Quân Giáo Sinh

Chương 5116 : Thời khắc sinh tử

Ngày đăng: 10:10 18/04/20


Thủ đô, vương cung đế quốc.



Rất nhiều binh lính quân đoàn Ảo Ảnh mặc quân trang màu xanh thẫm thống nhất chỉnh tề, dưới sự chỉ huy của thượng tướng Evan tiến vào thông đạo dưới lòng đất vừa phát hiện trước đó không lâu. Khiến Evan không ngờ là, diện tích của tòa thành ngầm này còn lớn hơn so với tưởng tượng của gã, bên trong có tầng tầng cơ quan, thông đạo phức tạp rắc rối tựa như một mê cung khổng lồ, muốn tìm được bệ hạ ở một nơi như vậy cũng không dễ dàng.



May mà gã có mang đến một vị chuyên gia phá giải mật mã, tuy rằng phải tốn một chút thời gian, nhưng vẫn thuận lợi mở ra từng tầng từng tầng cơ quan nghiệm chứng vân tay.



Một đám người dùng tốc độ nhanh nhất đi vào sâu trong thành ngầm….



Cùng lúc đó, Lâm Viễn rốt cuộc thuận lợi hạ xuống được thủ đô.



Con đường mà cậu lựa chọn chính là rừng cây mà lần trước Snow đi qua khi lẻn vào thành Lạc Hà, dọc theo đường đi hoàn toàn không nhìn thấy nhà ở, trái lại bên trong cánh rừng hoang tàn vắng vẻ có rất nhiều động vật hoang dã, ngọn đèn thăm dò trên không trung thỉnh thoảng lại càn quét qua lại trên mặt đất, đều bị Lâm Viễn linh hoạt tránh đi….



Rất nhanh, tòa thành Lạc Hà trong truyền thuyết kia đã xuất hiện trước mắt.



Giữa đêm khuya, cánh rừng hoang tàn vắng vẻ im lặng đến độ có thể nghe thấy tiếng kim rơi, ánh trăng nhu hòa rơi xuống mặt đất, tựa như bao phủ một tầng lụa mỏng đạm bạc phía trên tòa thành, lá cây đung đưa hạ xuống mặt đất những bóng đen loang lổ, khiến tòa tử thành không người cư ngụ này càng thêm âm trầm đáng sợ.



Lâm Viễn hít sâu một hơi, nắm chặt đường dẫn thần kinh đang kết nối tới đầu mối trí năng của cơ giáp – Linh Hồ cảm nhận được suy nghĩ của chủ nhân lập tức thả người nhảy lên, trực tiếp nhảy qua tường cao trước mặt, nhảy vào bên trong trong thành!



Lâm Viễn đi đến trước cửa biệt thự kia, dựa theo phương pháp Lăng Vũ đã dặn dò từ trước mở cửa lớn ra, ngồi cầu thang máy đi vào trong thành ngầm, bước nhanh qua hành lang rộng lớn mà trống vắng, dưới sự chỉ dẫn của Cửu Vĩ Hồ đi về phía phòng nghiên cứu chế tạo cơ giáp của Duve.



Tích một tiếng, cánh cửa kim loại nặng nề chậm rãi mở ra trước mặt, phản chiếu vào mi mắt là vô số máy móc thể tích khổng lồ, lúc này, mấy loại máy móc to lớn dùng để gia công cơ giáp đã sớm dừng hoạt động, một đống máy móc kim loại đen ngòm đặt song song trong không gian rộng lớn, dưới ánh sáng ngọn đèn phiếm lên một tia sáng bóng kỳ dị.



Lâm Viễn khẩn trương siết chặt nắm tay, đẩy cửa phòng ra –



Trong phòng rỗng tuếch, các loại linh kiện cơ giáp chất đống ở góc, trên bàn có đặt một chiếc quang điện não, trong thùng giấy bên cạnh nhét đầy bản vẽ thiết kế hỏng, hiển nhiển, đây đúng là nơi làm việc của Duve.



Lâm Viễn nhìn quanh bốn phía, không có phát hiện tung tích của bệ hạ, cúi đầu nhìn xuống, liền thấy trên bàn đặt một cái chén, bên trong còn nửa chén nước, nước kia đã sớm lạnh, cũng không biết là người ở nơi này để lại lúc rời đi, hay là bệ hạ và vương hậu vẫn chưa kịp uống?



