Quan Gia

Chương 679 : Ý kiến xử lý bước đầu

Ngày đăng: 01:28 20/04/20



Chương 679: Ý kiến xử lý bước đầu



- Bí thư Khánh Long, ông hãy nói ý kiến xử lý bước đầu của tổ điều tra các ông đi.

Sau khi Tống Hiểu Vệ thanh sắc rất mãnh liệt phát biểu một bài, quay sang Lưu Khánh Phong nói với giọng điệu đã ôn hòa hơn một chút.

Theo lý thuyết, Phó bí thư phụ trách Đảng Lưu Khánh Phong là không phụ trách công việc xử lý cán bộ. Hơn nữa, đề cập tới việc xử phạt của Phó chủ tịch thị xã do Lưu Khánh Phong đưa ra ý kiến xử lý bước đầu cũng không hợp với quy định. Thông thường Tống Hiểu Vệ nên tìm để liên hệ, sau khi hai người thống nhất ý kiến, rồi qua thảo luận hội nghị Bí thư, cuối cùng mở cuộc họp ủy viên thường vụ quyết định.

Lúc này, Tống Hiểu Vệ hầu như đã cắt bớt quy trình, trực tiếp mở ra hội nghị thường vụ. Không biết Tống Hiểu Vệ rút cuộc là nghĩ thế nào. Có lẽ Tống Hiểu Vệ không muốn liên hệ riêng với Lưu Vĩ Hồng, sợ nếu chẳng may Lưu Vĩ Hồng bắn ngược lại, đến lúc đó không xuống được đài. Mở cuộc họp hội nghị thường vụ, Lưu Vĩ Hồng cho dù có muốn bắn ngược lại, cũng phải e dè một chút.

Cho dù nói thế nào, tai nạn lò 72 cũng đã bị định nghĩa là tai nạn do thiếu trách nhiệm, Lưu Vĩ Hồng vẫn chưa tỏ ra có ý kiến phản đối. Trong hội nghị liên tịch lần đầu mở ra để giải quyết tốt hậu quả, Lưu Vĩ Hồng đã tỏ vẻ trước mặt mọi người tự xin chịu phạt. Cho dù Lưu Vĩ Hồng không thể hiện, câu này dù sao cũng đã nói trước mặt mọi người. Bây giờ e là cũng không dễ thu lại.

Lúc không có ý kiến xử phạt, giọng điệu của anh rất cao, tự xin chịu phạt. Bây giờ thành thật rồi, anh lại đổi ý, không thể đùa như vậy. Chẳng phải là coi những ủy viên trong Thị ủy đều là ngốc hết sao? Nếu Lưu Vĩ Hồng lật lọng như vậy, không những cực kỳ ngây thơ, không thành thục trong con đường chính trị, mà còn thể hiện tâm tính đã hỏng. Hắn không dễ xây dựng được uy danh, bây giờ lại bị suy giảm, thậm chí có thể bị cười nhạo.

Vì xem xét toàn diện các mặt, Tống Hiểu Vệ mới quyết định không tìm Lưu Vĩ Hồng, cũng không mở hội nghị Bí thư để thảo luận, trực tiếp mở cuộc họp hội nghị thường vụ. Nếu đã hạ quyết tâm đánh một chưởng vào Lưu Vĩ Hồng, lột bộ mặt của Lưu Vĩ Hồng, vậy phải ác chút. Đừng thấy Tống Hiểu Vệ từ khi nhậm chức đến nay, chưa xảy ra xung đột gì với Lưu Vĩ Hồng, trên thực tế sự đối đầu giữa hai người là không thể tránh khỏi, trở mặt là chuyện sớm muộn thôi.

Tống Hiểu Vệ với vẻ bề ngoài tao nhã, nhưng cất giấu bên trong lại không phải là một tấm lòng khiêm nhường như thế.

Chức vụ Bí thư Thị ủy Hạo Dương này, là khởi điểm cho con đường làm quan của Tống Hiểu Vệ, cũng không cho phép y kết thúc như trận chiến Waterloo (trận chiến cuối cùng của Napoléon). Nếu lần đầu đảm nhiệm nhân vật số một, lại bị nhân vật số hai áp tới gắt gao, không thở nổi, con đường làm quan sau này của Tống Hiểu Vệ chỉ e cũng không nhìn thấy tiền đồ rộng lớn.

