Quan Gia
Chương 1149 : Kết thúc điều tra nghiên cứu
Ngày đăng: 01:35 20/04/20
Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 1149: Kết thúc điều tra nghiên cứu
Nhóm dịch: PQT
Nguồn: metruyen
Giữa tháng mười một, mấy chiếc xe con và một chiếc xe tải Mercedes-Benz đang trên đường quốc lộ từ Bình Nguyên tới Tần Quan
Đi đầu là Bí thư Thành ủy Trần Kiếm trên chiếc xe Toyota Crown mang biển số xe số 1 của thành phố Bình Nguyên. Lưu Vĩ Hồng và Trần Kiếm cùng ngồi ở ghế sau. Theo sát sau đó, là chiếc của Chủ nhiệm Tôn Xương Bình, Lăng Chí của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh. Sau nữa, là một chiếc xe tải, mang biển số xe của thành phố Bình Nguyên.
Cục giám sát Văn phòng Quốc vụ viện quản lý giám sát tài sản nhà nước quốc vụ viện kết thúc bốn mươi ngày điều tra nghiên cứu khảo sát ở Bình Nguyên, hiện tại quay về Bắc Kinh.
Lần này, dựa theo yêu cầu của Lưu Vĩ Hồng, bên phía Bình Nguyên đưa tới một chiếc xe tải, đưa các đồng chí Cục giám sát trở về. Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh tổng cộng có ba chiếc xe, cũng còn có mấy chỗ trống, cũng đủ ọi người ngồi.
Nhưng Bí thư Thành ủy Trần Kiếm, kiên trì muốn đích thân đưa Phó cục trưởng Lưu tới thành phố Tần Quan, lấy tư cách là chủ nhà tận tình với khách. Tâm ý của Bí thư Trần, Phó cục trưởng Lưu tự nhiên cũng không tiện từ chối khéo, nên đồng ý lên xe đi cùng Trần Kiếm.
Tháng mười một dương lịch, khác hẳn lịch âm.
Cao nguyên hoàng thổ đã xơ xác tiêu điều, cỏ cây khô vàng, lá rụng rơi lả tả.
Tuy nhiên vẫn có thể nhìn thấy tâm tình Trần Kiếm rất tốt, thỉnh thoảng còn chuyện trò vui vẻ với Lưu Vĩ Hồng, cách một thời gian lại hạ cửa kính xe, lại cùng Lưu Vĩ Hồng rút điếu thuốc ra hút, vô cùng cao hưng.
Thật ra, Lưu Vĩ Hồng có thể hiểu được tâm tình của Trần Kiếm.
Ngày hôm qua, Cục giám sát ở trụ sở Thành ủy đã mở cuộc họp lớn, chính thức thông báo kết quả điều tra nghiên cứu khảo sát cuối cùng ở lần tới Bình Nguyên này với Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố và Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh. Toàn thể thành viên hai bộ máy Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Bình Nguyên đều tham gia hội nghị báo cáo này.
Lưu Vĩ Hồng tự mình tiến hành thông báo.
Báo cáo tổng kết điều tra nghiên cứu của Cục giám sát, có gần bảy ngàn chữ do Lưu Vĩ Hồng đọc bản thảo.
Báo cáo điều tra nghiên cứu này đại khái không khác gì bản sơ thảo mà Lưu Vĩ Hồng từng đưa cho Hạ Cạnh Cường xem qua, chỉ thoáng nhấn mạnh ở một vài nội dung, chủ yếu là về tình hình của công ty bách hóa thứ nhất, nhà máy xi măng số ba cùng công ty vật tư thành phố.
Bởi vì báo cáo điều tra nghiên cứu này, tiến hành thông báo, cuối cùng là muốn chỉ điểm Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Bình Nguyên, cho nên cũng không quá mức giữ bí mật. Ở phút cuối cùng trước khi sửa bản thảo, các đồng chí lãnh đạo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Bình Nguyên, trên cơ bản đều đã rõ ràng về nội dung chủ yếu của báo cáo điều tra nghiên cứu.
Điều khiến mọi người không tưởng tượng được chính là, báo cáo điều tra nghiên cứu không ngờ tán thành việc chính phủ thành phố Bình Nguyên thực hiện “bán xí nghiệp” trong thời gian trước, cho rằng đây là một loại hình thức doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ mới. Ý nghĩa chính là tiến cử bên ngoài tới đầu tư, đặc biệt tiến cử quan niệm quản lý và hình thức quản lý xí nghiệp địa khu tiên tiến, kinh tế phát đạt. Đối với sáu doanh nghiệp nhà nước trong địa khu tiến hành cải tạo toàn diện, có thể mau chóng trợ giúp xí nghiệp thoát khỏi tình trạng thua lỗ, nhanh chóng thích ứng thị trường cạnh tranh, ngày càng kịch liệt.
