Quan Gia
Chương 115 : Bị người theo dõi!
Ngày đăng: 01:20 20/04/20
Lý Hâm mặt mũi đủ lớn, chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng quả nhiên hôm sau liền đi theo Cục trưởng Chu và Lưu Vĩ Hồng cùng nhau đi tới thị xã Hạo Dương.
Trước khi đi, Lưu Vĩ Hồng và Lý Hâm nói qua điện thoại, tỏ vẻ cảm tạ
Thông qua quan hệ của Lý Hâm, mời một phóng viên tòa báo tỉnh xuống phỏng vấn, không có khó khăn gì lớn. Nhưng chủ nhiệm Lương đích thân xuống Hạo Dương, mặt mũi này đúng là lớn. Đủ thấy Lý Hâm vì chuyện này đã tốn không ít công sức
Chủ nhiệm Lương tự mình tới Hạo Dương, cơ bản có thể cam đoan, tòa báo của tỉnh chẳng những sẽ chính diện đăng tin công trình cung cấp rau xanh, hơn nữa trang báo hẳn là sẽ không kém. Mục tiêu của Lưu Vĩ Hồng là bản tin này phải xuất hiện tại trang đầu của báo tỉnh. Chỉ cần làm tốt công tác của chủ nhiệm lương, phỏng chừng có hi vọng.
Bởi vì công tác chuẩn bị trước đó làm được khá đầy đủ, chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng thu thập tin tức ở Hạo Dương cực kỳ thuận lợi, không tới bảy ngày, một bài báo đưa tin khá dài liền xuất hiện trên trang đầu của "Nhật báo Sở Nam"
Bản tìn này do phóng viên Hoàng viết, chủ nhiệm Lương đích thân kiểm định, dài đến hơn mười ngàn chữ, chia làm ba phần thượng, trung, hạ, trong ba ngày đăng hết lên trên tờ báo tỉnh
Bài báo dài này lập tức ở địa khu Hạo Dương dẫn tới chấn động.
Một địa khu mới thành lập chưa đến ba tháng, thì được báo tỉnh đăng lên một trang tin tức dài, ý nghĩa chính trị này không giống bình thường
Hơn nữa, trang tin tức của tở báo tỉnh, viết rất có chiều sâu. Đồng thời nêu ra cục Nông nghiệp địa khu, đối với Bí thư Địa ủy Lục Đại Dũng và Chủ tịch Địa khu Tào Chấn Khởi cũng có không ít lời thừa nhận tán dương. Khích lệ hai vị lãnh đạo có ánh mắt dự đoán chiến lược tương lai, địa khu Hạo Dương khi mới thành lập, liền đoán được việc loại cung ứng rau quả, các loại thịt sẽ rất căng, lập tức áp dụng cách xử trí tuyệt vời. Sự thật chứng minh, chỉ có mọi lúc mọi nơi đem cái ăn cái mặc cái ăn cái ở của quần chúng đặt ở trong lòng cán bộ lãnh đạo, mới có thể đem công tác làm được hoàn thiện đến như thế.
Đây cũng là sự thừa nhận rất cao, Nhật báo Sở Nam là báo Đảng mà lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh mỗi ngày đều đã đọc. Nói cách khác, Lục Đại Dũng và Tào Chấn Khởi với ý chí "Chấp chính vì dân", chắc chắn đã trình hiện trước mặt lãnh đạo Tỉnh ủy
Vinh dự này khó lường.
