Quan Gia
Chương 833 : Hạ Hàn thật hăng hái!
Ngày đăng: 01:30 20/04/20
Quan Gia
Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
-----oo0oo-----
Chương 833: Hạ Hàn thật hăng hái!
Nhóm dịch: PQT
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Đại hội cán bộ hệ thống chính trị pháp luật thứ nhất từ lúc Lưu Vĩ Hồng đến nhậm chức, có thể nói là tan rã trong không khí không vui.
Những gì định nói trên hội nghị để tỏ vẻ hoan nghênh Lưu Vĩ Hồng đến nhận chức, Bí thư Đảng ủy Công an tiền nhiệm Bành Tông Minh tạm thời không lên tiếng. Lưu Vĩ Hồng tát ông ta không biết bao nhiêu cái, Bí thư Bành có cần thiết phải hoan nghênh Bí thư Lưu không?
Bí thư Thành ủy Vương Thì Hằng suy đi nghĩ lại, cuối cùng quyết định phát biểu trên hội nghị. Nếu y đã tham gia hội nghị này, chỉ có mấy câu cũng không nói nổi, thì sẽ khiến mọi người thấy rất rõ là Bí thư Vương có thành kiến với Bí thư Lưu. Trong lòng Vương Thì Hằng quả thật có thành kiến với Bí thư Lưu, cho dù tình hình trị an ở Cửu An tồi tệ thế nào, Lưu Vĩ Hồng là người mới đến, cũng không nên nói như vậy. Trong quan trường có một ít quy tắc cơ bản, không nên tuân thủ sao? Vừa đến đã “đe dọa bốn phía” thì còn đạo lý gì nữa? Nhưng Vương Thì Hằng cảm thấy nhất thiết phải nói, sâu thẳm trong lòng Vương Thì Hằng không muốn diễn xướng với một đối thủ như Lưu Vĩ Hồng.
Trừ phi bất đắc dĩ, ai lại muốn đối nghịch với “thế tử gia” có hậu trường vững chắc như Lưu Vĩ Hồng?
Lưu Vĩ Hồng có thể không nói đến quy củ, nhưng Vương Thì Hằng lại không dám bỏ qua.
Thân phận hai bên không hề giống nhau.
Lần này Lưu Vĩ Hồng được Tỉnh ủy phái đến Cửu An là mang thân phận của một vị tướng mở đường, là tướng chứ không phải là thống soái. Vương Thì Hằng là Bí thư Thành ủy thành phố Cửu An, tuy trên thực tế, Tân Minh Lượng mới là nhân vật số một, nhưng bên ngoài, ông ta là Thống soái. Công tác của Bí thư Đảng ủy trong chức vụ của mình là làm tốt việc đoàn kết các đồng chí trong bộ máy, đồng tâm hiệp lực làm tốt công việc.
Hơn nữa tuổi tác hai người lại khác xa.
Lưu Vĩ Hồng còn trẻ, chỉ mới hai mươi sáu tuổi, lại là lãnh đạo một cơ quan lớn. Hắn mạnh mẽ, cứng rắn một chút, hung hãn một chút cũng có thể hiểu được. Thế cục trị an ở Cửu An hiện nay không phải một vị tiên sinh nho nhã có thể chỉnh đốn được. Chỉ đơn giản làm tốt công tác ban đầu, giai đoạn hiện nay, thì thế lực của Lưu Vĩ Hồng càng mạnh càng tốt. Còn Vương Thì Hằng đã bốn mươi tuổi, y nhất định phải điềm đạm, chắc chắn hơn một ít, không thể hành động theo cảm tính. Lưu Vĩ Hồng bốc đồng nhưng y làm Bí thư Thành ủy, là “Đại ca”, nhất định phải là chỗ dựa cho vị “tiểu đệ” dũng mãnh gan dạ này.
Nếu Vương Thì Hằng tạt nước lạnh vào Lưu Vĩ Hồng trên hội nghị này, thì sau này khi Lưu Vĩ Hồng làm không xong chuyện trị an ở Cửu An, trên tỉnh truy cứu trách nhiệm thì Vương Thì Hằng khó thoát tội.
