Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1010 : Bao Dụ Dân gặp khó

Ngày đăng: 17:25 30/04/20


-Chào ngài, hoan nghênh đã đến Tỉnh Tương, tôi là Phó chủ tịch thường trực Tỉnh Tương- Bao Dụ Dân.



Vị này ngoài có trợ lý, vệ sĩ còn có cả một đoàn khảo sát đi cùng, thật là hùng hậu. Nhìn thấy nữ trợ lý và bốn vệ sĩ cùng bước tới, Bao Dụ Dân quyết tâm, hôm nay nhất định phải nắm chắc dự án dủa tập đoàn Fiji này.



Nhìn thấy sự khiêm tốn của Bao Dụ Dân, đường đường là một Phó Chủ tịch lại chủ động đến chào hỏi, nhiều người cảm thấy thật kinh ngạc. Trong những buổi họp không hề thấy Phó Chủ tịch Bao bình dị dễ gần như vậy đâu?



Đối phương ngừng lại, nhìn Bao Dụ Dân, dùng Tiếng Nhật nói:



-Ông ta nói gì thế?



Cô trợ lý liền giúp vị này dịch lại lời nói của Bao Dụ Dân, vị này nghe xong, nhíu mày hòi:



-Ông ta có phải là quan to nhất ở Tỉnh Tương không?



Trợ lý do dự, không kịp phiên dịch thì người phiên dịch của Bao Dụ Dân đã nói những lời ấy cho ông nghe. Bao Dụ Dân nghe vậy, mặt hơi lo lắng.



Dáng vẻ kiêu ngạo của đối phương thật làm người khác khó chịu. Nếu không phải vì dự án này thì y đã sớm giận dữ bỏ đi rồi. Nhưng lúc này như tên đã lên dây không thể không bắn.



Hôm nay không đến thì thôi, đã đến thì phải làm cho thật tốt. Nếu không mặt mũi của Phó Chủ tịch thường trực tỉnh này còn để đâu?



Nếu làm hỏng thì thật vô cùng xấu hổ. Vì đây vốn là việc của Trương Nhất Phàm, nhưng ông ta lại giành làm. Bao Dụ Dân nếu sớm biết bọn này không dễ đối phó thì đã không giành làm.



Người phiên dịch của Bao Dụ Dân nhanh chóng nói rõ thân phận của ông



-Chủ tịch Tỉnh Bao là Phó Chủ tịch Tỉnh thứ nhất của Ủy ban nhân dân tỉnh, tất cả những việc cùng ông hợp tác ở Tình Tương đều do phó Chủ tịch Bao toàn quyền phụ trách.



Vị này ngước nhìn Bao Dụ Dân rồi hỏi trợ lý đứng bên cạnh



-Còn nhớ lần trước chúng ta đi Tỉnh Quảng, đón tiếp chúng ta hình như là một Bí thư, các người nói xem Bí thư lớn hay Phó Chủ tịch lớn?



Những người bên cạnh nghe những lời này, liền tỏ vẻ tức giận



Từ những lời nói đó Bao Dụ Dân biết được một thông tin, ngay cả Bí thư Tỉnh Quảng còn đích thân ra đón, xem ra cuộc cạnh tranh này có nhiều nhân tố thôi thúc rồi đây. Trong lòng Bao Dụ Dân nghĩ, lần này chỉ được thành công không được thất bại




Những người phục vụ ở đây đều mặc đồ Nhật, trang điểm kiểu Nhật. Nhưng ăn cơm ở đây không thoải mái chút nào, vì tên Sơn Bản như luôn cố ý gây sức ép, phải cởi giày và ngồi quỳ để ăn.



Lần trước Bao Dụ Dân đến đây để tận hưởng phong cách của Nhật thì lần này cùng Sơn Bản dùng cơm cứ như bị tra tấn.



Hắn luôn cảm thấy cách ngồi này cứ như một con chó vậy.