Nếu bệ hạ ẩn náu ở đây, nhất định sẽ vô cùng cẩn thận, một khắc khi mình tiến vào thành ngầm, nói không chừng ông ấy đã phát hiện ra, cho nên mới tìm nơi trốn đi?



Lâm Viễn đi qua đống linh kiện chất chồng trên đất, thật cẩn thận đi vào trong phòng, nhẹ giọng nói với chiếc nhẫn không gian trên ngón tay. “Hồ ly, ngươi thử xem có thể kết nối đến Sư Vương hay không? Nhất định bệ hạ có mang theo cơ giáp của mình.”



Thanh âm Linh Hồ đồng thời vang lên trong đầu. “Chủ nhân, đã kết nối thành công.”



Hai mắt Lâm Viễn sáng lên. “Tốt quá!”



Vừa dứt lời, một bên vách tường đột nhiên bắt đầu xoay tròn, bệ hạ Trand và vương hậu Anna cùng nhau đi ra từ sau bức tường. Lâm Viễn khiếp sợ mở to hai mắt, phòng làm việc này nhìn qua rất bình tường, không ngờ, một bên vách tường kia cư nhiên còn có giấu một phòng nữa!



Bệ hạ quả thật là cực kỳ thận trọng….



Thấy Trand đi về phía mình, Lâm Viễn lập tức đưa tay đặt trước ngực, khom mình hành lễ, nói. “Bệ hạ.”



Trand nhìn thiếu niên tóc đen mắt đen trước mặt, trong mắt không khỏi lộ ra một tia tán thưởng. “Không ngờ, một mình cháu cũng có thể khống chế Cửu Vĩ Hồ… Trước đừng nói nhiều nữa, cửa vào bên vương cung cũng có người tiến vào thành ngầm, chúng ta mau rời khỏi đây đi.”



Lâm Viễn gật đầu nói. “Vâng, bệ hạ!”



***



Evan mang theo người của quân đoàn Ảo Ảnh rốt cuộc cũng mở ra được cánh cửa cuối cùng, đi tới trung tâm của thành ngầm – nhà máy chế tạo cơ giáp.



Nhìn hàng loạt máy móc khổng lồ đã ngừng hoạt động trước mặt, Evan cũng không nhịn được kinh hãi, không ngờ bệ hạ Trand cư nhiên lại xây dựng một nhà máy nghiên cứu chế tạo cơ giáp như vậy dưới lòng đất của thủ đô…..
Lăng Vũ sắp xếp người hộ tống bệ hạ và vương hậu đi nghỉ ngơi, hắn và Rawson còn Caesar, Lâm Viễn cùng nhau đi tới phòng mình.



Lâm Viễn hai mắt hồng hồng, nghẹn ngào nói. “Baba, lúc ấy con thấy đội tuần tra truy kích Brian, con…. con chỉ cố tìm cơ hội hạ xuống, con cho rằng cậu ấy có thể tránh đi…. Con….”



Lăng Vũ nhẹ giọng nói. “Không cần tự trách, con đã hoàn thành nhiệm vụ, không ai muốn Brian gặp chuyện không may cả.”



Rawson nhíu nhíu mày, nói. “Tình huống lúc ấy rốt cuộc là như thế nào? Tiểu Viễn, con có nhìn thấy cơ giáp của Brian rơi xuống không?”



Lâm Viễn lắc lắc đầu. “Không có, lúc ấy con vội vã hạ xuống, chỉ nhìn thấy một đám quân hạm truy kích đuổi theo Brian đi xa, bọn họ khai hỏa về phía Brian, bị Brian tránh được….”



Lúc ấy Lâm Viễn còn cảm thán trình độ điều khiển cơ giáp của Brian thật không tệ, hiện giờ nghĩ lại, tuy rằng cơ giáp của Brian có được tốc độ nhanh nhất, không sợ quân hạm bình thường truy kích, thế nhưng, hệ thống phòng ngự của nó căn bản không thể chống đỡ được uy lực của đạn quang năng, một viên đạn pháo có thể lợi dụng kỹ thuật điều khiển cao siêu tránh đi, thế nhưng, năm quả, mười quả thì sao?



Nếu những người đó lòng dạ đủ độc ác, bắn tất cả pháo quang năng về phía cơ giáp, cho dù Brian có ba đầu sáu tay, cũng hoàn toàn không thể tránh được hết….



