Quan Gia
Chương 918 : Thật không nể mặt!
Ngày đăng: 01:32 20/04/20
Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 918: Thật không nể mặt!
Nhóm dịch: PQT
Nguồn: metruyen
Bởi vì Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh bỗng nhiên xuất hiện, bữa cơm này có chút không thú vị, Trịnh đại tiểu thư mất hứng, Thiên Vũ Mao và Mạc Sầu càng cảm thấy lo sợ, cái gì sơn hào hải vị, đều là nhạt như nước ốc.
Lý Hâm khẽ cười nói:
- Linh Linh, mọi người từ xa đến vất vả rồi, chúng ta ăn xong sớm một chút, mọi người về nghỉ ngơi sớm đi
Trịnh Hiểu Yến buồn hừ một tiếng, hạ giọng nói:
- Cắn hạt dưa cắn trúng hai con sâu thối, mất hứng!
May mà lúc này Phí Tiểu Sơn đã cáo từ mà đi, bằng không nghe được Trịnh đại tiểu thư “đánh giá” hai người họ như thế, cho dù gã có lòng kiên nhẫn, chỉ sợ cũng sẽ tức giận đến chết khiếp
Lý Hâm cười lắc đầu, Trịnh Hiểu Yến chính là loại tính cách này, ai cũng khó có thể khiến cô thay đổi.
Lập tức thôi uống rượu, mọi người ăn xong cơm, rời khỏi nhà hàng nổi. Lý Hâm cũng là lễ nghĩa chu đáo, không quên chào Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh. Phí Tiểu Sơn rất khách khí, Thiệu Thanh vẫn nghiêm mặt như trước, dường như cũng không nể mặt Lý Hâm lắm
Đi ra thuyền hoa, Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên cười hỏi:
- Lý ca, giữa anh và Thiệu Thanh, có phải có chuyện gì hay không?
Nói cách khác, thái độ của Thiệu Thanh đối với Lý Hâm, quả thật phải cân nhắc. Lý Hâm không chỉ là công tử của Chủ tịch tỉnh đơn giản như vậy, còn là nhân vật đứng đầu ở trong giới con ông cháu cha, giới quan trường và giới nhà giàu của tỉnh Đại Ninh, Thiệu Thanh một chút cũng không có bản lĩnh kiêu ngạo ở trước mặt y
Lý Hâm cười cười, hơi xấu hổ.
Muốn thấy được thần sắc xấu hổ trên mặt của Lý Hâm cũng thật sự không dễ dàng
- Ha hả, không thể nói là có chuyện gì. Tôi và cô ấy tuổi gần bằng nhau, năm đó trưởng bối của hai nhà cũng có ý này, muốn khiến tôi và cô ấy sống chung…
Nếu Lưu Vĩ Hồng đã nhìn ra manh mối, Lý Hâm cũng không cất giấu, nói thẳng ra
Không đợi Lý Hâm nói hết lời, Trịnh Hiểu Yến liền kinh hô lên:
- Không phải chứ, Lý ca, anh sống chung với cô ta? Ngày tháng làm sao qua? Đây không phải cố ý làm cho người ta ghê tởm sao?
Lý Hâm phong lưu như thế nào, hơn người như thế nào, ngay cả Trịnh Hiểu Yến cũng cảm thấy Lý Hâm là một người đàn ông, bạn chí cốt. Người đàn ông tài giỏi như vậy, nếu như xứng với một bà xã như Thiệu Thanh, chỉ cần suy nghĩ, cũng khiến người ta không kìm lòng nổi không rét mà run
Còn cho người ta sống hay không?
Lý Hâm cười khổ nói:
- Cho nên không có sống chung đó
Lý Hâm bề ngoài hiền hoà trượng nghĩa, nhưng bên trong là người đặc biệt nắm chắc chủ ý. Vừa tiếp xúc với Thiệu Thanh, liền biết cô không phải kết hợp tốt đẹp, lập tức từ chối tiếp tục qua lại với cô. Ai biết làm như vậy, Thiệu Thanh cũng “hận” Lý Hâm. Chủ yếu là cảm thấy đã bị Lý Hâm đạp, quá mất mặt. Lúc đó, Lý Dật Phong cũng chưa là Chủ tịch tỉnh, địa vị không bằng Thiệu Lệnh Hồng, Lý Dật Phong là cái sau vượt cái trước.