Trong lúc chủ nhiệm Lương phóng viên Hoàng săn tin ở địa khu Hạo Dương, chiếm được sự coi trọng cao độ của lãnh đạo chủ chốt Ủy ban nhân dân Địa khu, Lục Đại Dũng và Tào Chấn Khởi lẩn lượt mở tiệc khoản đãi hai vị nhân sĩ nổi danh giới tin tức, hướng bọn họ tỏ vẻ cảm tạ từ trong thâm tâm. Lại không hẹn mà cùng chỉ thị Chu Kiến Quốc, nhất định phải chiêu đãi tốt hai vị phóng viên lớn, ngàn vạn lần không thể để bọn họ bị chút uất ức ở Hạo Dương
Đương nhiên, nhân vật trung tâm của trang tin tức này, chính là Cục trưởng cục Nông nghiệp Chu Kiến Quốc, Lưu Vĩ Hồng hiệp trợ bên cạnh, cũng có chút công lao. Chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng đều là tay già đời, rất rõ phải viết thế nào, để có thể làm nổi bật tầm quan trọng của Lưu Vĩ Hồng, lại không đến mức làm cho hắn nổi trội hơn lãnh đạo
Tất cả đều vui vẻ
Tuy nhiên trước một đêm khi hai vị phóng viên rời khỏi Hạo Dương, xảy ra một "Tình huống"
Đêm đó, Chu Kiến Quốc mở tiệc ở nhà khách Hạo Dương, tiễn đưa chủ nhiệm Lương và Hoàng Yến Minh. Để tỏ lòng cảm tạ đối với hai vị phóng viên, Chu Kiến Quốc dặn Lưu Vĩ Hồng chuẩn bị hai phong thư, mỗi phong đựng 800 tệ Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Vào thời đó, được cho là một khoản khá lớn
Đây là Chu Kiến Quốc tự mình quyết định, Lưu Vĩ Hồng cũng không hề nhắc nhở. Chu Kiến Quốc nếu đến chút tình người ấy cũng không hiểu, thì chức Cục trưởng cục Nông nghiệp thật đúng là không thể đảm nhiệm.
Vốn Chu Kiến Quốc nghĩ rằng Lưu Vĩ Hồng sẽ ở sau buổi tiệc một mình tới phòng hai vị phóng viên thăm hỏi, khi đó sẽ thuận tay đưa ra cho bọn họ, thần không biết quỷ không hay, mọi người trong lòng biết rõ
Đây cũng là kiến thức phổ thông
Không ngờ Lưu Vĩ Hồng dường như uống quá vài ly, đợi không không kịp, ngay tại lúc tàn tiệc, đem hai phong bì đưa cho chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng
Lần này mở tiệc chiêu đãi, ngoại trừ Chu Kiến Quốc và Lưu Vĩ Hồng, các lãnh đạo cục khác và người phụ trách các phòng ban chủ yếu của cục Nông Nghiệp đều tham dự. Động tác nhét tiền này của Lưu Vĩ Hồng, rất nhiều người đều thấy
Trần Sùng Tuệ mí mắt nhảy lên hai cái
Chu Kiến Quốc cũng hơi hơi nhíu nhíu mày, dường như hơi có chút không hài lòng. Chuyện như vậy, có thể nào ở trước mặt mọi người làm như thế chứ? Mặc dù tại đây đều là đồng chí một đơn vị, dù gì vẫn không tốt cho lắm
Nhưng Chu Kiến Quốc không nói gì. Chỉnh thể mà nói, Lưu Vĩ Hồng trong chuyện này có công lao to lớn, lớn đến mức tột đỉnh. Có thể nói không có Lưu Vĩ Hồng, vốn không có công trình cung cấp rau xanh này, càng thêm không có trang thông tin dài của báo tỉnh. Chu Kiến Quốc cũng như trước chỉ là một Cục trưởng cục Nông nghiệp bình thường không có tiếng tăm gì. Muốn lộ diện ở tờ báo tỉnh? Anh cứ ở đó mà suy với nghĩ thôi đi!
Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng uống hơi nhiều, cũng có thể tha thứ
Chu Kiến Quốc không có khả năng vì chuyện này đi trách cứ hắn, vậy cũng quá không trượng nghĩa
Tuy nhiên ngày hôm sau sau khi Lưu Vĩ Hồng tới đơn vị đi làm, Trang Tê Phượng liền tìm hắn, hạ giọng, rất lo lắng cho hắn nói:
- Vĩ Hồng, Trần Sùng Tuệ hôm nay hỏi cái sự tình kia…
Từ sau khi Trần Vĩ Nam cầm đao hành hung, có ý đồ gây tổn hại cho Lưu Vĩ Hồng, Trang Tê Phượng liền đối với Trần Sùng Tuệ không còn chút thiện cảm nào. Nhìn ông xem, giáo dục ra con người gì đây? Như tên lưu manh ngoài chợ, còn rang nhét vô trong cục, sếp cho vị trí cán bộ chính thức.
