếp Lý Hồng.
Mà Lý Hồng cũng là một người rất có nguyên tắc, cô liền đề cử Đoạn Chấn Lâm. Đoạn Chấn Lâm là Phó Chủ tịch thường trực thành phố, sau khi Lý Hồng đi rồi, anh tư lên làm Chủ tịch thành phố, việc này qua đỗi bình thường.
Từ văn phòng Bí thư Chủ tịch thành phố đi ra, Trương Nhất Phàm cảm giác mình đã làm một việc tiểu nhân. Nhìn như hắn đang quan tâm Lý Hoành Huy nhưng trên thực tế, chỉ cần Lý Hoành huy tới Vĩnh Lâm, tương đương với việc chỉ là con rùa trong đầm mà thôi.
Với năng lực của Tần Xuyên, hơn nữa với sự mạnh mẽ cứng rắn của Ô Dật Long, Lý Hoành Huy nhiều lắm chỉ xem như một sự bài trí. Đến lúc đó, đưa anh ta xuống, Tần Xuyên lên đỉnh. Tần Xuyên có thể danh chính ngôn thuận mà lên làm Chủ tịch thành phố,. Chẳng qua, việc này cần một quá trình.
Lý Hoành Huy chính là hòn đá kê chân trong quá trình này.
Mẹ khiêp, người muốn phá bố nhất, bố mày sẽ đào cái hố chôn mày!
Trương Nhất Phàm hung hăng thầm nghĩ nói: