Quan Gia
Chương 1244 : Cục trưởng phân cục công an
Ngày đăng: 01:36 20/04/20
Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 1244: Cục trưởng phân cục công an
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Từ trong xe công an số một khu Ninh Dương bước xuống, Ngô Thanh có thói quen ngẩng đầu lên liếc mắt một cái về phía quốc huy trang nghiêm trên cửa chính trụ sở làm việc của Thành ủy. Cái đồ án nhìn đã quá quen thuộc này, hôm nay đột nhiên lại đem lại áp lực rất lớn cho Ngô Thanh.
Ngô Thanh là Phó chủ tịch khu Ninh Dương kiêm Cục trưởng phân cục công an Ninh Dương.
Hôm nay chính là nhận lời mời mà đến, tiến đến yết kiến Bí thư Khu ủy mới nhậm chức, đồng chí Lưu Vĩ Hồng.
Vốn dĩ lái xe có thể trực tiếp đem xe lái đến chỗ đỗ xe, sau đó đi từ cửa sau tiến vào trụ sở làm việc, đến thẳng văn phòng Lưu Vĩ Hồng. Có điều Ngô Thanh có một thói quen. Anh ta quen đi cửa chính, không thích đi cửa sau, luôn cảm thấy đi cửa chính càng quang minh chính đại hơn.
Vì vậy lái xe liền đưa anh ta đến dưới bậc thang bằng đá cẩm thạch cao cao của trụ sở làm việc Thành ủy nguy nga.
Ngô Thanh đi dọc theo bậc thang bằng đá cẩm thạch, chậm rãi tiến vào trụ sở làm việc của Thành ủy, đi đến phòng làm việc của Bí thư Khu ủy. Ở góc lầu ba, có một chiếc gương tác phong và kỷ luật. Ngô Thanh dừng chân, nhìn vào gương, cẩn thận kiểm tra bề ngoài của mình đã hợp tác phong kỷ luật chưa. Chỉnh lại móc gài, lại vuốt ve một chút quân hàm cấp 3, lúc này mới hài lòng gật đầu.
Ngô Thanh khoảng 40 tuổi, xuất thân bộ đội, tác phong thân thể cường tráng, cực kỳ để ý đến bề ngoài của mình, đặc biệt là lúc đi gặp lãnh đạo, càng thêm chú ý.
Đi nhanh đến trước văn phòng của Lưu Vĩ Hồng, một người con gái khoảng 30 tuổi, dung mạo xinh đẹp, đang ở gian ngoài chỉnh lý văn kiện. Thấy người con gái này, Ngô Thanh hơi có chút bất ngờ.
- Chủ nhiệm Đổng?
Người con gái xinh đẹp chính là Phó chánh văn phòng Khu ủy Ninh Dương, Đổng Thư Ngữ.
Đổng Thư Ngữ mặc váy màu xanh da trời rất vừa người, để tóc ngắn có vẻ sạch sẽ gọn gàng, chiếc kính màu trắng làm cho sự tao nhã, nữ tính của cô được bộc lộ hết ra ngoài, nhìn Ngô Thanh, khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Thư ký của Bí thư Lưu vẫn chưa được quyết định, tôi đến đây hỗ trợ.
Ngô Thanh bỗng nhiên hiểu ra.
Lại nói tiếp, Đổng Thư Ngữ có thể coi là người xinh đẹp nhất cơ quan Khu ủy Ninh Dương, trình độ văn hóa rất cao, tốt nghiệp tiến sĩ. Mấy năm trước là nhân tài được tiến cử đến cơ quan Khu ủy Ninh Dương làm việc, trong mấy năm liền thăng lên chức Phó chánh văn phòng. Đặc biệt làm cho người ta “nóng mắt” chính là, vị Phó chủ nhiệm Đổng tài mạo song toàn này, cho đến bây giờ vẫn độc thân, thậm chí bạn trai cũng không có. Hai năm trước, có không ít đồng sự nhiệt tình giúp cô nối dây bắc cầu, hy vọng có thể giúp cô sớm giải quyết vấn đề cá nhân, đều bị Đổng Thư Ngữ khéo léo từ chối.
Không ai biết là vì nguyên nhân gì.
Đổng Thư Ngữ chưa bao giờ nói chuyện của bản thân cho người khác, bất cứ ai chuyển đề tài đến vấn đề này, Đổng Thư Ngữ đều rất lễ phép mà từ chối nói chuyện, hoặc chuyển chủ đề sang hướng khác.