Lần này hệ thống chính trị pháp luật ở Cửu An thay tướng, trên tỉnh thật ra đã rất nể mặt Thiệu Lệnh Hồng, ngay cả Bành Tông Minh cũng không bị điều đi, vẫn ở lại Cửu An làm Thường vụ Thành ủy. Nhưng nếu Lưu Vĩ Hồng bị thương sợi lông nào bỏ đi mất, Tỉnh ủy có thể lại cắt cử một vị nào đó đến thu thập tàn cuộc, e là không bình thản như vậy, nếu bộ máy Thành ủy Cửu An chạy không tốt thì sẽ thay máu. Vương Thì Hằng làm Bí thư Thành ủy, sao có thể để lại ấn tượng xấu trong mắt các vị lãnh đạo Tỉnh ủy được?
Vì kế hoạch cho tiền đồ bản thân, Vương Thì Hằng phải ủng hộ Lưu Vĩ Hồng làm tốt công tác truy bắt này.
Nhưng Vương Thì Hằng không kêu thư ký làm bản thảo cho thật tốt, cũng giống Lưu Vĩ Hồng, chỉ lên tiếng ngẫu hứng. Bản thảo kia tất nhiên không thể dùng. Cũng may là trình độ văn hóa của Vương Thì Hằng không thấp, làm cán bộ lãnh đạo nhiều năm, ngẫu hứng phát ngôn cũng không phải là việc khó.
Vương Thì Hằng quả quyết khẳng định cách nói của Lưu Vĩ Hồng, phê bình trật tự trị an Cửu An không tốt. Vì lúc Lưu Vĩ Hồng lên tiếng vừa rồi đã vô tình nhắc tới Bí thư Tỉnh ủy Lâm, nói Tỉnh ủy phái hắn đến Cửu An thu thập cục diện. Nếu Tỉnh ủy nhận định tình trạng trị an Cửu An không tốt, cần phải thay tướng thì Vương Thì Hằng cũng không thể chống đối với Tỉnh ủy, làm ra cảnh thái bình giả tạo ở Cửu An. Hơn nữa, tình hình hiện nay ở Cửu An, nếu muốn tạo cảnh thái bình giả tạo cũng vô cùng khó khăn.
Vương Thì Hằng yêu cầu toàn bộ cán bộ trong các cơ quan chính trị và pháp luật toàn thành phố phải đoàn kết chặt chẽ với đồng chí Lưu Vĩ Hồng, chịu khó chịu khổ, làm tốt việc xây dựng và chỉnh đốn nội bộ, tạo ra một đội ngũ chính trị pháp luật vượt qua thử thách, làm tốt trật tự trị an trong toàn thành phố, phá tan tội phạm, khiến quần chúng nhân dân sống trong cảnh thái bình sáng sủa. Bản thân y và Thành ủy luôn mạnh mẽ ủng hộ đồng chí Lưu Vĩ Hồng, chỉnh đốn, xây dựng nội bộ cơ quan chính trị pháp luật, nghiêm trị các phần tử phạm tội.
Sau khi kết thúc hội nghị, Nhiêu Triệu Nghị tuân thủ quy định trước đó, mời Bí thư Vương, Bí thư Lưu, Bí thư Bành và các cán bộ lãnh đạo chủ chốt trong hệ thống chính trị pháp luật cùng đến nhà khách Sở Thiên ăn cơm. Vương Thì Hằng mỉm cười đồng ý. Nhanh chóng bước theo Lưu Vĩ Hồng trấn định tình hình hỗn loạn nội bộ xuống, định lực của Vương Thì Hằng quả là rất cao.
Điều ngoài dự đoán của mọi người là Bành Tông Minh cũng không giũ áo bỏ đi, cũng mỉm cười tham gia tiệc liên hoan này. Xem ra công phu nhịn nhục của Bí thư Bành cũng đã tới cảnh giới khá cao rồi.