Cho nên khi sau lưng nói chuyện với người khác, Trang Tê Phượng liền xưng thẳng tên Trần Sùng Tuệ, không hề có ý tôn trọng.
Lưu Vĩ Hồng hơi cảm thấy ngạc nhiên:
- Chị Trang, sự tình gì a?
Trang Tê Phượng hơi sầu lo nói:
- Ai da, chính là tiền thưởng cho phóng viên tờ báo tỉnh đó. Ông ta hỏi tôi, tổng cộng cho bao nhiêu tiền, làm sổ sách thế nào.
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Ông ta phân công quản lý tài vụ, hỏi chuyện này cũng rất bình thường a.
- Ai da, cậu thật là, ông ta… Tôi cảm thấy ông ta không có ý tốt vậy đâu…
Trang Tê Phượng hơi gấp, trừng mắt liếc Lưu Vĩ Hồng một cái. Người này sao vậy, ngày thường nhìn qua khá thông minh, hôm nay sao lại trở nên chậm chạp như vậy? Nếu là trước kia, đương nhiên cũng không có gì. Nhưng Lưu Vĩ Hồng này không phải vừa mới đánh cho cháu người ta gãy xương phải nằm viện sao?
- Tôi nói cho cậu đó, cậu cùng ông ta giao tiếp thời gian không lâu dài, có lẽ không hiểu rõ ổng là người thế nào. Tôi thì rõ mồn một. Trần Sùng Tuệ cũng không phải là một người rộng lượng, cậu đắc tội với ổng như vậy, ổng nhất định sẽ báo thù
Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, nói:
- Ông ta cho dù trả thù tôi, cũng không dám lấy việc này làm lớn chuyện đâu? Đây chính là Cục trưởng Chu chỉ bảo
- Xì, ai biết ổng có làm hay không, tôi thấy, cậu vẫn nên cẩn thận một chút là tốt nhất
Trang Tê Phượng cũng không thoải mái như Lưu Vĩ Hồng
Lưu Vĩ Hồng cười gật gật đầu.
Chỉ có chính hắn biết, tối hôm qua mình kỳ thật cũng không uống say. Khi nào thì có thể uống say, khi nào thì không thể uống say, Lưu Vĩ Hồng trong lòng nắm chắc.
Trang Tê Phượng đi rồi, Lưu Vĩ Hồng lập tức đi tới văn phòng cục trưởng.
- Vĩ Hồng đến đó hả, nhanh, lại đây ngồi đi…
Chu Kiến Quốc vừa thấy Lưu Vĩ Hồng, lập tức lộ ra tươi cười đầy mặt, vui tươi hớn hở đứng dậy từ phía sau bàn làm việc, cho thấy được tâm tình vô cùng vui sướng. Lưu Vĩ Hồng liếc mắt một cái liền thoáng nhìn thấy trên bàn làm việc của Chu Kiến Quốc, đặt một tờ "Nhật báo Sở Nam" kỳ mới nhất
Chủ nhiệm Lương không hổ là chủ nhiệm, nói chuyện chính là dùng được, người còn tại Hạo Dương, bản thảo đã được đăng báo
Khắp trang báo đều tràn đầy tin tức đưa tin với từ ngữ khen ngợi tán dương,, thấy chính tên mình xuất hiện trên báo tỉnh không chỉ một lần, kêu sao Chu Kiến Quốc không mở cờ trong bụng?
Vinh quang a!
Cả đời này, không ngờ tới có thể đạt được vinh dự lớn như vậy.
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Động tác của báo tỉnh nhanh thật.
- Đúng vậy đúng vậy, chủ nhiệm Lương đúng là đạt đến một trình độ nào đó... Nào nào, Vĩ Hồng, ngồi đi, ngồi đi, hút thuốc...
