Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 968 : Điều tra chân tướng sự việc
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Đằng Phi nghe đến đó, liếc nhìn ông Trần, hai người hiểu ý nhau vội ăn, rồi nhanh chóng rời khỏi quán..
Ngồi trên xe, Đằng Phi nói:
- Ông Trần, ông nói xem vừa rồi ba người họ nói chuyện đó, có đúng là sự thật hay không? Chẳng lẽ cái chết của Chủ tịch huyện Tống, thật sự có thể tránh được?
Ông Trần là tài xế, chưa bao giờ xen vào những chuyện này, chỉ có điều ở đây không có ai khác, ông ta chỉ có thể trả lời,
- Tôi chỉ là tài xế, có một số chuyện không thể xen vào!
Đằng Phi nhìn ông ta,
- Chúng ta cùng nhau đi, chỉ có hai chúng ta, có chuyện gì khó nói sao? Đó không phải là sắp xếp giúp ông chủ thoát nạn thôi sao?
Ông Trần mỉm cười, khởi động xe, lúc này mới chậm rãi nói:
- Trên đời này, không có lửa làm sao có khói, phải điều tra mới biết được, nhất là ở vị trí như anh, nhưng ánh mắt và tai của ông chủ, không có bằng chứng, ngàn vạn lần không được nói bậy.
Ông Trần thấy Đằng Phi đã dần trưởng thành, ông ta là một tài xế, tuyệt đối không thể xen vào, chuyện gì nên làm thì làm, chuyện gì không nên làm thì không làm, ông ta đều có chừng mực.
Đằng Phi nghe được những lời của ông ta, biết ông ta cũng muốn tốt cho mình, nhưng rõ ràng nghe thấy chuyện này, có thể giả câm giả điếc được sao?
Tính tình của Đằng Phi và ông Trần không giống nhau, cảm thấy nếu không nói ra chuyện này, lại thấy rất có lỗi với Tống Thuý Bình đã mất. Nhưng chuyện này rất quan trọng, nếu chẳng may có sai sót, sẽ hại chết một nhóm người.
Trong lòng Đằng Phi cân nhắc, nên nói cho ông chủ biết không.
Trở về khách sạn, Đằng Phi trằn trọc, không làm sao ngủ được.
Trong khoảng thời gian này, Trương Nhất Phàm vẫn rất để ý đến chyện chống Sars, bởi vì loại virus “Sars” rất độc ác, hơn nữa tính lây truyền rất nhanh, chỉ một sơ suất nhỏ, có thể lấy đi sinh mạng của con người.
Bởi vậy trong lúc họp hắnlại nhấn mạnh các nhân viên cán bộ và y tế, nhất định phải chú ý làm tốt biện pháp cách ly. Từ lúc bệnh dịch bùng phát cho đến nay, đã có gần hai trăm người bị chết vì căn bệnh này, trong đó cũng có rất nhiều chuyện vui buồn lẫn lộn, giống như cán bộ Tống Thuý Bình vậy, bởi vì tiếp xúc nhiều với người bệnh, sẽ bị lây nhiễm, nhiễm bệnh vì công việc của mình.
Chủ tịch huyện Tống cũng không chết!
Nghe xong những lời này, Lã Cường rất phẫn nộ, anh ta định lao đi tính sổ với bọn Tào Lương Kỳ.
Cô thư ký kéo anh ta lại,
- Anh làm vậy để làm gì, cũng chỉ nghe người ta nói, không có chứng cứ, như vậy anh sẽ tự hại mình đó.
- Vậy làm sao đây? Chẳng lẽ tôi cứ đứng trơ mắt nhìn Tống Thuý Bình chết oan sao?
Cô thư ký kiên quyết nói,
- Không được, anh đi tìm Chủ tịch Tỉnh Trương đi! Có lẽ chỉ có Chủ tịch Tỉnh Trương mới có thể giúp anh.
Lã Cường tỉnh táo lại,
- Nhưng như vậy chỉ là chúng ta vu khống, Chủ tịch Tỉnh Trương cũng không mù quáng mà tin.
Cô thư ký nhìn Lã Cường, vẻ mặt nghiêm,
- Vậy ngày mai chúng ta đến thôn Tiểu Lang, đem chuyện này điều tra lại từ đầu.
Lã Cường nói:
- Được! Ngày mai tôi phải đến thôn Tiểu Lang, cảm ơn cô! Tiểu Từ!
Tiểu Từ nghiêm túc nói:
- Tôi đi cùng anh!