Nói là ăn cơm bàn công việc nhưng thật ra là buổi tiệc thật sự. Món ngon trên bàn tiệc vô cùng phong phú, rượu được mang lên cũng là rượu Mao Đài. Bí thư Thành ủy đích thân dự tiệc, sao có thể chậm trễ được. Nhìn thấy bàn tiệc thịnh soạn như vậy, Lưu Vĩ Hồng không khỏi âm thầm nhíu mày. Đẳng cấp của tiệc rượu hôm nay, so với tiệc chiêu đãi phó Bí thư Tỉnh ủy Thiệu Lệnh Hồng còn cao hơn một bậc.
Có lẽ cán bộ Cửu An cũng không dám đặt rượu và thức ăn đắt tiền cho Thiệu Lệnh Hồng. Cán bộ cùng lứa với Thiệu Lệnh Hồng đa số vẫn còn duy trì cuộc sống đạm bạc, họ không xem trọng mong muốn được ăn ngon, họ càng không thèm để ý đến quyền lực và thể diện, các mặt khác đều sơ sài một chút cũng không sao, nhưng một khi nhắc đến sức mạnh của quyền lực thì lại là chuyện khác.
Đương nhiên, phát triển đến đời sau, tiệc rượu có thịnh soạn hay không cũng là một trong những chuyện liên quan đến thể diện, thậm chí lúc tiếp đãi các lãnh đạo cấp cao còn đem vi cá giả làm miến hải sản, vừa để cho cấp trên ăn được, nhưng không thể bị bắt thóp.
Đảng ủy Công an là đơn vị chỉ biết xài tiền, không sinh ra bất cứ hiệu quả và lợi ích trực tiếp gi, chi tiền công như vậy, tất nhiên Bí thư Lưu không hài lòng, chỉ có điều không tiện bộc lộ trước mặt Vương Thì Hằng ngay lúc này. Dù sao vừa nãy Vương Thì Hằng cũng cho Lưu Vĩ Hồng sĩ diện rất lớn, Lưu Vĩ Hồng cũng không thể chỉ biết có mình thôi.
Trong kế hoạch của Lưu Vĩ Hồng, Vương Thì Hằng thuộc đối tượng hữu nghị.
Đương nhiên, đây chỉ là kế hoạch bước đầu tìm hiểu tình hình, tổng hợp tư liệu trước mắt để phân tích. Thanh danh của Vương Thì Hằng trong bộ máy Thành ủy Cửu An cũng không tệ, tốt hơn nhiều so với Tân Minh Lượng và Bành Tông Minh. Nhưng Lưu Vĩ Hồng cũng không tin tưởng những kết quả từ tư liệu ấy cho lắm, còn phải trải qua một bước “nghiệm chứng”. Dù sao Vương Thì Hằng cũng được xem là thân tín bậc nhất của Tân Minh Lượng, bằng không, sao trước đó Tân Minh Lượng lại đề cử y lên làm Bí thư Thành ủy Cửu An?
Nhưng bước tiếp theo mới là tình huống cần chú ý. Nhiệm vụ trước mắt của Lưu Vĩ Hồng là công tác trị an Cửu An.
Cửu An không thể lại bất an, nhất định phải ổn định và thái bình lâu dài.
Tiệc rượu như vậy phải có quy trình tiêu chuẩn nhất định. Sau khi khai tiệc, mọi người đều kính rượu Vương Thì Hằng. Y là Bí thư Thành ủy, phải nể mặt y trước, mới chú ý đến những người tiếp theo.
- Bí thư Bành, tôi kính anh một ly. Cảm ơn anh đã quan tâm và chỉ dạy mọi người nhiều năm qua, chúng tôi sẽ vĩnh viễn không quên.
Đi hết một vòng rượu không quá lâu, một vị có quân hàm trên vai giống của Lưu Vĩ Hồng, một cảnh sát mang quân hàm cấp tá, nâng chén rượu lên, đến trước mặt Bành Tông Minh, mặt đỏ bừng, nói lớn. Ánh mắt vô tình nhưng hữu ý đảo về phía Lưu Vĩ Hồng.
Nhìn quân hàm cảnh sát của gã, người này chắc chắn là một trong những phó Cục trưởng Cục Công an thành phố Cửu An.
