Quân Giáo Sinh
Chương 5141 : Ngoại Truyện chi Lăng gia huynh đệ thiên (3)
Ngày đăng: 10:10 18/04/20
Sau khi đưa hai đứa nhỏ trở về trường, bốn người tán gẫu vài câu ở trước cửa trường học rồi mỗi người đi một ngả, Brian chở Snow và con trai về nhà, Lăng Viễn vốn cũng định về nhà, lại đột nhiên bị Caesar kéo tay lại.
Lăng Viễn quay đầu hỏi. “Sao vậy?”
Caesar mỉm cười nói. “Vội vàng về nhà làm gì? Cùng đi dạo đi.”
Dứt lời, cũng không quan tâm đến tiểu quái thú liều mạng giãy dụa, trực tiếp nắm chặt tay cậu nửa ôm nửa kéo lên xe.
Chiếc xe màu trắng xa hoa là do cơ giáp Bạch Vũ của Caesar tạm thời biến thành, so với Cửu Vĩ Thiên Hồ cả ngày lười biếng tắt máy, Bạch Vũ vẫn lắm lời như trước, từng giây từng phút phiền chết chủ nhân nhà mình.
Lăng Viễn thì ngược lại, nghe thấy thanh âm tung tăng đã lâu không gặp kia, còn cảm thấy rất thân thiết.
Thể trí năng của Bạch Vũ biến thành hình dạng một chiếc lông vũ màu trắng, bay qua bay lại trước mặt Lăng Viễn. “Tiểu Viễn Tiểu Viễn, đã lâu không gặp ngươi a! Ta và chủ nhân đều rất nhớ ngươi! Nghe nói ngươi đến đội cận vệ của quân đoàn Vinh Quang phải không? Hiện giờ chắc đã lên trung tá rồi đi, ai nha chết thật, Tiểu Viễn đã là sĩ quan rồi, xin chào trung tá Lăng Viễn…..”
Caesar bất đắc dĩ bóp trán. “Ngươi câm miệng.”
Bạch Vũ lấy lòng bay đến trước mặt Lăng Viễn, Lăng Viễn cười xòe tay ra để tiểu vũ mao rơi vào lòng bàn tay mình, tay còn lại chọc chọc thân thể nó. “Tiểu Bạch Vũ, ngươi vẫn nói nhiều như thế a.”
Bạch Vũ cười nói. “Hắc hắc hắc, đã lâu không gặp ngươi, không nhịn được muốn nói nhiều thêm mấy câu! Đúng rồi, chừng nào thì ngươi kết hôn với chủ nhân của ta a? Đến cả tân phòng chủ nhân nhà ta cũng đã trang trí cho người rồi đó.”
Caesar quay đầu nhìn về phía Lăng Viễn, mặt Lăng Viễn đột nhiên đỏ lên, nói sang chuyện khác. “Bạch Vũ, ngươi đi nói chuyện với tiểu hồ ly đi.”
Bạch Vũ lập tức hưng phấn ồn ào. “Tiểu hồ ly tiểu hồ ly tiểu hồ ly…..”
Hồ ly ngáp một cái, lười biếng nói. “Nói.”
Bạch Vũ vui vẻ nói. “Chúng ta đã không gặp nhau suốt mười ngày lẻ ba giờ mười lăm phút, ngươi có nhớ ta hay không a?”
Hồ ly. “…..”
Tiểu hồ ly tắt máy.
Bạch Vũ. “……”
Caesar bất đắc dĩ nói. “Được rồi, ngươi cũng về công tắc không gian ngủ đi.”
Caesar nắm tay Lăng Viễn cùng xuống xe, thuận tiện thiết lập Bạch Vũ đang lảm nhảm thành trạng thái ngủ đông, thu vào trong nhẫn không gian.
Tốc độ vận hành của cơ giáp cấp S cực nhanh, mới chỉ tán gẫu có vài câu, Bạch Vũ đã dựa theo lộ tuyến Caesar thiết lập sẵn trước đó, đưa hai người đến bờ biển của thủ đô.
Lăng Viễn xuống xe mới phát hiện, hóa ra Caesar đưa cậu đến bờ biển. Thủ đô của thiên hà Cepheus có một mảnh đại dương diện tích rộng lớn, bởi vì cách thành phố trung ương quá xa, rất ít người sống ở nơi này, được khai phá thành thắng cảnh du lịch.
