Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 984 : Anh muốn làm gì?
Ngày đăng: 17:24 30/04/20
Kẻ xấu đã đi nhưng hai vệ sĩ vẫn không yên tâm đề nghị Ô Cương và Tiểu Vu cùng về, đừng ở đây nữa. Bọn họ ở Hawaii này không có chút thế lực gì, rất dễ bị ức hiếp.
Việc này chi bằng cùng thương lượng với ông chủ Nhất Phàm, ngày mai tính sau.
Ô Cương gật đầu, đồng ý đề nghị của hai vệ sĩ.
Ai ngờ bọn họ vừa ngồi xe rời khỏi nhà hàng không lâu, Tiểu Vu hốt hoảng chỉ về phía sau
-Ở đó cháy kìa.
Mọi người liền quay đầu nhìn lại, thì ra chỗ cháy chính là nhà hàng của Ô Cương.
Ô Cương nóng ruột
- Mau, mau đi xem xem.
Hai vệ sĩ thấy việc này rất lạ, liền quay đầu xe trở lại.
Đúng như dự đoán, bọn họ chạy đến nơi, quả nhiên là nhà hàng của Ô Cương bốc cháy. Tiểu Vu định nhào vào đống lửa thì được Ô Cương kéo ra.
- Đừng xông vào.
Tiểu Vu nhìn thấy nhà hàng của cô bị bao trùm bởi lửa, cô bổ nhào vào Ô Cương, khóc thảm.
Một vệ sĩ đề nghị, báo cảnh sát đi?
Đang nói, tiếng xe cảnh sát đã tới, sau đó là xe cứu hỏa, hai vị cảnh sát lấy lời khai, không có nói thêm gì hơn, ghi chép xong, liền lên xe đi.
Sau khi xe cứu hỏa dập tắt lửa, nhà hàng của Ô Cương và nhà hàng kế bên cũng bị liên lụy, bị cháy sạch, không thể tiếp tục kinh doanh được nữa. Ô Cương ngẩn người không nói gì.
Hai vệ sĩ nhìn Ô Cương, ánh mắt của gã đầy thù hận, sợ gã sẽ làm chuyện gì bậy, liền gọi điện thoại cho ông chủ. Đổng Tiểu Phàm, Trương Nhất Phàm và Hà Tiêu Tiêu đang nói chuyện.
Hà Tiêu Tiêu đột nhiên nhớ lại, hai vệ sỹ sao vẫn chưa về? Họ không biết tiếng Anh, không biết có việc gì xảy ra không?
Đang nói thì điện thoại gọi tới.
Tiểu Tiểu Phàm nghe điện thoại và biết rõ toàn bộ câu chuyện, cô bình tĩnh nói:
- Đưa họ về đây.
Sau đó cô gọi điện cho Chủ tịch Châu.
Châu Trường than khổ, mấy ngày này tên này không được sống vui vẻ.
Ở Hawaii vốn rất yên bình, nhưng tại sao mấy ngày nay lại không được bình yên? Thực ra tên này đã biết rõ nguyên nhân, sự bình yên của trước đây, chỉ là vì những người này phẫn nộ nhưng không dám lên tiếng, cho dù là chút việc nhỏ, cấp dưới cũng có thể giải quyết ổn thỏa.
Nhưng thận phận của Đổng Tiểu Phàm thì khác, cô là khách quý của ông George, lại là người ủng hộ lần tuyển cử này, bản thân tên này không thể không cho cô một chút mặt mũi. Hơn nữa, ngay cả ân nhân mà tên này không thể bảo vệ nổi, thì tên Châu Trường này còn làm gì được nữa chứ?
- Sao thế, đừng lo, việc này sẽ có cách giải quyết rõ ràng, hai người yên tâm đi.
Hai người nói:
- Chị Đổng, anh Trương, tấm lòng của hai người, chúng tôi biết, nhưng chúng tôi thật sự không muốn tiếp tục như vậy. Xin hai người thu nhận và giúp đỡ chúng tôi.
Ô Cương và Tiểu Vu đột nhiên quỳ gối trước mặt hai người họ.
Trương Nhất Phàm đã hiểu hơn một chút, Ô Cương bị đã kích, lúc này đang rất cần chỗ dựa. Gã đường đường là con trai của Bí thư Thành ủy, lưu lạc đến vùng đất này, ý định này thật không thể tránh khỏi.
Đổng Tiểu Phàm vội vàng nói:
- Hai người đứng lên rồi hãy nói.
Hai người đứng lên, ngồi trong phòng khách, Ô Cương trịnh trọng nòi:
- Tôi và Tiểu Vu đã nghĩ kỹ rồi, sau này sẽ theo cô Đổng làm việc.Tiểu Vu và tôi có chút kiến thức về hacker, đặc biệt là Tiểu Vu, cô ấy là một cao thủ hacker. Ngay cả những hacker nổi tiếng quốc tế, cũng đã giao đấu với cô ấy. Không biết chúng tôi có thể giúp đỡ cô được hay không, nếu có thể xin cô thu nhận chúng tôi.
Hà Tiêu Tiêu từ trên lầu bước xuống, nghe lời nói của hai người họ, cô liền tiếp câu
- Thực ra tôi và Tiểu Phàm đã có ý định đó, chỉ sợ các người không đồng ý, bây giờ cho dù là ở chỗ Tiểu Phàm hay là chỗ của tôi thì cũng cần những nhân tài như hai người đây. Hai người thật sự không hối hận chứ?
- Không hối hận.
Hai người nghiêm túc gật đầu. Đổng Tiểu Phàm đáp
-Vậy thì tốt. Từ hôm nay, hai người sẽ là người của Đổng Thị. Đến lúc có những việc cụ thể, Tiêu Tiêu sẽ giải thích với hai người.
- Cám ơn chị Đổng, cám ơn chị Tiêu Tiêu và cũng cám ơn anh Trương.
Trương Nhất Phàm nói:
- Dù không có liên quan gì đến tôi, nhưng bọn người khốn kiếp này, tuyệt đối không thể buông tha. Lẽ nào lại như vậy, thật không ra cái gì cả. Tiểu Phàm, tối nay, để cho bọn họ biết mùi vị ức hiếp người Trung Quốc là như thế nào?
Đổng Tiểu Phàm cười
- Anh muốn làm gì?
Trương Nhất Phàm nói:
- Không cho bọn họ thấy lợi hại của chúng ta thì bọn họ tưởng rằng người Trung Quốc ta dễ ức hiếp, kiếm người xử lý bọn họ đi.
Lúc nửa đêm, hai gã đàn ông người Hoa tài nghệ không thua kém ai ẩn náu trong một tòa biết thự
Ngày hôm sau, có mấy tên bị đánh đến mặt mũi bầm dập chạy đến đồn cảnh khai báo.