Bây giờ Lý Hâm phát triển nhanh chóng, ông xã của Thiệu Thanh, cũng là kẻ bất lực, cũng khó trách Thiệu Thanh mỗi lần nhìn thấy Lý Hâm, đều không kìm lòng nổi mà lấy ông xã hiện tại của cô so sánh với Lý Hâm. Không so sánh còn tốt, càng so sánh càng tức giận
- Nguy hiểm thật nguy hiểm thật, nếu rước về một chị dâu như vậy, chúng ta cũng thật sự không biết nên làm thế nào rồi
Trịnh Hiểu Yến thừa cơ hội, liền cười hì hì trêu chọc Lý Hâm một phen.
Lý Hâm cười xua tay:
- Chuyện cũ không đáng nghĩ lại…
Mấy người đều cười lên, không khí cuối cùng trở nên vui vẻ thoải mái hơn
Sau khi đưa đám người Trịnh Hiểu Yến đến biệt thự nhỏ, Lý Hâm lập tức cáo từ. Khoảng thời gian này y chủ yếu là ở Bắc Kinh xử lý chuyện của công ty bất động sản, không dễ dàng mà trở về Đại Ninh, quả thật có quá nhiều việc chờ y đi xử lý. Hôm nay tiếp đám người Lưu Vĩ Hồng, Trịnh Hiểu Yến cả một buổi chiều, đành phải nhân thời gian buổi tối đi gặp mấy người bạn khác rồi
Dù sao Lưu Vĩ Hồng còn ở lại Đại Ninh một ngày, ngày mai mới rút thời gian cùng Trịnh Hiểu Yến dạo quanh danh lam thắng cảnh của Đại Ninh
Bí thư Lưu tất nhiên là không tiện rời khỏi như vậy, phải ở trong biệt thự tiếp mấy cô gái trò chuyện
- Bí thư Lưu, cảm ơn anh, trượng nghĩa giúp đỡ, cảm kích vô cùng!
Vừa vào phòng khách biệt thự, Thiên Vũ Mao liền thành tâm thành ý nói
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Chủ nhiệm Thiên, cô cũng không cần cảm ơn tôi. Mấu chốt là bản thân Mạc Ngôn rất cứng rắn, cán bộ giống như anh ấy rất hiếm thấy. Tuy rằng thỉnh thoảng phạm chút sai lầm nhỏ, cũng tuyệt đối không đến nổi phải làm đến mức độ này. Cô yên tâm đi, chuyện này, mặc kệ anh ấy có bao nhiêu lực cản, tôi cũng nhất định sẽ tranh thủ
Thông thường mà nói, Lưu Vĩ Hồng rất ít hứa hẹn chắc chắn với người ta như vậy. Một khi hắn đã hứa, thì nhất định toàn lực ứng phó
Thiên Vũ Mao rất trịnh trọng cúi chào Lưu Vĩ Hồng một cái
Mấy tháng qua, đây là lời nói khiến người ta yên tâm nhất, cũng khiến người ta cảm động nhất mà cô nghe được. Trong nháy mắt, nước mắt làm mờ hai mắt của Thiên Vũ Mao. Thì ra, cảm giác có người thông cảm, có người viện trợ, không ngờ là tốt đẹp như vậy!
Trịnh Hiểu Yến khóe miệng mỉm cười, liếc nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, ánh mắt long lanh, thần thái bay bổng
Lưu nhị thiếu gia chính là Lưu nhị thiếu gia, không hổ là cháu trai của Chủ tịch Lưu Trung Nguyên, trong người đang chảy dòng máu anh hùng. Trịnh Hiểu Yến thích, thậm chí có thể nói là sùng bái người đàn ông có tính cách như vậy
Đây mới là đàn ông thật sự!
Tuy vạn thiên nhân ngô vãng hĩ! (Cho dù đối phương có ngàn quân vạn mã, ta vẫn dũng cảm tiến lên)
Trong giới con ông cháu cha ở Bắc Kinh, thật sự rất khó nhìn thấy nam nhi tâm huyết như Lưu Vĩ Hồng truyện copy từ
Mạc Sầu chen vào hỏi:
- Bí thư Lưu, vừa rồi anh nói, muốn điều tôi đến làm ở Đảng ủy Công an Cửu An, thật vậy sao?