Nói thật lòng, hắn học học qua những lễ nghi này, hắn thấy vị khách này quỳ xuống, hắn cũng đành ngượng ngùng làm theo. Vì sợ mất mặt nên hắn bảo Thư ký cùng ngồi. Và đối phượng cũng có một cô trợ lý xinh đẹp ngồi cùng, cả bốn người cùng ngồi dùng cơm.



Những người khác thì ở phòng bên cạnh ngồi đợi.



Bữa cơm này đối với Bao Dụ Dân thật khó chịu, thứ nhất là ngôn ngữ không đương đồng, tên chó Nhật này lúc thì dùng tiếng Anh, lúc thì dùng tiếng Nhật, làm cho Thư ký phải điên đầu.



Chỉ hỏi vài câu mà trả lời không được, đây cũng là một chuyện mất mặt. Vì thế tên này luôn làm khó họ, một câu tiếng Anh thì một câu tiếng Nhật, làm cho Thư ký Bao Dụ Dân phải điên đầu.



Bao Dụ Dân thì càng thêm phát hoảng, vị cán bộ hơn 50 tuổi đời, không hiết tiếng Anh lẫn tiếng Nhật, người ta nói gì, hắn đành đợi Thư ký dịch lại rồi trả lời.



Chỉ ăn có một bữa cơm mà phải mời hai phiên dịch thì thật mất mặt.



Người ta tùy ý lên tiếng thì đã nói được hai thứ tiếng, còn bản thân thì nghe không hiểu, Bao Dụ Dân thấy mình thật kém xa. Nhưng Bao Dụ Dân nào biết trong lòng Sơn Bản đang nghĩ gì, tên này có tiếng là thù dai, ở Hawaii rất có tiếng là nhục mạ người Hoa.



Lần này, Châu Dụ Dân không chỉ là phụng mệnh làm người tiên phong. Sơn Bản Nhất Lang vốn dĩ muốn đích thân đến đây, nhưng vì bận việc nên cháu trai đến trước. Nhưng tên này đã làm hỏng mọi việc.



Trương Nhất Phàm ngồi ở phòng làm việc, liền phái người đi triều tra mục đích tập đoàn Fuji đến đây. Hắn đã điều tra được, thì ra Sơn Bản Nhất Mộc với tập đoàn quốc tế Hoa Phong đến đây chỉ là nhận lệnh, nhân vật chính đứng sau là Sơn Mộc Nhất Lang, chắc chắn Sơn Mộc Nhất Lang sẽ nhanh chóng xuất hiện



Chỉ là Sơn Mộc Nhất Lang cũng không rõ, tại sao Đổng Tiểu Phàm lại chỉ định đến Tương Tỉnh đầu tư. Đã là mở rộng thị trường lục địa, thì ắt hẳn là phải tìm một doanh nghiệp để phát triển, đối với điều kiện của doanh nghiệp thì càng có lợi hơn, chẳng lẻ Tỉnh Tương có điểm nào đặc biệt hơn nơi khác.



Nghe được tin Phó chủ tịch thường trực tỉnh trực tiếp tiếp đãi vị khách lớn này cảm thấy rất khó chịu, Trương Nhất Phàm khẽ cười, cái tên Sơn Bản Nhất Mộc này nếu mà rơi vào trong tay tôi thì coi như xui xẻo rồi.



Bao Dụ Dân vì muốn hạ gục tên khách lớn này, không ngại đích thân đi làm, nhưng cuối cùng đã để tên này làm khó. Trương Nhất Phàm đã đoán biết rằng được tên này chắn chắc cố tình gây khó dễ và coi thường quan chức Trung Quốc



Tên ôn thần này vốn dĩ thù dai, lần này cứ để tên này lên mặt. Bao Dụ Dân nếu không giải quyết được thì Trương Nhất Phàm này sẽ ra mặt xử lý.