Nhớ tới hình ảnh người thiếu niên kia trước khi bay về phía trạm không gian, mỉm cười giơ ngón tay cái với mình nói: “Lâm Viễn, cố lên!”, Lâm Viễn liền cảm thấy tim như bị dao cắt!



Caesar thấy Lâm Viễn hai mắt đỏ hồng, bộ dáng vô cùng khổ sở, nhịn không được vỗ nhè nhẹ vai cậu, thấp giọng nói. “Tôi và Brian cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tôi rất hiểu cậu ấy, trình độ điều khiển cơ giáp của cậu ấy cũng không kém gì cậu, hơn nữa cậu ấy và tiểu Lam có độ xứng đôi rất cao, nói không chừng sẽ có cách trốn thoát…. Trước khi tìm được thi thể của cậu ấy, chúng ta không nên dễ dàng kết luận.”



Tuy rằng bạn tốt không rõ sống chết, Caesar cũng vô cùng khổ sở, nhưng hắn vẫn tận lực duy trì lý trí.



Có lẽ là vì ngày hôm qua sau khi công khai phát biểu tuyên ngôn, Caesar đột nhiên cảm thấy trên vai mình phải gánh vác quá nhiều trách nhiệm, thiếu niên 18 tuổi này, trong một thời gian ngắn đã nhanh chóng trưởng thành.



Rawson liếc mắt nhìn Caesar, tán đồng gật gật đầu, nói. “Ta sẽ phái người đi tìm nó.”



***



Mãi cho đến buổi chiều Berg mới tỉnh lại, thân thể trong thời kỳ mang thai vốn đã không khỏe, lại thêm tin tức con mình hi sinh khiến khả năng chịu đựng của hắn đạt đến cực hạn, lúc tỉnh lại sắc mặt vẫn tái nhợt như tờ giấy.



Drew rót cho hắn một ly nước ấm, Berg nắm cái chén, đầu ngón tay lại vẫn run rẩy không ngừng.



“Là em phái nó đi chấp hành nhiệm vụ….” Berg thấp giọng nói. “Vốn dĩ là do em tự mình đi, em vốn đã lên kế hoạch xong xuôi, nhưng ngày hôm đó, sau khi Brian nhìn thấy, lại nói…..”



Ngày đó, thiếu niên mười tám tuổi vươn hai tay nhẹ nhàng xoa bả vai baba, mỉm cười nói. “Baba, sao ba lại có thể tự mình đi được? Hiện giờ đáng lẽ ba phải chăm sóc thân thể cho thật tốt chứ, chuyện này cứ để con trai ba xử lý thay ba đi…..”



Berg cũng không yên tâm để Brian chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm như thế, Brian lại vỗ ngực nói. “Baba, cho con một cơ hội thể hiện đi…. Cứ tin tưởng vào con ba, có được không?”



Mỗi khi Brian cười rộ lên đều cho người ta một loại cảm giác mặt dày muốn ăn đòn, thế nhưng ngày đó, nụ cười của y lại vô cùng chân thành và ấm áp.



Berg đang ở thời kỳ mang thai, quả thật không thích hợp chấp hành loại nhiệm vụ cần tập trung cao độ như thế, lại thêm trình độ điều khiển cơ giáp của Brian đích thực rất cao, cuối cùng, hắn đành phải đồng ý để Brian thay mình đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm này, hơn nữa còn liên tục dặn dò con trai những điều cần chú ý.



Không ngờ….. Brian lại có đi không có về.



Berg buông cái chén trong tay, đưa tay dùng lực đặt ở vị trí trái tim…. Chỗ đó đau như vậy, đau đến mức tựa như bị một con dao liên tục cứa qua….. Tiểu nam hài đi theo sau hắn gọi hắn là baba, hắn đã nhìn đứa trẻ đó lớn lên từng chút từng chút, nhìn nó trở thành một thiếu niên hoạt bát nhanh nhẹn, hắn còn muốn nhìn nó thành gia lập nghiệp, còn muốn nghe bảo bảo thứ hai gọi nó một tiếng ca ca…..



Thế nhưng, rốt cuộc cũng không còn cơ hội như vậy….



Drew biểu tình nặng nề bắt lấy tay Berg, ôm Berg sắc mặt tái nhợt vào trong ngực, hai người gắt gao ôm lấy nhau, giờ phút này, cũng chỉ có những người cha như bọn họ, mới có thể cảm nhận được nỗi thống khổ và bi thương khó nói nên lời dưới đáy lòng.



Hết chương 116.