Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 992 : Đêm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Ngày đăng: 17:25 30/04/20
Phó chủ tịch Trương đến Hoài Châu rồi, tin này lan truyền nhanh chóng trong bộ máy Hoài Châu, rất nhiều người đều biết, hắn vì việc nước thải của khu công nghiệp mới đến. Nhưng một đám giả ngu, Quách Hoài Tài càng đương nhiên cũng thế, hỏi Phó chủ tịch Trương có phải tìm đến nhà khách của Hoài Châu trước hay không, lại thăm dò ngụ ý của hắn.
Trương Nhất Phàm nào có rảnh rỗi như vậy?
Hắn nói rồi, trực tiếp đến khu công nghiệp.
Lần này đến khu công nghiệp, không giống với ngày hôm qua, đại đội nhân mã, tiền hô hậu ủng. Trước kia Trương Nhật Phàm không thích phô trương như vậy, theo lý thuyết mà nói, một Phó chủ tịch tỉnh, không cần phải một đội người phòng ban của Hoài Châu đi theo.
Nhưng Quách Hoài Tài muốn xem xem Trương Nhất Phàm giải quyết chuyện nước thải ra sao, lúc này mới khúm núm ở phía trước dẫn đường. Còn nữa, Trương Nhất Phàm đều là nhân vật đáng tin cậy của Lý Thiên Trụ và Thẩm Hoành Quốc, nên có quy cách khác biệt như vậy.
Mà Trương Nhất Phàm trong lòng cũng muốn để cho họ nhìn thấy, khu công nghiệp làm vậy, tại sao lại làm như không thấy?
Dương Mễ dẫn theo hai phóng viên, thành thành thật thật đi theo sau.
Hai vị phóng viên này đến bây giờ mới tỉnh táo lại. Sáng sớm hôm nay, Dương Mễ nói với hai người, dẫn theo người còn lại, đi cùng Trương phó chủ tịch.
Hai người lúc đó nghe chưa hiểu, Phó Chủ tịch Trương nào? Người nào là phó chủ tịch Trương?
Khi họ thấy Trương Nhất Phàm, nghĩ tới việc xảy ra tối qua, liền nhìn một mạch xung quanh tìm lỗ hổng. Nhưng đáng tiếc khách sạn Lệ Viên không có cái lỗ chuột nào để họ tìm, nếu không hai người đã chui vào đó.
Hóa ra đây là vị Phó chủ tịch Trương tiếng tăm lừng lẫy, là vị phó chủ tịch trẻ tuổi nhất của toàn tỉnh, cán bộ cấp Thứ trưởng a!
Đêm qua quả thực đã mạo phạm đến Phó chủ tịch Trương, nhưng dường như hắn không so đo với hai người bọn họ. Bây giờ hai người đã hiểu rõ những vị cảnh sát kia đến đây làm gì rồi.
Quách Hoài Tài sớm đã biết được tin tức, nhưng thực ra lại bình tĩnh. Vì y biết mục đích lần này của phó chủ tịch Trương, duy nhất chỉ lo lắng là bí thư Lý Hồng vẫn chưa lộ diện.
Bí thư Lý Hồng mới là quả bom tấn, cho nên trong lòng mỗi người đều âm thầm đề phòng. Tuy nhiên, người biết Lý Hồng xuất hiện ở Hoài Châu không nhiều, đến cả Trương Nhất Phàm cũng không biết cô ta đến.
Phó chủ tịch thành phố phân công quản lý công nghiệp và trưởng cục Cục bảo về môi trường, khi bọn họ nghe được tin này, cảm thấy sứt đầu mẻ trán. Trong lòng liền trách mắng Quách Hoài Tài, sao không sớm thông báo, làm cho hai người nước đến chân mới nhảy.
Phó chủ tịch Trương trực tiếp đi đến khu công nghiệp, bọn họ một chút chuẩn bị cũng không có. Phó chủ tịch phân công quản lý công nghiệp ngồi ở xe sau, lén lút gọi điện thoại cho Chủ tịch thành phố đang công tác bên ngoài, nói phó Chủ tịch Trương đánh úp bất ngờ. Giọng nói có chút bất bình, cũng ám chỉ Quách Hoài Tài biết sự tình mà không báo.
Nếu Quách Hoài Tài không biết Phó chủ tịch Trương đã đến, sao y lại cho người đến khách sạn trực đêm?
Quách Hoài Tài văng tục:
- Dẫn đi, dẫn đi, dẫn ngay đi!
Trương Nhất Phàm khua tay nói:
- Đừng vội!
Hắn nhìn Vương Dũng nói:
- Anh nói, công xưởng các anh đang thải nước thải?
- Vâng …
Vương Dũng trả lời to.
Lời nói của Vương Dũng, giống như một quả bom, nổ tung trong đám người đó. Công xưởng vừa nãy không phải nói rất hay đó sao? Vì sao lại lợi dụng khi đêm tối không người để thải nước thải?
Vấn đề này, không cần Trương Nhất Phàm truy cứu. Hắn gật gật đầu, quay người đi đến người phòng ban Hoài Châu nói:
- Bây giờ mọi người đều nghe thấy hết rồi nhé! Kế tiếp nên làm thế nào, còn cần tôi chỉ giáo nữa hay không?
- Lập tức đóng cửa những xí nghiệp thải chất thải không đạt tiêu chuẩn, trừ việc này ra, còn phải có người tiến hành phụ trách việc chống hạn cứu tế.
Trương Nhất Phàm nói xong câu này, giận dữ rời hiện trường.
Tất cả mọi người đều hoảng hốt lo sợ, nhưng vẻ mặt của người phụ trách công xưởng lại rất thản nhiên.
Cục trưởng cục bảo vệ môi trường hung hăng trừng mắt nhìn y, khi mọi người đều theo Phó chủ tịch rời khỏi, y liền mắng người phụ trách công xưởng:
- Có loại ….