Khi hỏi những lời này, trái tim của Mạc Sầu cũng là đập thình thịch. Đương nhiên, đây không phải loại kích động của thiếu nữ hoài xuân, mà là tâm trạng như Thiên Vũ Mao, án oan của ca ca, cuối cùng nhìn thấy hi vọng sửa lại án xử sai. Mạc Sầu trước kia chưa từng nghĩ qua muốn điều đến Cửu An làm. Cho dù thế nào, Cửu An và Bắc Kinh cũng không có gì có thể so sánh. Giai đoạn hiện nay, muốn tranh thủ một cái tên ở lại Bắc Kinh, đã càng ngày càng khó rồi. Rất nhiều học sinh tốt nghiệp đại học nhằm tranh thủ ở lại Bắc Kinh, không biết đã trả giá lớn bao nhiêu
Nhưng hiện tại, tâm trạng của Mạc Sầu hoàn toàn khác. Nếu như có thể đến công tác tại Đảng ủy Công an thành phố Cửu An, vậy thì có thể góp một phần sức lực vì ca ca sửa lại án xử sai, cũng có thể làm bạn gắn bó với chị dâu, chuyện tốt biết bao? So sánh lại, một cơ hội ở lại Bắc Kinh, đáng là gì!
Hơn nữa, Mạc Sầu cũng rất muốn đi theo lãnh đạo như Lưu Vĩ Hồng, cho dù hôm nay là lần đầu tiên tiếp xúc với Lưu Vĩ Hồng, Mạc Sầu lại hoàn toàn có thể cảm nhận được Lưu Vĩ Hồng chính trực vô tư. Đi theo lãnh đạo như vậy, hẳn là rất vui sướng
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Luật sư Mạc là học sinh giỏi đại học Bắc Kinh, tôi đương nhiên là rất hoan nghênh cô đến Cửu An công tác. Cửu An chúng tôi đang tiến hành công tác nghiêm đánh, rất cần người chuyên nghiệp như cô gia nhập. Nghiêm đánh chỉ là một thủ đoạn, tuyệt đối không phải là mục tiêu. Mục tiêu là trị an lâu dài của cả thành phố. Muốn đạt thành mục tiêu này, chúng tôi cần ở Cửu An tiến hành xây dựng pháp chế chân chính. Chuyên gia pháp luật, chính là nhân tài nhu cầu cấp bách. Nhưng mà, luật sư Mạc, môi trường sống và làm việc ở Cửu An không thể sánh bằng Bắc Kinh. Đơn thuần về tiền đồ cá nhân mà nói, điều này đối với cô chưa hẳn là chuyện tốt gì. Cho nên, mong cô suy nghĩ kỹ
Mạc Sầu lập tức đáp:
- Không cần suy nghĩ kỹ, Bí thư Lưu, tôi nguyện ý đến Cửu An công tác. Tôi tin tưởng, Cửu An sau này, có cán bộ tốt chính trực vô tư như anh, như anh tôi, chắc chắn có thể nhanh chóng phát triển lên. Thể hiện giá trị của mỗi người, không phải đã kiếm bao nhiêu tiền, càng không phải làm quan lớn bao nhiêu, mà là vì xã hội làm ra cống hiến lớn bao nhiêu. Nếu tôi thật sự có khả năng cống hiến một phần sức lực cho xây dựng pháp chế Cửu An, tôi sẽ rất vui
Sinh viên đại học thời kỳ đầu những năm 90, vẫn là rất có lý tưởng, có khát vọng lớn
- Vậy thì được, vậy tôi đại diện cho Đảng ủy Công an thành phố Cửu An, thể hiện hoan nghênh nhiệt tình đối với luật sư Mạc. Thủ tục điều động liên quan, tôi sẽ nhờ người đi xử lý
Lưu Vĩ Hồng nghiêm túc nói
Ở Cửu An tiến hành xây dựng xã hội pháp chế, ban đầu chính là Phạm Băng Phượng đề xuất với Lưu Vĩ Hồng, mà Phạm Băng Phượng cũng là sinh viên, năng lực công tác rất tốt
Cho Phạm Băng Phượng đến đại học chính trị pháp luật trung ương đào tạo chuyên sâu, Lưu Vĩ Hồng cũng là bất đắc dĩ. Thẩm Vân Thiên tên cầm đầu đám lưu manh tội ác chồng chất, phải bắt lấy, điểm này không hề nghi ngờ. Nhưng Lưu Vĩ Hồng cũng không cố ý xúc phạm đến Phạm Băng Phượng
Hiện tại nếu Mạc Sầu có thể đến Cửu An công tác, vừa đúng bù vào chỗ trống của Phạm Băng Phượng
- Cảm ơn Bí thư Lưu!