Hoàng hôn mùa hạ, đại dương mênh mông vô bờ bị ánh tịch dương nhuốm đẫm một tầng quang mang vàng óng đẹp mắt, trên bờ cát trắng nõn trải đầy vỏ sò màu sắc sặc sỡ, gió biển nhẹ nhàng thổi tới phe phất trên mặt, bầu không khí ẩm ướt mang theo hương hoa tươi mát.
Caesar dừng bước, lấy tay nhẹ nhàng nâng cằm Lăng Viễn lên, nghiêm túc nhìn cậu. “Tiểu Viễn, hiếm khi được ra ngoài một mình, chúng ta nói chuyện một chút được không?”
Rawson kinh ngạc nhìn con trai, một lát sau, mới thấp giọng hỏi. “Con suy nghĩ kỹ rồi chứ? Quyết định muốn cùng một chỗ với nó?”
Lăng Viễn dùng sức gật gật đầu, nghiêm túc nói. “Cha, người cũng biết, năm đó khi còn học đại học con và Caesar đã cùng một chỗ rồi, tốt nghiệp lâu như vậy, con cảm thấy…. Cũng đã đến lúc…. Nếu hai người không phản đối, con muốn, con muốn cùng cậu ấy…..”
Con muốn kết hôn cùng cậu ấy….
Những lời này vẫn ngượng ngùng không dám nói tiếp trước mặt cha, Lăng Viễn có chút xấu hổ gãi gãi đầu, ngẩng lên nhìn cha nói. “Caesar cậu ấy…. đã đợi rất lâu, con không thể để cậu ấy chờ đợi thêm nữa.”
Rawson đối diện với ánh mắt chờ mong của con trai, trong lòng lập tức mềm nhũn, nhịn không được nói. “Được rồi, nể tình nó đã chờ con nhiều năm như vậy…. Mấy ngày nữa dẫn nó về nhà ăn cơm, những chuyện sau đó, đến lúc đấy rồi tính tiếp.”
Lăng Viễn hưng phấn nói. “Tốt quá, cảm ơn cha! Ách….. Chọn ngày nào đây? Cuối tuần có được không?”
Rawson mỉm cười gật đầu. “Được.”
Thu phục xong phụ thân đại nhân, Lăng Viễn lại trở về phòng khách, cọ đến bên cạnh baba, nhẹ giọng hỏi. “Baba, cuối tuần ba có rảnh không? Thứ bảy hoặc chủ nhật, rút ra một ngày là được…..”
Lăng Vũ thật nghiêm cẩn lấy quang điện não mini mang theo bên người ra, cẩn thận kiểm tra lịch trình cuối tuần, một lát sau mở miệng nói. “Thứ bảy và chủ nhật, ta đều không có việc gì, sao vậy?”
Lăng Viễn cúi đầu nói. “Con muốn mang bạn trai về nhà, ăn bữa cơm cùng mọi người.”
Lăng Vũ. “…..”
— Bạn trai?
Lăng Vũ ngưng một hồi lâu, mới phản ứng được con trai đang nói cái gì.
Có lẽ vì nhìn con trai dưới góc độ tương đối đặc biệt, trong lòng Lăng Vũ, Tiểu Viễn dường như vẫn chưa lớn, đứa nhóc mới trước đây còn tròn vo đi theo phía sau muốn bánh ngọt, cùng với thiếu niên thích cười có lực tinh thần mạnh mẽ năng lực cường hãn lại rất đơn thuần…..
Rõ ràng còn chưa có lớn lên nha? Từ bao giờ đã có bạn trai?
Tâm tình Lăng Vũ có chút phức tạp, cảm giác này chẳng khác nào con trai bảo bối mình thật vất vả che chở lớn lên đột nhiên bị người ta đoạt đi.
Trầm mặc một lát sau, Lăng Vũ mới làm bộ bình tĩnh hỏi. “Bạn trai con là người thế nào?”
Cho rằng baba đã đồng ý, Lăng Viễn lập tức vui vẻ nói. “Baba có quen cậu ấy đó!”
Lăng Vũ không vui nhếch mi. “Ta có quen?”
Lăng Viễn gật gật đầu, rất thành thật nói. “Chính là Caesar a!”
Lăng Vũ. “………………………..”
Trong vương cung, vương tử Caesar vừa mới chuẩn bị ngủ, sống lưng đột nhiên lạnh toát.
Hết phần 3.