Lẽ ra, cả hai vị Bí thư Đảng ủy Công an cũ và mới đều ở đây, kính ai trước, kính ai sau cũng không quan hệ. Trước mắt, xếp hạng của Bành Tông Minh trong Thành ủy, trước cả Lưu Vĩ Hồng, lại lớn hơn Lưu Vĩ Hồng nhiều tuổi, là cán bộ chủ chốt của Cục Công an, kính rượu Bành Tông Minh trước cũng không quá đáng.
Uống nước không quên người đào giếng thôi mà!
Nhưng mấu chốt là lời nói của vị phó Cục trưởng kai rất rõ ràng, ánh mắt cũng rất có ý nghĩa, hiển nhiên là cảm ơn Bành Tông Minh, còn ngầm kẹp súng chĩa vào Lưu Vĩ Hồng.
Coi như một kiểu đánh trả cách nói năng kiêu ngạo của Bí thư Lưu trên đại hội vừa rồi.
Đúng vậy, người anh em họ Lưu, anh đúng là thái tử, có người cha tốt như vậy, cũng đúng là Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch Tỉnh đều ủng hộ anh, anh rất hoành tráng, mọi người đều biết. Nhưng anh phải làm tốt trị an ở Cửu An, dù thế nào thì anh chỉ có mấy thuộc hạ. Hướng mở cửa chính của Cục Công an anh còn chưa biết rõ, chỉ mới đi một vòng cưỡi ngựa xem hoa, bất luận tốt hay xấu thì mỗi người đều có phần, có cần phải quá đáng như thế không? Muốn giương oai thì cũng không nên giương oai như vậy.
Muốn làm công an, có vài phần bất đồng với cán bộ chính quyền Đảng ủy, cũng phải có bản lĩnh thật sự, còn không thì chỉ cần uống rượu, ăn cơm, đùa giỡn gái gú cũng không xong. Có bản lĩnh hơn người, phân nửa đã phải nhờ vào tính tình. Bí thư Lưu lại khoác lác khoe khoang, tôi nhìn không quen mắt, thì đã sao?
- Ha ha, cảm ơn, cảm ơn, ông bạn già, sau này phối hợp công tác với Bí thư Lưu cho tốt, làm cho uy phong của hệ thống Công an chúng ta phấn chấn hơn, khiến cho thằng nhóc khốn khiếp biết rằng, cảnh sát Cửu An không phải ngồi không. Nào, cụng ly này, uống cho hết nha.
Bành Tông Minh cười ha ha, nhiệt tình cụng ly với vị phó Cục trưởng kia, đừng nói đến chuyện khen chê, chỉ mèo mắng chó ai cũng hiểu. Xem ra trong lòng Bí thư Bành nhất định không phục Bí thư Lưu rồi.
Tiếp theo đó, một số nhân vật trong số lãnh đạo thành phố và dưới khu cục đều tiến đến kính rượu Bí thư Bành, nói những lời cảm tạ và quan tâm Bí thư Bành. Bành Tông Minh hào sảng cụng ly với họ, đều dặn dò họ phối hợp tốt với Bí thư Lưu, để cho “thằng nhóc khốn khiếp” biết cảnh sát Cửu An lợi hại.
Chi đội trưởng trị an Hạ Hàn đứng một bên đã sớm nổi giận, bước đến trước bàn các lãnh đạo, nói với Lưu Vĩ Hồng:
- Bí thư Lưu, em kính anh một ly. Lúc ở Hạo Dương, chúng em dưới sự lãnh đạo của anh đã quét sạch các thế lực lưu manh, chỉ cần không nghe lời, ngỗ nghịch gây sự, đều quét sạch. Vậy mới sảng khoái. Ở Cửu An này cũng như vậy, nên chúng ta đến đây, tất cả lũ khốn khiếp đều phải cẩn thận.
Những lời này của Chi đội trưởng Hạ mới lợi hại làm sao! Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ buổi tiệc trở nên im ắng, ánh mắt mọi người đều tập trung cả về phía này, trong vài ánh mắt phát ra tia lạnh lẽo u ám.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Hạ Hàn, được lắm, những lời này nghe thật hăng hái. Nào, cụng ly!