Mạc Sầu lộ ra nụ cười vô cùng vui vẻ, chuyển hướng Thiên Vũ Mao nói:
- Chị dâu, như vậy, em có thể ở chung với chị rồi, chờ sau khi anh của em sửa lại án xử sai, cả nhà chúng ta đoàn tụ
Thiên Vũ Mao giữ chặt tay của Mạc Sầu, mỉm cười gật đầu, nước mắt cuối cùng cũng không kìm chế được, chảy xuôi xuống dưới
Đúng lúc này, điện thoại di động của Lưu Vĩ Hồng đặt trên bàn trà vang lên, Lưu Vĩ Hồng nhấn phím tiếp nghe
- Ha hả, Bí thư Lưu, xin chào xin chào, là tôi, Phí Tiểu Sơn...
Đầu dây bên kia, vang lên giọng nói cười hi hi của Phí Tiểu Sơn
- Xin chào, công tử Phí
Lưu Vĩ Hồng bình thản nói.
- Bí thư Lưu, ăn xong cơm rồi sao? Buổi tối có sắp xếp khác không? Nếu rãnh, tôi muốn mời bí thư Lưu cùng đi hát, mấy người bạn ở đường Dung Hồ, đã ngưỡng mộ đại danh của bí thư Lưu đã lâu, đều muốn gặp bí thư Lưu!
Phí Tiểu Sơn vừa mở miệng, đã đưa ra mấy người bạn ở đường Dung Hồ của gã. Không hề nghi ngờ, cái gọi là mấy người bạn, đều là con cái của mấy lãnh đạo tỉnh ủy, con ông cháu cha kiêu ngạo có thân phận nhất của tỉnh Sở Nam
Tin rằng Lưu Vĩ Hồng hẳn là sẽ nể mặt. Tuy rằng Lưu Vĩ Hồng anh là con cháu thế gia xuất thân nhà quyền quý Bắc Kinh, nhưng lúc này đang làm quan ở Sở Nam, nói thế nào cũng nên quen biết thêm vài tên rắn địa phương. Nếu thật sự làm tốt quan hệ với mấy người bạn ở đường Dung Hồ, hay là chí ít quen mặt, đối với Lưu Vĩ Hồng tuyệt đối không phải chuyện xấu. Rất nhiều chuyện, thông qua thủ đoạn chính quy không cách nào giải quyết, nhưng thông qua giới con ông cháu cha thì có thể giải quyết thoải mái
Phí Tiểu Sơn tự tin tràn đầy. Nghĩ chắc Lưu Vĩ Hồng vẫn còn không rõ nội tình của vụ án Mạc Ngôn, đêm nay nếu tiết lộ một chút tin tức cho hắn, phỏng chừng Lưu Vĩ Hồng khẳng định cũng sẽ suy nghĩ. Một bên là một Mạc Ngôn đã gặp rủi ro, bên khác lại là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, đề lựa chọn như vậy, không khó làm chứ?
Lưu Vĩ Hồng khóe miệng hơi hơi nhếch lên, hiện lên một chút ý cười châm chọc, thản nhiên nói:
- Rất xin lỗi, công tử Phí, đêm nay tôi còn có việc, cảm ơn ý tốt của anh, lần sau có cơ hội mới nói đi
- Bí thư Lưu, thật sự không rút ra được chút thời gian sao?
Giọng điệu của Phí Tiểu Sơn trở nên hơi lạnh lùng
- Xin lỗi, đêm nay thật sự không có thời gian
Lưu Vĩ Hồng không thèm để ý Phí Tiểu Sơn không hài lòng, rất bình thản nói.
Phí Tiểu Sơn lập tức cúp điện thoại