Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1000 : Rượu của anh thật lạ

Ngày đăng: 17:25 30/04/20


Hắn nhìn Lý Hồng, cứ yên lặng như vậy nhìn cô, Lý Hồng thấy có chút kỳ lạ nói



- Em bị gì sao?



Cô nghĩ là trên người mình hoặc là trên mặt mình có chỗ nào đó không được tốt, lúc Trương Nhất Phàm nhìn cô, trong lòng liền muốn đổi ý, bởi vậy cười ha hả nói:



- Em có thể nói lại câu vừa nãy lần nữa hay không?



Lý Hồng nghiêm mặt nói:



- Em nói anh không được đổi ý đó, sao nào?



Trương Nhất Phàm một bên rót rượu, một bên nhìn Lý Hồng, hơi không để ý, rượu tràn ra. Lý Hồng đoạt lấy cái chai trong tay hắn nói:



- Anh nhìn đi đâu vậy, rượu đổ ra cả rồi.



Có lúc, cô thực sự không có cách nào cự tuyệt cái cảm giác này của Trương Nhất Phàm, người này không thể nói trước được.



Trương Nhất Phàm nói:



- Lý Hồng, em có bao giờ nghĩ tới, em thực sự là một người con gái rất hút hồn không?



Lúc nói lời này, hắn bưng ly rượu lên, ra hiệu Lý Hồng.



Lý Hồng cũng bưng rượu lên, nhìn Trương Nhất Phàm nói:



- Em nghĩ hôm nay anh lại đây, không phải chỉ vì những lời nói vô nghĩa này đâu đúng không?



Trương Nhất Phàm nói:



- Chúng ta uống rượu đi.



Hai người uống một ngụm, Lý Hồng nhìn chằm chằm Trương Nhất Phàm nói:



- Đừng cho là em không biết dụng tâm của anh, bữa cơm này của anh, chỉ sợ là không thể ăn không.



- Này mà tính là bữa cơm gì, có cơ hội, anh dẫn em đi nơi tốt nhất trên toàn bộ thế giới để ăn.



Trương Nhất Phàm uống rượu, thấy rượu không tồi, dù sao cũng là phương pháp sản xuất bí truyền quý giá của Hồ Thị.



Lý Hồng nói:



- Phải trả giá lớn như vậy, em chỉ sợ còn không thể trả hết ân tình này.



Cô buông ly rượu, làm cho tư thế của mình, càng trở nên thêm tao nhã.



Trương Nhất Phàm có chút hơi hơi kinh ngạc, Lý Hồng mau vậy đã hiểu được dụng ý của mình, xem ra tâm tư của cô bé này, khôn khéo hơn so với tưởng tượng của chính mình nhiều lắm.




- Em đi ngủ đi, anh không quấy rầy em, em cũng không cần đuổi anh. Dù sao tối nay anh không tính đi rồi.



- Gì chứ? Tính ăn bám hả?



Lý Hồng ngồi qua nói:



- Có phải uống nhiều quá rồi không?



Trương Nhất Phàm lắc đầu nói:



- Còn em thì sao?



- Vẫn chưa sao, chi bằng chúng ta tán gẫu đi!



Nghe Lý Hồng nói như vậy, Trương Nhất Phàm biết, cô uống rượu này vào, cũng hưng phấn giống mình, khẳng định là ngủ không được .



Hắn liền kéo chân Lý Hồng qua, Lý Hồng hoảng sợ nói:



- Anh tính làm gì?



Trương Nhất Phàm nhìn cô nói:



- Em không cần phải khẩn trương đến như vậy chứ? Cho anh gối đầu một chút!



Sau đó hắn lại lẩm bẩm nói:



- Tốt xấu gì hai chúng ta cũng là quan hệ tình nhân mà.



Xem bộ dáng hợp tình hợp lý của hắn, Lý Hồng nhéo hắn một phen, hung hăng trừng mắt nhìn Trương Nhất Phàm nói:



- Anh thật sự là một tên ác ma, cứ lôi kéo em vào Địa ngục sa đọa.



Tuy nhiên, tuy rằng cô nói như vậy, nhưng không có để Trương Nhất Phàm rời khỏi. Trương Nhất Phàm cứ như vậy gối lên đùi mịn màng của cô, từ dưới ngẩng đầu nhìn mặt Lý Hồng.



Lý Hồng uống rượu vào, vẻ mặt đỏ bừng, toát ra vẻ kiều nữ quyến rũ. Hơn nữa trên thân thể của cô, cũng có một loại sức hấp dẫn mà cô gái khác không có, Trương Nhất Phàm hít một hơi không khí có chứa mùi thơm cơ thể của Lý Hồng, ánh mắt hắn lại cứ nhìn vào bộ ngực hở ra cao cao của Lý Hồng, chỗ này, cũng là nơi mà Lý Hồng chưa bao giờ dễ dàng đồng ý để hắn chạm vào. Trương Nhất Phàm nói:



- Để ngực của em đi chỗ khác một chút, cao quá, nhìn không thấy mặt của em đâu cả.



Lý Hồng nghiến răng nghiến lợi cạp cánh tay của Trương Nhất Phàm, với vẻ hận không thể ăn sống hắn, tức giận đẩy hắn ra nói:



- Đi chết đi! Đồ lưu manh!



Cái đẩy này của cô, tay Trương Nhất Phàm phản lên, giơ tay nắm cổ của cô, dùng sức vặn đầu của cô xuống dưới, cái vặn này, Lý Hồng không có kháng cự, thật sự úp sấp xuống, môi hai người ngoài ý muốn dính cùng một chỗ.



Trương Nhất Phàm liền thừa thế ôm hôn cô.