Quan Gia

Chương 836 : Cục Công an thành phố Cửu An

Ngày đăng: 01:30 20/04/20



Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 836: Cục Công an thành phố Cửu An

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Sáng sớm hôm sau, chiếc Blue Bird chậm rãi chạy vào trụ sở cục Công an thành phố

Lái xe chính là Lý Cường, đã đổi thường phục. Ngoài ra cỏn có một chàng thanh niên khoảng 27, 28 tuổi, ngồi trên vị trí lái phụ. Chàng thanh niên này dáng người gầy còm, đầu chẻ 3-7, đeo mắt kính gọng vàng, có vẻ rất là trí thức xem tại

Người này tên Trình Viễn, ngày hôm qua vẫn là cán bộ của trung tâm trợ giúp pháp luật cục Tư pháp thành phố, bỗng nhiên lúc đó, cục trưởng vui mừng tự mình chạy tới thông báo y, nói là Bí thư Lưu của Đảng ủy Công an cho gọi. Trình Viễn lúc ấy liền có chút choáng váng

Cũng giống với hầu hết các cán bộ khác của hệ thống chính trị pháp luật thành phố Cửu An, trong lòng Trình Viễn đầy ắp sự tò mò đối với Bí thư Đảng ủy Công an đồng chí Lưu Vĩ Hồng mới nhậm chức. Tuy nhiên Trình Viễn tính tình cẩn thận, khi mà tất cả mọi người đều nghị luận bàn tán về bí thư mới, y chỉ mỉm cười mà nghe, không hề nói chen vào. Trình Viễn là xuất thân từ pháp luật chuyên nghiệp, mọi chuyện đều chú ý "Chứng cớ", cảm thấy trước khi chưa tận mắt nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng, thì tham dự vào những cuộc nghị luận, có chút không được thực tế cho lắm

Người kia, anh gặp còn chưa gặp, sao có thể ăn nói lung tung, bình luận tốt xấu người ta được gì?

Không ngờ Bí thư Lưu bỗng nhiên muốn hẹn gặp y, Trình Viễn hoàn toàn không thể hiểu nổi chuyện gì xảy ra

Cục trưởng thường ngày lúc nào cũng cao cao tại thượng nhìn người bằng nửa con mắt, lập tức trở nên tươi cười vui vẻ, đối với Trình Viễn thay đổi 180o vô cùng thân thiết, chẳng những chủ động cùng y bắt tay, thậm chí còn vỗ vai y, rất tha thiết động viên y:

- Tiểu Trình, ráng làm cho tốt vào, tiền đồ sáng lạng…

Trình Viễn thì cảm thấy rất buồn cười. Trình Viễn thuộc loại cán bộ nhỏ không quyền không thế điển hình, xuất thân nông thôn, y dựa vào nỗ lực cố gắng của chính mình, đậu vào đại học, cuối cùng nhảy ra cửa nhà nông, làm người thành phố. Sau khi tốt nghiệp đại học phục tùng tổ chức bố trí, phân phối đến cục Tư pháp thành phố Cửu An làm việc. Sau lại điều tạm đến văn phòng Pháp chế Ủy ban nhân dân thành phố công sự công tác một thời gian, vốn có một cơ hội, có thể để y chính thức ở lại văn phòng Pháp chế công tác, nhưng Trình Viễn phản ứng chậm chạp, không bắt lấy cơ hội này. Đây cũng khó trách, lúc ấy Trình Viễn bước chân chưa sâu đối với quan hệ nhân sự phức tạp bên trong cơ quan, khờ khạo không bắt kịp, hoàn toàn không biết đâu là cửa vào. Chờ khi y tỉnh táo lại, cơ hội đó sớm đã bị người khác đoạt mất rồi. Trình Viễn cuối cùng vẫn là trở về trung tâm trợ giúp pháp luật cục Tư pháp, mỗi ngày uống trà xem báo, nhàn nhã mà qua ngày đoạn tháng

Cán bộ cơ sở bình thường nhất giống như y vậy, thông thường cùng cục trưởng có thể nói là người của hai thế giới khác nhau, gần như chưa bao giờ thật sự xuất hiện tình cảnh ngẫu nhiên mà cùng cục trưởng gặp mặt một lần, Trình Viễn cung kính chào hỏi, cục trưởng có thể dùng giọng mũi trả lời y một tiếng, đã là may lắm rồi. Nói không chừng cục trưởng cũng không nhớ rõ tên của y. Hiện giờ cục trưởng lại nói với y, "Tiền đồ sáng lạng"

Cho dù là bí thư mới hẹn gặp, vậy cũng không nói lên điều gì cả, chẳng lẽ gặp Bí thư Lưu một cái, thì tiền đồ sáng lạng?