Lưu Vĩ Hồng trong báo cáo điều tra nghiên cứu đã vạch ra việc chính phủ thành phố Bình Nguyên không đơn giản chỉ “bán cho xong” các doanh nghiệp nhà nước thua lỗ mà còn suy xét đầy đủ tới hình thức “Hợp tác phát triển”. Đem doanh nghiệp nhà nước thua lỗ, quy ra tiền sau khi nhập vào công ty mới, giải quyết vấn đề bộ phận công nhân viên chức doanh nghiệp nhà nước tiếp tục vào nghề. Đồng thời, xí nghiệp đó còn giữ lại cổ phần doanh nghiệp nhà nước, trở thành nơi tăng thêm thu nhập mới cho chính phủ thành phố Bình Nguyên sau này. Tương đối mà nói, so với làm một cú buôn bán “bán cho xong”, phải càng thêm có lợi, tầm nhìn càng thêm lâu dài.
Phải nói rằng, Cục giám sát báo cáo điều tra nghiên cứu như vậy bố cục khá cao, không có vấn đề giằng co cụ thể từng chi tiết mà là phát triển đến độ cao thành phố Bình Nguyên với hình thức doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ. Cố gắng sửa sang lại thành “Bản mẫu” để tất cả địa khu tương tự cùng xem xét và tham khảo.
Đương nhiên, báo cáo điều tra nghiên cứu cũng không chỉ nói tốt, cũng liệt kê ra một vài vấn đề khách quan còn tồn tại. Trong đó có hai điểm được nhấn mạnh thêm nữa khi thuyết minh. Điểm thứ nhất nói tới việc bố trí cho công nhân viên chức thất nghiệp, còn tồn tại thiếu sót. Đặc biệt đem tình hình của gia đình Đặng Hữu Chương và Đặng Uyển Nhi viết vào bản báo cáo chính thức. Báo cáo điều tra nghiên cứu còn không chút khách khí vạch ra rằng. Tình hình tương tự như Đặng Hữu Chương, Đặng Uyển Nhi xuất hiện, trách nhiệm thuộc về chính phủ. Ban ngành quản lý và ban ngành Dân chính của Chính phủ thành phố Bình Nguyên và nhà máy thuộc da đã không đúng lúc phát hiện ra tình hình khó khăn của nhà họ Đặng, không đúng lúc áp dụng biện pháp cứu trợ, làm cho Đặng Uyển Nhi phải bỏ học, dựa vào ăn xin để duy trì cuộc sống của cha và chính bản thân cô bé. Đây là một sai lầm rất lớn, tạo thành ảnh hưởng rất không tốt bên trong quần chúng, cũng khiến cho quần chúng trong nhà máy thuộc da xúc động phẫn nộ, đối với công tác chính phủ chỉ đạo doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ cũng là một trong những ý kiến mang tính ngòi nổ rất lớn.
Điểm thứ hai của báo cáo điều tra nghiên cứu còn lại là nhấn mạnh tới công tác tư tưởng giáo dục và công tác tương quan tuyên truyền bên trong quá trình tổ chức lại xí nghiệp phá sản, làm chưa được tốt. Lấy nhà máy rèn Hồng Tinh làm ví dụ, Ủy ban nhân dân thành phố đã áp dụng phương pháp tổ chức lại với hình thức đầu tư cổ phần. Hình thức này là đúng, nhà máy Hồng Tinh phải được cải tạo lại như vậy, mới có thể một lần nữa thích ứng tình thế, thích ứng với thị trường cạnh tranh. Bằng không càng ngoan cố sẽ càng thiệt hại, bị buộc phải phá sản. Nhưng lúc tổ chức lại, tính toán hợp tác với tài sản vô hình của tập đoàn chế tạo máy móc Phương Hằng Hưng, lại làm không tốt công tác giải thích nên có, khiến cán bộ công nhân viên chức của nhà máy rèn Hồng Tinh sinh ra rất nhiều hiểu lầm, cũng tạo thành một vài lời đồn đại gây ra ảnh hưởng không cần thiết.