Không cần tùy tiện thò tay! Nhưng lúc nên giơ tay thì không thể do dự, nhất định phải dốc toàn lực.

Khi Tống Hiểu Vệ đảm nhận chức thư ký cho Phương Đông Hoa, Phương Đông Hoa vẫn luôn dạy dỗ y. Không những bằng lời nói mà còn bằng hành động. Phương Đông Hoa thân là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, trong tay không biết tóm được bao nhiêu cán bộ kiêu ngạo bất tuân, kinh nghiệm “đấu tranh với địch”, phong phú thế nào? Tống Hiểu Vệ đi theo Phương Đông Hoa nhiều năm, về phương diện này, rất được lòng.

Về việc để Lưu Khánh Phong đến xử lý cán bộ, tuy có chút không hợp quy định, cũng không phải là thái quá. Lưu Khánh Phong tóm lại là người phụ trách tổ điều tra, y bàn đến xử lý bước đầu, cũng có thể nói được.

Tống Hiểu Vệ vẫn quyết định dốc toàn sức ra tay, không được để mất.

Lưu Khánh Phong vẫn có thể tin được.

Chắc là Tào Chấn Khởi cũng đã tìm Lưu Khánh Phong nói qua rồi, nên làm thế nào, trong lòng Lưu Khánh Phong biết rõ.

- Được, Bí thư Tống, các đồng chí, vậy chúng ta nói trước về ý kiến xử lý bước đầu. Có chỗ nào không thỏa đáng, xin Bí thư Tống và các đồng chí phê bình chỉ ra chỗ sai.

Lưu Khánh Long bình tĩnh, gật đầu với Tống Hiểu Vệ, nói, lập tức mở quyển sổ ghi chép trước mặt ra.

- Trải qua kiểm tra nhiều mặt của tổ điều tra, lấy chứng cứ có thể xác định, tai nạn lò 72 mỏ than Hồng Kỳ, là sự do thiếu trách nhiệm trong an toàn lao động. Nguyên nhân chủ yếu, vừa rồi Bí thư Tống đã nói, chính là khi nhập thiết bị mới từ Nga trong khâu điều chỉnh thao tác thử ở mỏ than Hồng Kỳ, đã không kiểm tra kĩ tình hình địa chất ở khu mỏ than Số 3, vi phạm quy định thao tác, dẫn đến xảy ra sự cố ngấm nước, ba mươi bảy thợ mỏ bị nhốt, sáu người gặp nạn, tổn thất kinh tế lên tới hàng triệu. Các đồng chí, hậu quả tạo ra từ tai nạn lò 72 là rất nghiêm trọng, để kỉ luật nghiêm khắc, ngăn chặn tình huống tương tự xảy ra, tổ điều tra cho rằng, phải xử phạt nghiêm khắc đối với các cán bộ có trách nhiệm liên quan, mới có thể có tác dụng răn trước ngừa sau. Theo thương lượng bước đầu của tổ điều tra chúng tôi lấy ra một ý kiến xử lý bước đầu.

Lưu Khánh Phong bắt đầu tuyên đọc ý kiến xử lý bước đầu của tổ điều tra, nét mặt âm trầm, giọng điệu trầm nặng.

Ý kiến xử lý bước đầu của tổ điều tra đề cập tới rất nhiền cán bộ và nhân viên kĩ thuật, đương nhiên, chủ yếu là phía nhân viên mỏ than Hồng Kỳ. Trong đó, một Trưởng phòng phụ trách an toàn lao động, ý kiến bước đầu của tổ điều tra là song khai: khai trừ Đảng viên, khai trừ công chức. Kẻ khả nghi vi phạm pháp luật, đưa đến Cơ quan tư pháp để xử lý.

Các cán bộ và nhân viên kĩ thuật khác trực tiếp phụ trách cũng bị xử phạt rất nặng, khai trừ Đảng viên và khai trừ công chức, không bỏ qua ai.