Bí thư Lưu là thần tiên, Bồ Tát sống sao ta?

Tuy nhiên Bí thư Lưu hẹn gặp, Trình Viễn vẫn rất là thấp thỏm không yên. Dù sao chính y cũng hoàn toàn không thể hiểu nổi, Bí thư Lưu vì sao mới vừa đảm nhiệm, liền hẹn gặp y một cán bộ nhỏ không đáng một xu này vậy ta? Trình Viễn cũng nghĩ tới có thể là Bí thư Lưu muốn tìm một thư ký. Nhưng ý nghĩ này vừa lóe lên, lập tức liền bị chính Trình Viễn phủ quyết.

Điều này sao có thể?

Chuyện tốt như vậy, bất kể như thế nào cũng không thể tới phiên y!

Thời gian Trình Viễn công tác ở văn phòng Pháp chế Ủy ban nhân dân thành phố cũng học được không ít kiến thức, cũng thấy được không ít chuyện. Tuyển thư ký cho đồng chí lãnh đạo, đó là “chuyện lớn” cỡ nào, không biết sẽ tác động đến trái tim bao nhiêu người. Có liên quan hệ có đường lối, sớm đã bắt tay vào rồi, chạy chọt tặng quà cáp thậm chí cộng thêm một số chuyện bỉ ổi, làm thiếu thứ gì, cái gọi là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Cán bộ cơ quan ai không rõ, trở thành thư ký của lãnh đạo, chính là đường tắt nhanh nhất để lên chức, tương đương với việc có được một vé tàu bước lên "Hỏa tiễn", chỉ cần biểu hiện tốt đẹp, đạt được tín nhiệm của lãnh đạo, từ nay về sau chính là một bước lên mây, lên như diều gặp gió, không còn thấp cổ bé họng như ngày xưa nữa

Một vị trí thư ký của Phó Chủ tịch thành phố bình thường không phải ủy viên thường vụ, đều có vô số người tranh đến vỡ đầu, càng không cần nói đến thư ký của Bí thư Đảng ủy Công an ủy viên thường vụ Thành ủy. Thêm nữa thư ký của Bí thư Đảng ủy Công an tiền nhiệm - Bành Tông Minh, cũng dùng là cán bộ cảnh sát của cục Công an, không ăn nhập gì với cục Tư pháp cả

Thông thường trên báo chí ngẫu nhiên cũng sẽ đăng tin tức cũng 4 nhà "Công an, kiểm sát, tòa án, tư pháp", trên thực tế, cục Tư pháp và "Công an, kiểm sát, tòa án" có khi nào được đánh đồng chứ? Chỉ là một “cái đuôi nhỏ” có thể có cũng có thể không có. Không có cục Tư pháp, thì "Công an, kiểm sát, tòa án" sẽ càng thuận lợi hơn

Bí thư Lưu quả quyết không có khả năng ở cục Tư pháp chọn thư ký.

Nhưng Trình Viễn lần này thật sự sai rồi.

Y thật sự trở thành thư ký của Lưu Vĩ Hồng!

Hồi tưởng lại cuộc nói chuyện cùng Lưu Vĩ Hồng ngày hôm qua ở văn phòng làm việc rộng mở tại trụ sở Thành ủy, Trình Viễn cho tới nay còn có chút choáng váng. Đột nhiên, bị cái bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống đập trúng, ước chừng chính là cảm giác của Trình Viễn hiện nay

Lưu Vĩ Hồng sao có thể nhìn trúng mình cơ chứ?

Trình Viễn không hiểu rõ lắm, phỏng chừng có thể là bởi vì gia cảnh mình trong sạch, không có bất kỳ hậu trường chỗ dựa vững chắc gì cả, Bí thư Lưu sử dụng sẽ yên tâm hơn đúng không ta? Thế cục của hệ thống chính trị pháp luật thành phố Cửu An trước mặt loạn như vậy, quan hệ phức tạp như vậy, Bí thư Lưu cũng không thể tùy tiện chọn một thư ký có cái quan hệ phức tạp để bên người, nói không chừng còn là một quả bom hẹn giờ.