Chu Kiến Quốc cười ha hả, vỗ vỗ là sô pha gỗ, lại đưa qua một điếu thuốc cho Lưu Vĩ Hồng. Chu Kiến Quốc trước kia đẳng cấp hút thuốc cũng chỉ vào khoảng hai ba tệ mà thôi, hiện giờ làm cục trưởng, giá thị trường tăng giá, hút đều là thuốc ngoại, mười tệ một gói
Nói thực ra, Lưu Vĩ Hồng không hề thích thuốc ngoại, mùi quá nặng, vị không tốt. Tuy nhiên Chu Kiến Quốc muốn theo đuổi thời thượng, cũng chỉ đành cùng ông ta hút một điếu
- Vĩ Hồng a, vừa rồi bí thư Lục gọi điện thoại cho tôi, khen ngợi chúng ta. Ha ha, tôi nói vối ông ta, đây đều là công lao của cậu. Từ đầu đến cuối, đều là cậu một tay xử lý. Bí thư Lục nói, có thời gian sẽ tới cục Nông Nghiệp xem xét, làm quen với người trẻ tuổi là cậu đây, ha ha…
Chu Kiến Quốc vuốt vuốt tóc, tiếng cười rất sang sảng.
Công lao của Lưu Vĩ Hồng, hơi có phần khoa trương. Lưu Vĩ Hồng biết, Chu Kiến Quốc tuyệt sẽ không ở trước mặt Lục Đại Dũng nói như vậy. Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng cũng tin, Chu Kiến Quốc quả thật sẽ hướng Lục Đại Dũng khen ngợi mình vài câu. Thứ nhất là vì trả công, thứ hai cũng là vì khen ngợi mình có cách hay, thứ ba, có thể là trọng yếu nhất, đó là quan hệ của Lý Hâm.
Lưu Vĩ Hồng và con trai của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy có giao tình, điểm này Chu Kiến Quốc nhất định sẽ không quên. Có lẽ cũng sẽ đem điều này hướng Lục Đại Dũng báo cáo, ít nhất là lộ một chút hàm ý như vậy
Ở trong quan trường, đây là vốn liếng không ngờ tới
Chu Kiến Quốc khẳng định muốn cho Lục Đại Dũng biết, mình cũng là có chút quan hệ, không chỉ là dựa vào đề bạt của bạn học cũ.
- Cục trưởng quá khen, tôi chính là hiệp trợ cục trưởng làm chút công tác, chủ yếu vẫn là cục trưởng lãnh đạo có cách.
Lưu Vĩ Hồng khiêm tốn nói.
- Ha ha, tốt, tốt, cậu luôn khiêm tốn cẩn thận như vậy.
Cục trưởng Chu cười ha hả.
Lão Chu trí nhớ không được tốt, Trần Vĩ Nam bây giờ vẫn còn đang nằm viện, chính là chuyện tốt của vị chủ nhiệm Lưu "Khiêm tốn cẩn thận" này. Tuy nhiên hiện tại lão Chu đang cao hứng, ai sẽ nhớ tới chuyện này cơ chứ?
Hơn nữa, ở sâu trong nội tâm Chu Kiến Quốc, Lưu Vĩ Hồng lần ra tay kia, kỳ thật rất hợp tâm ý ông ta. Lão Chu khi còn trẻ tuổi cũng là tính tình táo bạo, ai dám ở trước mặt ông ta kiêu ngạo, thì sẽ tát cho bạt tai. Lão Chu khi đó, cũng là giống với Lưu Vĩ Hồng, là cơ thể cường tráng, cả người luôn nhiệt tình hăng hái
Hai người lại hàn huyên vài câu, Lưu Vĩ Hồng nói:
-Cục trưởng, tôi là đến xin nghỉ phép. Qua vài ngày là bác hai tôi sinh nhật, tôi định về nhà một chuyến chút thọ ông ấy, cũng muốn thăm cha mẹ một chút.