Giám đốc mỏ than Hồng Kỳ Dương Kiến Trung, Lưu Khánh Phong kiến nghị cảnh cáo xử phạt nghiêm trọng, xử phạt hạ chức hành chính.

- Xảy ra tai nạn lò 72 cũng hiện ra một vấn đề, đó là bộ phận quản lý tương quan của chính quyền thị xã chúng ta, không có trách nhiệm, công tác an toàn sản xuất của mỏ than không thực hiện đến nơi đến chốn. Theo điều tra nghiêm khắc của Bí thư Tống tuyệt đối không nhân nhượng, chúng tôi cho rằng, người phụ trách phòng ban chính quyền có liên quan cũng phải chịu trách nhiệm lãnh đạo nhất định.

Tuyên đọc ý kiến bước đầu xử lý trách nhiệm tương quan của các nhân viên mỏ than Hồng Kỳ, Lưu Khánh Phong liền chuyển sang, đề cập đến bên chính phủ. Liền đề nghị xử phạt kỉ luật người phụ trách của các phòng ban có liên quan của Cục than đá và Cục khoáng sản thị xã Hạo Dương.

- Xét thấy đồng chí Phó chủ tịch thị xã Vương Thụ Quốc phụ trách công tác quản lý nguồn năng lượng khoáng sản có trách nhiệm nhất định trong việc này, kiến nghị của tổ điều tra xử phạt cảnh cáo nghiêm khắc và xử phạt hành chính đối với đồng chí Vương Thụ Quốc.

Lưu Khánh Phong nhìn không chớp mắt, vẻ mặt không thay đổi mà nói, sau đó đóng quyển sổ ghi chép lại, gật đầu với Tống Hiểu Vệ, ra hiệu mình đã nói xong.

Về Chủ tịch thị xã đồng chí Lưu Vĩ Hồng nên chịu trách nhiệm gì đó trong vụ tai nạn lò 72 này, Lưu Khánh Long không hề nói tới. Dù sao y chỉ là Phó bí thư Thị ủy, đề xuất xử phạt Chủ tịch thị xã, không tránh khỏi đi quá giới hạn. Nghiêm túc mà nói, đối với việc xử phạt cán bộ cấp một như Vương Thụ Quốc này, Thị ủy Hạo Dương chỉ có quyền kiến nghị, không có quyền quyết định, cho dù Hội nghị thường vụ Thị ủy quyết định cũng phải được Địa ủy Hạo Dương phê chuẩn, mới có thể có hiệu quả.

Đương nhiên, dưới tình hình chung, Địa ủy Hạo Dương và Ủy ban nhân dân cũng sẽ không bác bỏ quyết định Thị ủy Hạo Dương.

Tống Hiểu Vệ gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua hội trường một lượt, nói:- Đối với ý kiến bước đầu xử lý của tổ điều tra, các đồng chí có cách nhìn như thế nào, xin cứ nói.

Cả khán phòng im lặng.

Không ai chủ động nói.

Đề cập đến nhiều cán bộ bị xử phạt như vậy, còn bị song khai đưa đến cơ quan tư pháp xử lý theo pháp luật, còn đề cập đến Vương Thụ Quốc, hơn nữa khẳng định sẽ đề cập đến Lưu Vĩ Hồng, ai muốn tùy tiện biểu lộ thái độ chứ?

Cuộc họp tẻ nhạt này, cũng trong dự kiến của Tống Hiểu Vệ, ánh mắt vô tình dừng lại trên mặt Chu Bằng Cử

Ngoài mượn cơ hội này để xử lý Lưu Vĩ Hồng ra, để Chu Bằng Cử tỏ thái độ, cũng là một trong những mục đích của Hội nghị Thường vụ lần này của Tống Hiểu Vệ. Từ sau khi y nhậm chức, Chu Bằng Cử vẫn tỏ thái độ dựa dẫm vào, chạy tới phòng làm việc của gã, lời nói ngoài miệng cũng khá êm tai. Một vài việc Tống Hiểu Vệ giao cho, Chu Bằng Cử thực hiện rất nhanh, còn mời Tống Hiểu Vệ đánh bài hai lần. Nhưng những thứ này, Tống Hiểu Vệ không phải để ý như vậy, trên quan trường, chẳng qua chỉ là biểu hiện bình thường mà thôi. Nếu nói Chu Bằng Cử luôn biểu hiện như thế, Tống Hiểu Vệ mà coi y là thân tín tâm phúc, thì Tống Hiểu Vệ mấy năm này lăn lộn trên quan trường cũng là uổng phí. Đừng nói trình độ chính trị Thư kí của Phó bí thư Tỉnh ủy cho dù là thư kí bình thường cũng không thấp như vậy.