Mặc kệ nói như thế nào, thần vận mệnh đã chiếu vào y, cuối cùng đã cho y một cơ hội bay lên, nhất định phải nắm chặt lấy. Trình Viễn âm thầm quyết định hạ quyết tâm nhất định phải dốc hết toàn lực, làm tốt công tác của mình, để Bí thư Lưu "Không hối hận" quyết định của ngày hôm qua.

Trái ngược với cảnh náo nhiệt hôm trước và hôm qua ở nhà khách Sở Thiên, cục Công an thành phố hôm nay, lộ ra vẻ hoang vắng điều hiu. Đoàn người cũng không còn xếp thành hàng ở cục Công an thành phố nghênh đón cục trưởng mới nhậm chức. Trụ sở Cục Công an im lặng, nhìn không tới vài bóng người.

Không phải các đồng chí cục Công an mất cấp bậc lễ nghĩa, nói ra cũng là chấp hành chỉ thị của chính Bí thư Lưu. Chiều hôm qua, Lưu Vĩ Hồng thông báo văn phòng cục Công an, 9h sáng hôm nay mời dự họp hội nghị cán bộ bậc trung toàn cục. Hơn nữa chỉ thị rõ, mọi người các phòng các ban, không cần tổ chức mấy cái lễ tiếp đón đưa tiễn gì gì đó. Nếu Bí thư Lưu nói như vậy, đoàn người tự nhiên phải thực hiện theo không có sai sót

Nhưng từ quan trường thực tế, “hình thức hoạt động” mà xem, sự thờ ơ của các sếp của cục Công an thành phố Cửu An đối với cục trưởng mới, lại càng lộ rõ

Lãnh đạo bảo anh không nghênh đón, thì anh thật sự không nghênh đón ư?

Lời nào là lời khách sáo, lời nào là thật tâm, anh không biết phân sao?

Có lẽ hôm qua Bí thư Lưu ở đại hội nhậm chức lên tiếng cùng với câu nói "Đằng đằng sát khí" kia của Hạ Hàn sau bữa tiệc, khiến cho các sếp cục Công an đều có chút tức giận. Bí thư Lưu Chi đội trưởng Hạ "Độc" như vậy, mới vào đề thì đã tạt nước lạnh vào đoàn người, được thôi, chúng ta chờ đó mà xem?

Mặc anh bản lĩnh cao siêu, anh cũng phải dựa vào những người này giúp anh làm việc!

Uy phong không phải ra oai như vậy, ra vẻ cũng không thể làm quá như thế. “Các bô lão” của cục Công an thành phố Cửu An quyết định hạ quyết tâm làm ra chút mặt mũi cho cục trưởng Lưu nhìn cho rõ

Cửa chính của trụ sở Cục Công an, chỉ có một nữ cảnh sát trung niên khoảng bốn mươi tuổi đang đứng đợi, thấy Lưu Vĩ Hồng bước từ trên chiếc Blue Bird xuống, nữ cảnh sát liền mỉm cười tiến lên, hướng Lưu Vĩ Hồng giơ tay cúi chào, hơi một chút rụt rè nói:

- Bí thư Lưu, xin chào, tôi là Triệu Phượng Cần

Vị nữ cảnh sát trung niên này, vai mang quân hàm thanh tra cảnh sát bậc một, không đội nón, tóc uốn lọn thời trang thả tới vai, mặt trái xoan, trang điểm rất kỹ càng, dáng người cũng giữ được rất tốt, điện nước đầy đủ, ra dáng vợ hiền, thùy mị thướt tha. Mặc trang phục hè màu ô-liu của cảnh sát, càng lộ ra một vẻ quyến rũ, khiến bà ta trẻ hơn hẳn so với tuổi thật của mình

Lưu Vĩ Hồng tối hôm qua đã nghiên cứu qua tài liệu cơ bản của cán bộ bậc trung chủ yếu của cục Công an thành phố, biết Triệu Phượng Cần là Chánh văn phòng cục Công an. Hơn nữa theo dõi nhiệm kỳ của Triệu Phượng Cần, gần mười năm nay, cùng Bành Tông Minh duy trì nhất trí đến kinh người. Bành Tông Minh điều đến đâu, không lâu sau, Triệu Phượng Cần chắc chắn cũng sẽ điều đến đó, vẫn luôn là làm văn phòng và công tác quản lý hậu cần.