Tổng thể mà nói, báo cáo vẫn khá khách quan công chính, vừa có tán thành cũng vạch ra thiết sót. Rất nhiều lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đều âm thầm gật đầu.
Nhưng đối với Trần Kiếm mà nói, anh ta cũng không quan tâm tới nội dung này. Anh ta quan tâm chính là công ty bách hóa thứ nhất, nhà máy xi măng số 3, công ty vật tư thành phố những đơn vị ngang hàng có liên quan tới nội dung trên.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến tâm tình của Trần Kiếm hiện tại rất tốt.
Đối với điều tra nghiên cứu về tình hình của công ty bách hóa thứ nhất, báo cáo điều tra nghiên cứu thảo luận cũng khá sơ lược, không thực sự tiến hành công bố sâu rộng, chỉ nhắc nhở Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Bình Nguyên đối với công tác thay đổi chế độ của đơn vị đó, phải liên tục tiến hành dẫn dắt và giám sát.
Lời của Lưu Vĩ Hồng có thể tin tưởng được.
Hiện giờ Lưu Vĩ Hồng phải rời khỏi Bình Nguyên, bất kể như thế nào, Trần Kiếm cũng muốn đích thân đưa Lưu Vĩ Hồng một đoạn đường, tỏ rõ sự cảm kích trong lòng mình.
Đương nhiên, Trần Kiếm rất rõ ràng, vấn đề của đơn vị công ty bách hóa thứ nhất, nhà máy xi măng số ba này, là vấn đề khách quan còn tồn tại. Lần này, Lưu Vĩ Hồng không vạch trần anh ta, không có nghĩa là anh ta có thể vĩnh viễn vô tư. Chỉ cần mâu thuẫn giữa anh ta cùng với Hạ Cạnh Cường còn một ngày không thể hóa giải, thì nguy hiểm bị vạch trần cũng tồn tại thêm một ngày.
Tuy nhiên điều này cũng không cần quá lo, Trần Kiếm sẽ tranh thủ chính thời gian giảm xóc này.
Xét đến cùng, giữa anh ta và Hạ Cạnh Cường cũng không có mâu thuẫn cá nhân, chỉ là tranh giành về quyền lực. Chỉ cần anh ta hợp thời đưa ra nhượng bộ, Hạ Cạnh Cường cũng sẽ không xuống tay. Trước đó, Trần Kiếm cũng có ý tưởng muốn nhường bước, nhưng thời cơ chưa chín mùi. Ở thời điểm đó Trần Kiếm muốn lui cũng không thể lui. Mà hiện tại, thời cơ đã thành thục. Lưu Vĩ Hồng tới Bình Nguyên, nên phải tranh thủ thời gian một tháng đầy quý giá, Trần Kiếm mới có thể thong dong thu xếp đường lui cho chính mình.
Bởi vì ngay ngày hôm qua, trung ương đã chính thức tuyên bố bổ nhiệm và miễn nhiệm nhiều người.
Nguyên Bí thư Tỉnh ủy Triệu Quốc Tường, từ chức Bí thư Tỉnh ủy, chuyển sang đảm nhiệm chức Chủ nhiệm hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân tỉnh Lũng Tây. Phó bí thư Tỉnh ủy Viên Đông Bình, được bổ nhiệm làm Bí thư Tỉnh ủy Lũng Tây. Nguyên Chủ tịch tỉnh Lũng Tây Khanh Tài Uy điều lên trung ương. Nguyên Bí thư Thành ủy thường vụ tỉnh ủy Tần Quan Trần Thượng Long, đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh Ủy ban nhân dân tỉnh Lũng Tây, Quyền Chủ tịch tỉnh.
Sự điều động nhân sự ở tầng cao tại tỉnh Lũng Tây đã kết thúc thuận lợi.
Viên Đông Bình đi nhậm chức, trở thành “Anh cả” Tỉnh ủy Lũng Tây trong tay nắm giữ quyền điều động cán bộ. Trần Kiếm còn có đường lui như đã nói lúc trước, Trần Kiếm có thể không cần thiết rời khỏi Bình Nguyên, có một vị trí Bí thư Thành ủy Bình Nguyên tương đương đang chờ đợi hắn.
Đây cũng là một nguyên nhân khác khiến tâm tình Trần Kiếm sung sướng.