Tống Hiểu Vệ nếu đến Hạo Dương làm bí thư, đối với một vài người trong bộ máy Hạo Dương, sao có thể không có chút hiểu biết? Chu Bằng Cử tuyệt đối không phải là người “nông cạn” như vậy, có thể bức Bí thư Thị ủy Uyển Trung Hưng nhượng bộ y, trao đổi lợi ích, lại không phân với Chủ tịch thị xã tiền nhiệm, Chu Bằng Cử nhất định không đơn giản. Đừng thấy ngoài miệng y đặc biệt không phục Lưu Vĩ Hồng, nhưng mấy tháng nay, Tống Hiểu Vệ thực sự không hề thấy y có đối nghịch thực sự với Lưu Vĩ Hồng. Trước đây không lâu, Chu Bằng Cử còn đảm đương vai trò thuyết khách cho Lưu Vĩ Hồng, để Lưu Vĩ Hồng nhìn trúng mấy cán bộ, thuận lợi tiến đến chức Phó cục trưởng quan trọng.

Sau việc này, Tống Hiểu Vệ cũng đã phân tích, hành động này của Chu Bằng Cử, chủ yếu là vì Lý Thanh Mai hình như bị Lưu Vĩ Hồng có ý giật tóc, Chu Bằng Cử không thể không nhượng bộ Lưu Vĩ Hồng. Nhưng từ đây có thể biết, trong mắt Chu Bằng Cử lợi ích cao hơn tất cả. Ngoài miệng y kiên quyết ủng họ Bí thư Tống, khi đề cập đến lợi ích bản thân, tuyệt đối không ngại hợp tác với Lưu Vĩ Hồng.

Nếu Tống Hiểu Vệ hạ quyết tâm phải tạo uy, vậy thì không thể cho phép Chu Bằng Cử có hành vi “lưỡng lự” thế này. Hoặc là ông theo sát Tống Hiểu Vệ tôi, hoặc là đi cùng đoàn với Lưu Vĩ Hồng. Muốn giữ thế trung lập, đứng giữa Tống Hiểu Vệ tôi và Lưu Vĩ Hồng, lắc lư hai bên, lấy lòng hai bên, thì không có cửa đâu.

Coi Tống Hiểu Vệ tôi ngốc, bị ông lợi dụng, đúng không?

Đến lúc Tống Hiểu Vệ tôi và Lưu Vĩ Hồng đấu một trận long trời lở đất, Chu Bằng Cử ông mọi việc đều thuận lợi, ngư ông đắc lợi sao?

Nếu thật như vậy, Tống Hiểu Vệ và Lưu Vĩ Hồng chắc bị người ta cười chết.

Hiện nay, chính là lúc Chu Bằng Cử tỏ thái độ. Chỉ có Chu Bằng Cử tỏ thái độ trong hội nghị này, Tống Hiểu Vệ mới có thể thật sự thu nạp y về với mình.

Ánh mắt Tống Hiểu Vệ đảo qua một lượt, Chu Bằng Cử cũng rất rõ, muốn làm “khán giả” thêm nữa đã không thành hiện thực. Hơn nữa, Chu Bằng Cử cũng không định làm khán giả nữa. Y luôn đợi cơ hội này, đợi Tống Hiểu Vệ và Lưu Vĩ Hồng chính thức đấu đá, như vậy “sự nương nhờ” của y mới có giá trị, mới không thể bị Tống Hiểu Vệ lợi dụng, trở thành cây súng đối phó với Lưu Vĩ Hồng.

Chu Bằng Cử từ chối làm “súng”.

Dù là làm “súng” của ủy viên Địa ủy kiêm Bí thư Thị ủy, vậy cũng không được. Chu Bằng Cử phải làm một đồng minh có phân lượng.