Lưu Vĩ Hồng đây thật không có nói dối, qua hai ngày quả thật là sinh nhật của Lưu Thành Thắng. Nhưng Lưu Vĩ Hồng lần này xin phép về nhà, lại không chỉ đơn thuần là để chúc thọ bác hai, hắn có chuyện trọng yếu hơn phải làm
Thường ngày hôm qua gọi điện thoại cho hắn, cô đã về tới Bắc Kinh
Chuyện giữa cô và Hạ Cạnh Cường, cũng phải có "Kết luận"
Chu Kiến Quốc hiện tại rất dễ nói chuyện, nghe vậy lập tức gật đầu:
- Được được, cậu về nhà, làm tròn đạo hiếu. Thời buổi này, thanh niên có lòng hiếu đạo càng ngày càng ít…
Trước khi đi, Lưu Vĩ Hồng và Lý Hâm nói qua điện thoại, tỏ vẻ cảm tạ
Thông qua quan hệ của Lý Hâm, mời một phóng viên tòa báo tỉnh xuống phỏng vấn, không có khó khăn gì lớn. Nhưng chủ nhiệm Lương đích thân xuống Hạo Dương, mặt mũi này đúng là lớn. Đủ thấy Lý Hâm vì chuyện này đã tốn không ít công sức
Chủ nhiệm Lương tự mình tới Hạo Dương, cơ bản có thể cam đoan, tòa báo của tỉnh chẳng những sẽ chính diện đăng tin công trình cung cấp rau xanh, hơn nữa trang báo hẳn là sẽ không kém. Mục tiêu của Lưu Vĩ Hồng là bản tin này phải xuất hiện tại trang đầu của báo tỉnh. Chỉ cần làm tốt công tác của chủ nhiệm lương, phỏng chừng có hi vọng.
Bởi vì công tác chuẩn bị trước đó làm được khá đầy đủ, chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng thu thập tin tức ở Hạo Dương cực kỳ thuận lợi, không tới bảy ngày, một bài báo đưa tin khá dài liền xuất hiện trên trang đầu của "Nhật báo Sở Nam"
Bản tìn này do phóng viên Hoàng viết, chủ nhiệm Lương đích thân kiểm định, dài đến hơn mười ngàn chữ, chia làm ba phần thượng, trung, hạ, trong ba ngày đăng hết lên trên tờ báo tỉnh
Bài báo dài này lập tức ở địa khu Hạo Dương dẫn tới chấn động.
Một địa khu mới thành lập chưa đến ba tháng, thì được báo tỉnh đăng lên một trang tin tức dài, ý nghĩa chính trị này không giống bình thường
Hơn nữa, trang tin tức của tở báo tỉnh, viết rất có chiều sâu. Đồng thời nêu ra cục Nông nghiệp địa khu, đối với Bí thư Địa ủy Lục Đại Dũng và Chủ tịch Địa khu Tào Chấn Khởi cũng có không ít lời thừa nhận tán dương. Khích lệ hai vị lãnh đạo có ánh mắt dự đoán chiến lược tương lai, địa khu Hạo Dương khi mới thành lập, liền đoán được việc loại cung ứng rau quả, các loại thịt sẽ rất căng, lập tức áp dụng cách xử trí tuyệt vời. Sự thật chứng minh, chỉ có mọi lúc mọi nơi đem cái ăn cái mặc cái ăn cái ở của quần chúng đặt ở trong lòng cán bộ lãnh đạo, mới có thể đem công tác làm được hoàn thiện đến như thế.
Đây cũng là sự thừa nhận rất cao, Nhật báo Sở Nam là báo Đảng mà lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh mỗi ngày đều đã đọc. Nói cách khác, Lục Đại Dũng và Tào Chấn Khởi với ý chí "Chấp chính vì dân", chắc chắn đã trình hiện trước mặt lãnh đạo Tỉnh ủy
Vinh dự này khó lường.