Nhưng điều chân chính khiến Trần Kiếm hoàn toàn yên tâm chính là Hạ Cạnh Cường đã làm báo cáo thông báo tình huống trên hội nghị đại biểu Bình Nguyên Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Thành thật mà nói, cái báo cáo kia thật sự khiến Trần Kiếm và các đồng chí khác trong bộ máy giật nảy mình. Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, Hạ Cạnh Cường lại bất ngờ cần mẩn làm một báo cáo như vậy, trực tiếp chống lại chính sách quan trọng mà trung ương đang chuẩn bị thi hành.
Theo trình tự trên, thật ra, Hạ Cạnh Cường đã đặc biệt đi quá giới hạn.
Báo cáo này, viết trên danh nghĩa là Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Bình Nguyên, chuẩn bị chính thức đưa báo cáo trình lên Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh. Nhưng trước đó, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Bình Nguyên bao gồm cả Trần Kiếm, không có đồng chí lãnh đạo thứ hai nào biết báo cáo có tồn tại. Nói cách khác, hoàn toàn là do một mình Hạ Cạnh Cường làm.
Bệnh tự cao tự đại của Hạ đại thiếu gia lại tái phát.
Ở trong mắt anh ta, kỳ thật các đồng chí trong bộ máy thành phố Bình Nguyên này không ai có thể ngang hàng cùng đại thiếu gia nhà anh ta. Anh ta mới là nhân vật số một chân chính của thành phố Bình Nguyên, cho nên anh ta có gan làm như vậy, có gan bỏ qua các đồng chí khác trong bộ máy sang một bên, tự mình làm ra một báo cáo, công khai lấy danh nghĩa là Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Bình Nguyên, chuẩn bị đưa đến tỉnh.
Mặc dù lần này Hạ đại thiếu gia đi quá giới hạn, nhưng tất cả mọi người đều duy trì trầm mặc. Đối với nội dung bản báo cáo mà Hạ đại thiếu gia làm ra mà nói, là “phi pháp” xem nhẹ, không suy nghĩ tới trình tự.
Cả gan làm loạn!
Quả thực là cả gan làm loạn!
Sau khi Trần Kiếm nghe Hạ Cạnh Cường báo cáo nội dung xong, liền có một ý niệm như vậy trong đầu.
Bởi vì nguyên do là những chuyện đã qua diễn ra trong một thời gian tương đương dài. Giữa trung ương và địa phương, quả thật tồn tại một vài nhận thức khác nhau, theo như “Đánh cờ” cũng là bình thường. Nhưng mặc kệ dưới tình huống nào, ngang nhiên đưa ra ý kiến nghi ngờ phương châm chính sách quan trọng của trung ương, cũng là vô cùng hiếm thấy. Càng không cần nói tới một người Quyền Chủ tịch thành phố của thành phố Bình Nguyên nho nhỏ, trực tiếp khiêu chiến với chính sách quan trọng này.
Hạ Cạnh Cường rốt cuộc muốn làm gì?
Có phải ăn nhầm thuốc hay không?
Ý nghĩ thứ hai hiện lên trong đầu Trần Kiếm chính là, mình tuyệt đối không có thể đồng ý với báo cáo này, tuyệt đối không thể lấy danh nghĩa Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Bình Nguyên để trình lên. Anh là Chủ tịch thành phố Hạ kiên trì muốn “Nổi điên” như vậy, vậy mời anh tự lấy danh nghĩa chính mình mà báo cáo với chính phủ thành phố Bình Nguyên, đừng kéo cả thành phố Bình Nguyên và Trần Kiếm tôi vào đó.
Anh có “Kim Chung tráo Thiết bố sam” hộ thân, tôi lại không có luyện cái loại thần công này.
Nhưng mà kết quả cuối cùng, Trần Kiếm sau khi Hạ Cạnh Cường đọc xong báo cáo, câu nói đầu tiên là mở miệng ủng hộ, vô cùng tán thưởng báo cáo này của Hạ Cạnh Cường. Thái độ này Trần Kiếm, khiến tất cả các đồng chí khác trong bộ máy đều cảm thấy không rõ ràng, không biết Bí thư Trần có dụng ý gì.
Trần Kiếm không cần bọn họ hiểu.
Anh ta chỉ lấy hành động thực tế, cho thấy thái độ của mình.
Thái độ của Trần Kiếm rõ ràng không sai, làm nổi lên tác dụng mấu chốt, thành viên bộ máy sẽ tham gia thông báo, trên cơ bản đều tỏ thái độ rõ ràng, ủng hộ Hạ Cạnh Cường lấy danh nghĩa Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, nộp báo cáo này lên.
Không hiểu cũng không quan hệ, biết thái độ “Lão Đại” là gì là được.