Ngoại trừ điểm này, Đổng Thư Ngữ không thể bắt bẻ cái gì, công việc làm rất xuất sắc.
Đem Đổng Thư Ngữ tạm thời sắp xếp làm thư ký cho Lưu Vĩ Hồng, Hàn Tất Thành cũng coi như nhọc lòng, về cơ bản đem tâm lý may mắn của một số người chặn hết. Phàm là người trong thể chế đều rất rõ, Thư ký lãnh đạo là một con đường thăng quan tiến chức nhanh nhất, chỉ cần có thể lấy được sự tán thành của lãnh đạo, tiền đồ của anh ta sẽ không có giới hạn. Bí thư mới đến nhận chức, chỉ sợ quay chung quanh việc chọn thư ký này, sớm đã ngầm triển khai tranh đoạt kịch liệt. Mặc dù nói cuối cùng Thư ký được Lưu Vĩ Hồng tự mình lựa chọn, nhưng quyền tiến cử vẫn nằm trong tay Hàn Tất Thành. Địa phận này do Hàn Tất Thành quản lý, những lãnh đạo Khu ủy khác sẽ không tùy tiện nhúng tay. Chỉ cần Chủ nhiệm Hàn chịu đứng trước mặt Bí thư Lưu Vĩ Hồng cực lực đề cử, vậy thì hy vọng thành công liền lớn hơn rất nhiều.
Chuyện này, Hàn Tất Thành không dám tùy tiện đồng ý. Đề cử thư ký với lãnh đạo chính là kỹ thuật sống thật sự. Đề cử được rồi, Thư ký có được sự tín nhiệm của lãnh đạo, đương nhiên sẽ vô cùng mang ơn đối với Hàn Tất Thành, sẽ có báo đáp. Nếu chẳng may người tiến cử không thích hợp, làm hỏng mọi chuyện, lãnh đạo không chỉ có ý kiến với thư ký, càng có ý kiến lớn hơn với Hàn Tất Thành.
Làm sao, lão Hàn anh vì chiếu cố bạn bè thân thích của mình, những tên lung tung lộn xộn gì cũng dám nhét bên người lãnh đạo?
Bây giờ không biết Lưu Vĩ Hồng rốt cuộc là tâm tư gì, Hàn Tất Thành cũng không dám dễ dàng đem nhân viên khác của văn phòng đến chỗ Lưu Vĩ Hồng hỗ trợ tạm thời, làm không tốt sẽ làm người khác sinh ra suy nghĩ vào trước là chủ, tưởng Chủ nhiệm Hàn tự mình đề cử mình cho Bí thư Lưu.
Chỉ có sắp xếp Đổng Thư Ngữ đến thì sẽ không có suy đoán kiểu này.
Theo quy định của văn bản có liên quan, cán bộ lãnh đạo nam không thể có thư ký là nữ. Lường trước Bí thư Lưu tuyệt đối sẽ không tùy tiện phá lệ. Đem Đổng Thư Ngữ, một người con gái xinh đẹp đầy học thức ở bên cạnh mình, không thể thấy đó là một chủ ý hay.
Đổng Thư Ngữ chẳng qua chỉ là hỗ trợ tạm thời.
Về phần cái gọi là quy định trong văn bản việc cán bộ cấp bậc Bí thư Khu ủy không có Thư ký chuyên trách, chưa từng có người coi là thật. Bí thư, cán bộ cấp Trưởng phòng nho nhỏ của xã người ta, đều có thư ký chuyên trách.
- Phó chủ tịch khu Ngô, mời chờ một chút.
Đổng Thư Ngữ lễ độ gật đầu với Ngô Thanh, sau đó liền nắm lấy điện thoại trên bàn làm việc, gọi cho Lưu Vĩ Hồng.
- Bí thư Lưu, xin chào, đồng chí Ngô Thanh đến rồi.
Dùng từ ngữ chính phủ cực kỳ tiêu chuẩn.
- Tốt, mời đồng chí Ngô Thanh vào.
- Phó chủ tịch khu Ngô, xin mời!
Đổng Thư Ngữ nho nhã lễ độ nói với Ngô Thanh.