Trong lúc chủ nhiệm Lương phóng viên Hoàng săn tin ở địa khu Hạo Dương, chiếm được sự coi trọng cao độ của lãnh đạo chủ chốt Ủy ban nhân dân Địa khu, Lục Đại Dũng và Tào Chấn Khởi lẩn lượt mở tiệc khoản đãi hai vị nhân sĩ nổi danh giới tin tức, hướng bọn họ tỏ vẻ cảm tạ từ trong thâm tâm. Lại không hẹn mà cùng chỉ thị Chu Kiến Quốc, nhất định phải chiêu đãi tốt hai vị phóng viên lớn, ngàn vạn lần không thể để bọn họ bị chút uất ức ở Hạo Dương
Đương nhiên, nhân vật trung tâm của trang tin tức này, chính là Cục trưởng cục Nông nghiệp Chu Kiến Quốc, Lưu Vĩ Hồng hiệp trợ bên cạnh, cũng có chút công lao. Chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng đều là tay già đời, rất rõ phải viết thế nào, để có thể làm nổi bật tầm quan trọng của Lưu Vĩ Hồng, lại không đến mức làm cho hắn nổi trội hơn lãnh đạo
Tất cả đều vui vẻ
Tuy nhiên trước một đêm khi hai vị phóng viên rời khỏi Hạo Dương, xảy ra một "Tình huống"
Đêm đó, Chu Kiến Quốc mở tiệc ở nhà khách Hạo Dương, tiễn đưa chủ nhiệm Lương và Hoàng Yến Minh. Để tỏ lòng cảm tạ đối với hai vị phóng viên, Chu Kiến Quốc dặn Lưu Vĩ Hồng chuẩn bị hai phong thư, mỗi phong đựng 800 tệ Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Vào thời đó, được cho là một khoản khá lớn
Đây là Chu Kiến Quốc tự mình quyết định, Lưu Vĩ Hồng cũng không hề nhắc nhở. Chu Kiến Quốc nếu đến chút tình người ấy cũng không hiểu, thì chức Cục trưởng cục Nông nghiệp thật đúng là không thể đảm nhiệm.
Vốn Chu Kiến Quốc nghĩ rằng Lưu Vĩ Hồng sẽ ở sau buổi tiệc một mình tới phòng hai vị phóng viên thăm hỏi, khi đó sẽ thuận tay đưa ra cho bọn họ, thần không biết quỷ không hay, mọi người trong lòng biết rõ
Đây cũng là kiến thức phổ thông
Không ngờ Lưu Vĩ Hồng dường như uống quá vài ly, đợi không không kịp, ngay tại lúc tàn tiệc, đem hai phong bì đưa cho chủ nhiệm Lương và phóng viên Hoàng
Lần này mở tiệc chiêu đãi, ngoại trừ Chu Kiến Quốc và Lưu Vĩ Hồng, các lãnh đạo cục khác và người phụ trách các phòng ban chủ yếu của cục Nông Nghiệp đều tham dự. Động tác nhét tiền này của Lưu Vĩ Hồng, rất nhiều người đều thấy
Trần Sùng Tuệ mí mắt nhảy lên hai cái
Chu Kiến Quốc cũng hơi hơi nhíu nhíu mày, dường như hơi có chút không hài lòng. Chuyện như vậy, có thể nào ở trước mặt mọi người làm như thế chứ? Mặc dù tại đây đều là đồng chí một đơn vị, dù gì vẫn không tốt cho lắm
Nhưng Chu Kiến Quốc không nói gì. Chỉnh thể mà nói, Lưu Vĩ Hồng trong chuyện này có công lao to lớn, lớn đến mức tột đỉnh. Có thể nói không có Lưu Vĩ Hồng, vốn không có công trình cung cấp rau xanh này, càng thêm không có trang thông tin dài của báo tỉnh. Chu Kiến Quốc cũng như trước chỉ là một Cục trưởng cục Nông nghiệp bình thường không có tiếng tăm gì. Muốn lộ diện ở tờ báo tỉnh? Anh cứ ở đó mà suy với nghĩ thôi đi!
Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng uống hơi nhiều, cũng có thể tha thứ
Chu Kiến Quốc không có khả năng vì chuyện này đi trách cứ hắn, vậy cũng quá không trượng nghĩa
Tuy nhiên ngày hôm sau sau khi Lưu Vĩ Hồng tới đơn vị đi làm, Trang Tê Phượng liền tìm hắn, hạ giọng, rất lo lắng cho hắn nói:
- Vĩ Hồng, Trần Sùng Tuệ hôm nay hỏi cái sự tình kia…
Từ sau khi Trần Vĩ Nam cầm đao hành hung, có ý đồ gây tổn hại cho Lưu Vĩ Hồng, Trang Tê Phượng liền đối với Trần Sùng Tuệ không còn chút thiện cảm nào. Nhìn ông xem, giáo dục ra con người gì đây? Như tên lưu manh ngoài chợ, còn rang nhét vô trong cục, sếp cho vị trí cán bộ chính thức.
