Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 953 : Tổ chức tia chớp

Ngày đăng: 17:24 30/04/20


Nghe nói người gây ra họa đã bị bắt, Trương Nhất Phàm liền hừ một tiếng trong lòng, xem như các người thức thời.



Tuy nhiên, người bị bắt này chỉ là một tên ngụy trang, không phải người gây ra chuyện thực sự. Trương Nhất Phàm phỏng đoán, họ sẽ cầu xin mình tha thứ, nhưng mà e rằng lần cầu xin này không ai có thề cầu được.



Đợi hai người nói xong, hắn chỉ nói một câu:



- Ừ, tôi sẽ bảo Phi Đằng chú ý đến chuyện này!



Khang Kiện Dư vừa nghe thấy, cảm thấy có chút bất thường! Phó chủ tịch tỉnh Trương không hài lòng với kết quả này, thề phải truy cứu đến cùng.



Nếu không thì sao có thể nói ra để Phi Đằng chú ý đến chuyện này chứ? Xem ra muốn lừa bịp để trot lọt là khôn được rồi.



Củng Phàm Tân đành phải thể hiện thái độ



- Xin Phó chủ tịch tỉnh yên tâm, dưới sự lãnh đạo của Cục trưởng Khang, chúng ta sẽ làm việc theo trình tự.



Khang Kiện Dư lau mồ hôi, cái tên Củng Phàm Tân này cũng phải người tốt, rõ ràng là y muốn lấy lòng người trước mặt Phó chủ tịch tỉnh Trương, cố tình đem mình ra làm đệm lưng.



Cái mũ này đội lên có thể hai người đây!



Khang Kiện Dư thật sự muốn nói một câu, không thì anh lên làm lãnh đạo đi?



Tuy y là người của nhà họ Phương, nhưng rõ ràng nhà họ Phương ở tỉnh Tương đã xuống dốc rồi, hiển nhiên y phải nhìn vào sắc mặt của người ta. Từ sau khi thay nhiệm kì mới, ai không biết rằng là thời đại của Lý Thiên Trụ và Thẩm Hoành Quốc chứ?



Quan hệ giữa nhà họ Trương và họ Thẩm, cái đó thì không thể chê rồi, Khang Kiện Dư đang lo lắng họ có loại trừ mình không. Nếu như xử lý chuyện này không tốt, Trương Nhất Phàm sẽ mượn cớ để loại bỏ y, đỡ Củng Phàm Tân lên, chuyện này không phải là không thể.



Củng Phàm Tân từ một tiểu tử nghèo, đạp lên được chiếc thuyền Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, lại là bạn học của Trương Nhất Phàm, trong lòng Cục trưởng Khang thật sự rất lo lắng.



Kỹ thuật nói chuyện này của Củng Phàm Tân rất cao, không những đá bóng về cho Khang Kiện Dư, còn khiến cho y không đường mà thoát. Hơn nữa có mình ở giữa làm cơ sở ngầm, tay chân không thể nào làm được.



Y giống như một quả cấu tuyết lớn, bị người khác đẩy về phía trước, với lại càng đẩy thì càng nặng nề hơn.



Trương Nhất Phàm nhìn Củng Phàm Tân một cái, nghiêm túc nói:



- Vậy vất vả cho Cục trường Khang rồi.




Không ngờ Trương Nhất Phàm lại nhìn ra được:



- Có phải em đang đợi Tiêu Tiêu về không?



Liễu Hồng sửng sốt, gật gật đầu, có chút ngại ngùng.



Trương Nhất Phàm nhìn cô thở dài:



- Haiz! Sao em phải làm như vậy, lại không phải chuyện gì to tát cả, ngày mai cứ dọn đi. Đợi Tiêu Tiêu về lại mua thêm căn mới cũng được.



Liễu Hồng vẫn với bộ dạng thật thà, nhẫn nhục chịu đựng đó, khiến cho Trương Nhất Phàm cảm thấy giống như mình đang bạc đãi cô vậy.



Căn nhà này, Trương Nhất Phàm nói chuyển là chuyển, ngày hôm sau Liễu Hồng chuyển đi, đến sống ở một khu khác.



Ngày thứ ba, Đằng Phi báo cáo với Trương Nhất Phàm, khu kinh tế mới bên kia đã ra lệnh đóng cửa mấy xí nghiệp có hệ thống nước thải không đạt tiêu chuẩn, khiến cho họ ngừng kinh doanh chỉnh đốn. Giữa việc này, hiển nhiên bao gồm luôn cả nhà máy điện khốn kiếp kia nữa, Trương Nhất Phàm không dặn dò chuyện này, là Đằng Phi hỏi thăm cục Bảo vệ Môi trường.



Trương Nhất Phàm rất hài lòng với kết quả này, thầm nói:



- Đằng Phi này làm việc càng ngày càng tiến bộ, phải bồi dưỡng cho thật tốt một chút.



Tối hôm đó Liễu Hải cũng đến tỉnh thành, Trương Nhất Phàm từ chỗ anh cả trong quân đội tìm được bốn mươi chín quân nhân xuất ngũ, đủ số lượng rồi giao cho hắn. Còn nói với anh ta về ý nghĩa và tính quan trọng của tổ chức Tia chớp, Liễu Hải là một người hiểu chuyện, nhận được lệnh, lúc đầu anh ta cùng Đường Vũ đều hưng phấn. Vì lúc đầu, anh ta đã từng đề cập với Trương Nhất Phàm muốn thành lập một tổ chức tình báo kiểu như vậy.



Trương Nhất Phàm liền đem các tài liệu, quy định Đường Vũ đã chỉnh lý, cùng với các yêu cầu và sứ mệnh của tổ chức Tia chớp đều giao cả cho Liễu Hải.



Đây chỉ là ý tưởng ban đầu, kế hoạch cụ thể đợi đến khi mấy người Liễu Hải làm hài lòng họ, đến lúc đó cùng hợp lại với bên Đường Vũ, hai bên điều hòa lẫn nhau.



Cả một tổ chức, chia làm hai nhánh chính, do Liễu Hải và Đường Vũ phân chia đảm nhiệm chức tổ trưởng, mà giữa hai người họ không can thiệp vào chuyện của nhau, cũng không giao nhau quản lý, hai người trực tiếp nhận lệnh từ một mình Trương Nhất Phàm.



Lúc này Trương Nhất Phàm đã lập nên một kỳ tích.



Tổ chức Tia chớp từ hôm nay đã chính thức hoàn thiện tổ chức.



Nó giống như một thanh gươm sắc bén, lao về phía trước!