Kỳ thật tương đối mà nói, Ngô Thanh thích người khác gọi anh ta là cục trưởng Ngô hơn. Chức vụ thực tế của anh ta là Cục trưởng phân cục công an, Phó chủ tịch khu chỉ là chức vụ cho anh ta cao hơn, trên danh nghĩa, anh ta làm việc ở Ủy ban nhân dân khu phân công quản lý chính trị pháp luật, nhưng Khu ủy còn có một Bí thư Đảng ủy Công an, đó mới chính là “nhất ca” chiến tuyến chính trị pháp luật thật sự. Hai nhân vật số một của viện kiểm sát Khu và tòa án khu, cũng tuyệt đối không báo cáo công việc với Phó chủ tịch khu Ngô.
Tuy nhiên Đổng Thư Ngữ từ trước đến nay đều rất quy củ như thế, Ngô Thanh cũng không tiện “sửa chữa” cô.
Trước khi vào trong, Ngô Thanh hai chân đứng nghiêm, thân mình thẳng tắp, cao giọng kêu một tiếng “báo cáo”!
- Mời vào!
Lưu Vĩ Hồng lập tức ở sau bàn làm việc ngồi thẳng lưng, cao giọng như vậy đáp lại.
Thời thơ ấu và thiếu niên là một khoảng thời gian tương đối dài, Lưu Vĩ Hồng sống trong quân đội, ở sâu trong nội tâm, đối với quân nhân hoặc cán bộ chính trị pháp luật xuất thân là quân nhân có hảo cảm, cũng khá tôn trọng.
Ngô Thanh bước nhanh vào văn phòng, đứng trước bàn làm việc rất lớn bằng gỗ lim, giơ tay cúi chào:
- Báo cáo Bí thư Lưu, Cục trưởng phân cục Công an khu Ninh Dương Ngô Thanh phụng mệnh đến đây, mời Bí thư Lưu chỉ thị!
Người quen thuộc Ngô Thanh đều biết đây là thói quen của anh ta, trước đây mỗi lần đến văn phòng Bí thư Khu ủy hoặc Chủ tịch khu, Ngô Thanh đều cẩn thận thực hiện trình tự như vậy. Càng không cần nói hôm nay là lần đầu một mình yết kiến Lưu Vĩ Hồng. Đương nhiên, cũng chỉ có giới hạn trong hai người là Bí thư Khu ủy và Chủ tịch khu, những lãnh đạo khác của khu, bao gồm cả Bí thư Đảng ủy Công an Khu ủy, đều không đáng để Ngô Thanh trịnh trọng như thế.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu đáp lễ, từ phía sau bàn làm việc vòng ra, bắt tay Ngô Thanh, nói:
- Đồng chí Ngô Thanh, xin chào!
- Chào Bí thư!
- Nào, đồng chí Ngô Thanh mời ngồi.
Lưu Vĩ Hồng lịch tiệp mời Ngô Thanh ngồi xuống ghế sô pha tiếp khách, Đổng Thư Ngữ mang cốc của Lưu Vĩ Hồng đến, nhẹ nhàng đặt lên bàn trà, lại mang nước trà lên cho Ngô Thanh, động tác tao nhã, cảnh đẹp ý vui.
Sau khi Đổng Thư Ngữ ra ngoài, Ngô Thanh hai tay đặt trên đầu gối, hai mắt nhìn thẳng Lưu Vĩ Hồng, vẻ mặt chuyên chú.
Hôm nay mới là ngày thứ hai Lưu Vĩ Hồng chính thức đến nhậm chức, có thể nói Ngô Thanh là cán bộ lãnh đạo đầu tiên được Lưu Vĩ Hồng triệu kiến. Ngoài Chủ tịch khu Ngụy Phượng Hữu và Chánh văn phòng Khu ủy Hàn Tất Thành, các thành viên của bộ máy Khu ủy khác, Lưu Vĩ Hồng đều chưa nói chuyện.
Đây là nguyên nhân Ngô Thanh cảm thấy áp lực rất lớn.
Sau khi Lưu Vĩ Hồng đến nhậm chức, người đầu tiên triệu kiến là Cục trưởng phân cục công an, chắc chắn là có nguyên nhân. Trước khi đến, Ngô Thanh cũng đã nghĩ tới Đại đội trưởng đồn công an trị an dân phòng Kim Hòa - Mạnh Triều Dương. Nghe nói mấy ngày hôm trước, lúc khu công nghiệp số 1 Kim Hòa giải quyết việc giải phóng mặt bằng, biểu hiện của Mạnh Triều Dương làm Lưu Vĩ Hồng rất không hài lòng, giống như là thổ phỉ ác bá, còn muốn bắt Bí thư lưu và phóng viên Tiêu của tòa soạn Tân Hoa.