Cho nên khi sau lưng nói chuyện với người khác, Trang Tê Phượng liền xưng thẳng tên Trần Sùng Tuệ, không hề có ý tôn trọng.
Lưu Vĩ Hồng hơi cảm thấy ngạc nhiên:
- Chị Trang, sự tình gì a?
Trang Tê Phượng hơi sầu lo nói:
- Ai da, chính là tiền thưởng cho phóng viên tờ báo tỉnh đó. Ông ta hỏi tôi, tổng cộng cho bao nhiêu tiền, làm sổ sách thế nào.
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Ông ta phân công quản lý tài vụ, hỏi chuyện này cũng rất bình thường a.
- Ai da, cậu thật là, ông ta… Tôi cảm thấy ông ta không có ý tốt vậy đâu…
Trang Tê Phượng hơi gấp, trừng mắt liếc Lưu Vĩ Hồng một cái. Người này sao vậy, ngày thường nhìn qua khá thông minh, hôm nay sao lại trở nên chậm chạp như vậy? Nếu là trước kia, đương nhiên cũng không có gì. Nhưng Lưu Vĩ Hồng này không phải vừa mới đánh cho cháu người ta gãy xương phải nằm viện sao?
- Tôi nói cho cậu đó, cậu cùng ông ta giao tiếp thời gian không lâu dài, có lẽ không hiểu rõ ổng là người thế nào. Tôi thì rõ mồn một. Trần Sùng Tuệ cũng không phải là một người rộng lượng, cậu đắc tội với ổng như vậy, ổng nhất định sẽ báo thù
Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, nói:
- Ông ta cho dù trả thù tôi, cũng không dám lấy việc này làm lớn chuyện đâu? Đây chính là Cục trưởng Chu chỉ bảo
- Xì, ai biết ổng có làm hay không, tôi thấy, cậu vẫn nên cẩn thận một chút là tốt nhất
Trang Tê Phượng cũng không thoải mái như Lưu Vĩ Hồng
Lưu Vĩ Hồng cười gật gật đầu.
Chỉ có chính hắn biết, tối hôm qua mình kỳ thật cũng không uống say. Khi nào thì có thể uống say, khi nào thì không thể uống say, Lưu Vĩ Hồng trong lòng nắm chắc.
Trang Tê Phượng đi rồi, Lưu Vĩ Hồng lập tức đi tới văn phòng cục trưởng.
- Vĩ Hồng đến đó hả, nhanh, lại đây ngồi đi…
Chu Kiến Quốc vừa thấy Lưu Vĩ Hồng, lập tức lộ ra tươi cười đầy mặt, vui tươi hớn hở đứng dậy từ phía sau bàn làm việc, cho thấy được tâm tình vô cùng vui sướng. Lưu Vĩ Hồng liếc mắt một cái liền thoáng nhìn thấy trên bàn làm việc của Chu Kiến Quốc, đặt một tờ "Nhật báo Sở Nam" kỳ mới nhất
Chủ nhiệm Lương không hổ là chủ nhiệm, nói chuyện chính là dùng được, người còn tại Hạo Dương, bản thảo đã được đăng báo
Khắp trang báo đều tràn đầy tin tức đưa tin với từ ngữ khen ngợi tán dương,, thấy chính tên mình xuất hiện trên báo tỉnh không chỉ một lần, kêu sao Chu Kiến Quốc không mở cờ trong bụng?
Vinh quang a!
Cả đời này, không ngờ tới có thể đạt được vinh dự lớn như vậy.
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Động tác của báo tỉnh nhanh thật.
- Đúng vậy đúng vậy, chủ nhiệm Lương đúng là đạt đến một trình độ nào đó... Nào nào, Vĩ Hồng, ngồi đi, ngồi đi, hút thuốc...