Chỉ cần xem phần sơ yếu lý lịch này, có thể đủ xác định, Triệu Phượng Cần tất nhiên là tâm phúc thân tín của Bành Tông Minh. Về phần giữa hai người có quan hệ đi sâu hay gì không, trước khi chưa có chứng cớ xác thực, Lưu Vĩ Hồng cũng không muốn tùy tiện suy đoán.

Bí thư Lưu không nhiều chuyện như vậy

- Xin chào, chủ nhiệm Triệu!

Lưu Vĩ Hồng giơ tay chào đáp lễ, lại mỉm cười cùng Triệu Phượng Cần bắt tay.

- Bí thư Lưu, mời!

Triệu Phượng Cần hoàn toàn một thái độ giải quyết việc công, cùng Lưu Vĩ Hồng không có chút hàn huyên khách khí gì cả, sau khi bắt tay liền dẫn khách đi vào.

Trụ sở làm việc cục Công an thành phố Cửu An được xây mới vào ba năm trước, cách trụ sở Thành ủy ước chừng khoảng 2 km đi ra không xa chính là đường Hồng Kỳ - con đường chính lớn nhất thành phố, cũng coi như là trong ở phố xá sầm uất, tuy nhiên không có đối diện đường cái. Trụ sở làm việc hình chữ nhật, tổng cộng 8 tầng, có vẻ rất là uy phong

Sân rất rộng, một bên trụ sở làm việc, đỗ một loạt từng hàng các xe cảnh sát và mô tô cảnh sát màu xanh trắng. Chỉ nhìn từ mặt ngoài, cục Công an thành phố Cửu An so với cục Công an địa khu Hạo Dương thì xa hoa hơn. Dù sao địa khu Hạo Dương thành lập chưa lâu, "Nội tình" phòng Công an địa khu vẫn còn chưa đủ thâm hậu.

Trụ sở làm việc có lắp đặt hai thang máy. Triệu phượng cần dẫn đám người Lưu Vĩ Hồng lên thẳng tầng năm. Trình Viễn dĩ nhiên là theo sát phía sau, Lý Cường cũng không nhanh không chậm theo sát, cùng tiến lên tầng năm.

Chỉ thị của Chi đội trưởng Lạc rất rõ ràng, y chẳng những là lái xe của Lưu Vĩ Hồng, cũng là vệ sĩ chuyên trách của Lưu Vĩ Hồng.

“Nhất định phải bảo đảm an toàn của Bí thư Lưu!”

Đây là lời nói Lạc Vũ Thần nhiều lần giao phó, Lý Cường ghi khắc trong lòng

Triệu Phượng Cần không ngừng liếc ánh nhìn về phía Lý Cường. Cô đã nghe nói, lái xe của Lưu Vĩ Hồng quân sĩ chuyên nghiệp được điều tới từ chi đội công an. Đây cũng không có gì, rất bình thường. Tuy nhiên Triệu Phượng Cần cứ cảm thấy trên người Lý Cường toát ra một luồng khí "Cực kỳ nguy hiểm". Người này, thật giống như là một con báo săn trốn ở bóng cây, nhìn qua trầm mặc ít lời, đen thui gầy teo, không đáng gì, nhưng đem lại cho người khác một cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể bùng phát đả thương người khác

Luồng khí này, chỉ có nhiều năm trước đây, khi đương nhiệm Phó cục trưởng Tiết Bác Vũ mới từ địa khu Thanh Phong điều nhiệm phòng Công an địa khu Cửu An đảm nhiệm phó Chi đội trưởng chi đội công an, Triệu Phượng Cần cảm nhận được từ trên người Tiết Bác Vũ. Vào thời đó Tiết Bác Vũ là chuyên gia hình sự có chút danh tiếng của hệ thống công an toàn tỉnh, là nòng cốt chuyên nghiệp trao đổi đến địa khu Cửu An

Tiết Bác Vũ của hiện tại, sớm đã bị thực tế mài mòn góc cạnh, không còn uy phong sát khí năm xưa nữa.