Phỏng chừng Bí thư Lưu vội vã triệu kiến anh ta là có liên quan đến chuyện này.
- Đồng chí Ngô Thanh, mấy năm nay, tình hình trị an của Ninh Dương không tồi, cậu và các đồng chí bên chính trị pháp luật đều vất vả rồi.
Lưu Vĩ Hồng nâng cốc trà lên, nhẹ nhàng uống một ngụm, mỉm cười nói.
Đây không phải nói khoác, căn cứ vào tình hình mà Lưu Vĩ Hồng hiêủ biết được, tình hình trị an xã hội của Ninh Dương mấy năm gần đây, coi như khá tốt. Vì vậy vừa gặp liền biểu dương Ngô Thanh. Trị an xã hội tốt hay không, mặc dù không thể chỉ nhìn phía công an, nhưng tác dụng của công an vẫn rất quan trọng.
Bởi vậy có thể thấy được, vị Cục trưởng phân cục công an Ngô Thanh này, có thể nói đã làm tròn trách nhiệm.
Ngô Thanh vội vàng nói:
- Cảm ơn Bí thư Lưu đã biểu dương. Làm tốt trị an xã hội, là nhiệm vụ cơ bản của cơ quan công an chúng tôi.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Mặc dù là nhiệm vụ cơ bản, nhưng có thể làm tốt, vẫn là rất đáng biểu dương. Bây giờ rất nhiều cán bộ của chúng ta, liền ngay cả nhiệm vụ cơ bản cũng không làm tốt, thậm chí ngay cả công việc của bản thân là gì cũng quên mất. Đem chức quyền mà nhân dân và tổ chức Đảng giao cho trở thành đặc quyền của bản thân. Lúc làm việc không chăm chỉ, lúc giỡn đặc quyền thì rất uy phong. Loại hiện tượng này rất đáng để chúng ta quan tâm. Đặc biệt là cơ quan công an, thường xuyên giao tiếp trực tiếp với quần chúng. Tác phong công tác và hình tượng cá nhân của cán bộ cảnh sát công an, trực tiếp ảnh hưởng đến hình tượng của Đảng và Chính Phủ chúng ta, càng cần đặc biệt chú ý.
Giọng điệu của Lưu Vĩ Hồng, như trước khá bình tĩnh, và cũng không gay gắt gì.
Đây cũng là đặc điểm của Lưu Vĩ Hồng, ở văn pphòng, bình thường nói chuyện công việc với cấp dưới, trừ khi quan hệ cực kỳ thân cận, ví dụ như những người tâm phúc như Hạ Hàn, Hồ Ngạn Bác, Long Vũ Hiên, đề tài mới có thể khá rộng khắp.
Cán bộ lãnh đạo phải tạo quyền uy, điểm này cũng rất quan trọng.
Ngô Thanh trong lòng rùng mình.
Quả nhiên là chuyện này.
Xem ra Bí thư Lưu đối với tên Mạnh Triều Dương kia quả thật rất bất mãn.
Tuy nhiên nếu Bí thư Lưu không nói rõ ra, Ngô Thanh cũng sẽ không nói tên Mạnh Triều Dương ra. Như vậy là quá ngu ngốc, giống như đường đường là một Bí thư Khu ủy, lại đặc biệt làm khó một Đội trưởng đồn công an trị an dân phòng, thật sự có chút ảnh hưởng đến thân phận.
Cái gọi là “Càn khôn trong tay áo” chính là ý này.
- Vâng, Chỉ thị của Bí thư Lưu vô cùng anh minh. Cơ quan công an quả thực chức trách trọng đại, tác phong công tác và tố chất cá nhân của cán bộ cảnh sát cục công an, quả là ảnh hưởng trực tiếp đến hình tượng của Đảng và Chính phủ. Sau khi tôi quay về, nhất định sẽ kiên quyết quán triệt thực hiện chỉ thị của Bí thư Lưu, chỉnh đốn tác phong công tác của cơ quan công an, làm tốt công việc vì nhân dân phục vụ.
Ngô Thanh không do dự gì, đứng thẳng người, cao giọng đáp.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ vừa lòng.