Chu Kiến Quốc cười ha hả, vỗ vỗ là sô pha gỗ, lại đưa qua một điếu thuốc cho Lưu Vĩ Hồng. Chu Kiến Quốc trước kia đẳng cấp hút thuốc cũng chỉ vào khoảng hai ba tệ mà thôi, hiện giờ làm cục trưởng, giá thị trường tăng giá, hút đều là thuốc ngoại, mười tệ một gói
Nói thực ra, Lưu Vĩ Hồng không hề thích thuốc ngoại, mùi quá nặng, vị không tốt. Tuy nhiên Chu Kiến Quốc muốn theo đuổi thời thượng, cũng chỉ đành cùng ông ta hút một điếu
- Vĩ Hồng a, vừa rồi bí thư Lục gọi điện thoại cho tôi, khen ngợi chúng ta. Ha ha, tôi nói vối ông ta, đây đều là công lao của cậu. Từ đầu đến cuối, đều là cậu một tay xử lý. Bí thư Lục nói, có thời gian sẽ tới cục Nông Nghiệp xem xét, làm quen với người trẻ tuổi là cậu đây, ha ha…
Chu Kiến Quốc vuốt vuốt tóc, tiếng cười rất sang sảng.
Công lao của Lưu Vĩ Hồng, hơi có phần khoa trương. Lưu Vĩ Hồng biết, Chu Kiến Quốc tuyệt sẽ không ở trước mặt Lục Đại Dũng nói như vậy. Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng cũng tin, Chu Kiến Quốc quả thật sẽ hướng Lục Đại Dũng khen ngợi mình vài câu. Thứ nhất là vì trả công, thứ hai cũng là vì khen ngợi mình có cách hay, thứ ba, có thể là trọng yếu nhất, đó là quan hệ của Lý Hâm.
Lưu Vĩ Hồng và con trai của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy có giao tình, điểm này Chu Kiến Quốc nhất định sẽ không quên. Có lẽ cũng sẽ đem điều này hướng Lục Đại Dũng báo cáo, ít nhất là lộ một chút hàm ý như vậy
Ở trong quan trường, đây là vốn liếng không ngờ tới
Chu Kiến Quốc khẳng định muốn cho Lục Đại Dũng biết, mình cũng là có chút quan hệ, không chỉ là dựa vào đề bạt của bạn học cũ.
- Cục trưởng quá khen, tôi chính là hiệp trợ cục trưởng làm chút công tác, chủ yếu vẫn là cục trưởng lãnh đạo có cách.
Lưu Vĩ Hồng khiêm tốn nói.
- Ha ha, tốt, tốt, cậu luôn khiêm tốn cẩn thận như vậy.
Cục trưởng Chu cười ha hả.
Lão Chu trí nhớ không được tốt, Trần Vĩ Nam bây giờ vẫn còn đang nằm viện, chính là chuyện tốt của vị chủ nhiệm Lưu "Khiêm tốn cẩn thận" này. Tuy nhiên hiện tại lão Chu đang cao hứng, ai sẽ nhớ tới chuyện này cơ chứ?
Hơn nữa, ở sâu trong nội tâm Chu Kiến Quốc, Lưu Vĩ Hồng lần ra tay kia, kỳ thật rất hợp tâm ý ông ta. Lão Chu khi còn trẻ tuổi cũng là tính tình táo bạo, ai dám ở trước mặt ông ta kiêu ngạo, thì sẽ tát cho bạt tai. Lão Chu khi đó, cũng là giống với Lưu Vĩ Hồng, là cơ thể cường tráng, cả người luôn nhiệt tình hăng hái
Hai người lại hàn huyên vài câu, Lưu Vĩ Hồng nói:
-Cục trưởng, tôi là đến xin nghỉ phép. Qua vài ngày là bác hai tôi sinh nhật, tôi định về nhà một chuyến chút thọ ông ấy, cũng muốn thăm cha mẹ một chút.
Lưu Vĩ Hồng đây thật không có nói dối, qua hai ngày quả thật là sinh nhật của Lưu Thành Thắng. Nhưng Lưu Vĩ Hồng lần này xin phép về nhà, lại không chỉ đơn thuần là để chúc thọ bác hai, hắn có chuyện trọng yếu hơn phải làm
Thường ngày hôm qua gọi điện thoại cho hắn, cô đã về tới Bắc Kinh
Chuyện giữa cô và Hạ Cạnh Cường, cũng phải có "Kết luận"
Chu Kiến Quốc hiện tại rất dễ nói chuyện, nghe vậy lập tức gật đầu:
- Được được, cậu về nhà, làm tròn đạo hiếu. Thời buổi này, thanh niên có lòng hiếu đạo càng ngày càng ít…