Quân Giáo Sinh

Chương 5144 : Ngoại Truyện chi Lăng gia huynh đệ thiên (6)

Ngày đăng: 10:10 18/04/20


Trong biệt thự của nguyên soái, Rawson và Lăng Vũ sóng vai đứng trước cửa sổ, nhìn hai người đang ôm nhau ngoài cửa biệt thự.



Thật lâu sau, Rawson không nhịn được nói. “Hai đứa nó hình như…. tình cảm rất tốt?”



Lăng Vũ lạnh lùng nói. “Đổi lại là bất cứ Omega nào, bởi vì ảnh hưởng từ chất dẫn dụ, đều sẽ sinh ra cảm giác ỷ lại đối với Alpha đã đánh dấu mình, cái này không liên quan gì đến tình cảm hết. Nếu không phải chuyện xảy ra lần đó, tiểu Viễn sẽ không cùng một chỗ với Caesar.”



Rawson nghĩ nghĩ, nghiêm túc gật gật đầu. “Em nói rất có lý.”



Ngoài cửa biệt thự, Caesar chuẩn bị rời đi, cúi người hôn một cái lên trán tiểu Viễn, trên mặt tiểu Viễn mang theo nụ cười, bộ dáng thoạt nhìn thật vui vẻ, vẫy tay chào tạm biệt Caesar, thậm chí còn đứng tại chỗ nhìn Caesar đi xa.



Lăng Vũ nhìn một màn này, tâm tình có chút phức tạp.



Bây giờ tiểu Viễn đã khăng khăng một mực với Caesar, cho dù Lăng Vũ có không thích Caesar, cũng không thể trực tiếp chia rẽ bọn họ, hắn còn phải để ý đến tâm tình của tiểu Viễn nữa. Là baba, chỉ có thể tận lực giúp tiểu Viễn một tay, để sau này cậu không đến mức phải chịu thiệt.



Lăng Vũ nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Rawson. “Chuyện của tiểu Viễn, anh tính thế nào?”



Rawson. “Em thì sao?”



Lăng Vũ. “Em đang hỏi anh.”



Rawson mỉm cười ôm bả vai Lăng Vũ. “Anh nghe lời em. Chuyện trong nhà em cứ làm chủ đi.”



“……” Lăng Vũ trầm mặc một lát, thản nhiên nói. “Vậy, để xem biểu hiện của Caesar ra sao đã.”



***



Bệ hạ Trand cảm thấy đầu mình thật đau.



Lúc trước mặc kệ Caesar bắt tiểu Viễn đi, muốn cho Caesar cưới con trai bảo bối của nguyên soái về làm con dâu, ông vẫn luôn yên lặng đứng phía sau đổ thêm dầu vào lửa – tỷ như ám chỉ con trai phải đối xử thật tốt với tiểu Viễn, cổ vũ tiểu Viễn trở thành một quân nhân vĩ đại như tướng quân Lăng Vũ, đề nghị hai thiếu niên cùng điều khiển Cửu Vĩ Thiên Hồ vân vân……



Hiện giờ con trai không chống đỡ nổi nữa, gọi cho phụ vương xin giúp đỡ, là chủ mưu sau màn, bản thân cũng không thể không đếm xỉa đến đi? Huống chi, lựa chọn vương tử phi thích hợp cho đế quốc, vốn là trách nhiệm của một quốc vương như ông.



Đúng lúc này, cửa vương cung đột nhiên bị đẩy ra, Caesar hấp tấp xông vào, trên mặt mang vẻ nôn nóng. “Phụ vương, có chuyện muốn thương lượng với người, quan hệ của con và tiểu Viễn nguyên soái bọn họ đều biết rồi, con muốn ngày mai trực tiếp đi cầu hôn.”


Lâm phu nhân trầm mặc một lát, khẽ thở dài nói. “Để dì suy nghĩ một chút, rồi sẽ cho cháu câu trả lời thuyết phục.”



Trên thực tế, Lăng Viễn đã sớm đề nghị đưa mẹ và chị cùng đến thủ đô, nguyên soái cũng đã sắp xếp xong chỗ ở cho mẹ con hai người, nhưng lại bị Lâm phu nhân cự tuyệt.



Bà ở đây hơn hai mươi năm đã sớm thành thói quen, không muốn chuyển nhà đến một nơi xa lạ rồi phải thích ứng lại từ đầu, cũng sợ sau khi đến đó sẽ khiến nguyên soái chịu thêm phiền phức. Nhìn một nhà ba người tướng quân và nguyên soái đoàn tụ, trong lòng bà kỳ thật cũng có chút buồn bã, đứa trẻ nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, chung quy vẫn là con trai người khác, bọn họ mới là người một nhà, bà chỉ là người ngoài. Tiểu Viễn trưởng thành, nhiệm vụ của bà cũng đã hoàn thành, là mẹ nuôi, tự mình rút lui là kết quả tốt nhất.



Lâm phu nhân vẫn mang theo Lâm Diêu ở lại tinh cầu Ryan, tiểu Viễn cũng là một đứa trẻ hiếu thuận, luôn gửi mấy đồ này nọ về đây, còn thường xuyên duy trì liên lạc với mẹ và chị mình, Lâm phu nhân đã thật thỏa mãn.



Nhưng hôm nay nghe Caesar thuyết phục một phen, lại khiến Lâm phu nhân có chút động tâm……



Nhất là về xưởng bánh ngọt, Lâm Diêu rõ ràng rất để tâm tới chuyện này.



Bà không hề nghi ngờ Caesar có thể xử lý tốt tất cả, hơn nữa bây giờ Lâm Diêu còn trẻ như vậy, cũng không thể ở tinh cầu Ryan cả đời được……



Lâm phu nhân khẽ thở dài, cầm lấy ảnh chụp trong phòng ngủ nhẹ nhàng sờ sờ — đó là ảnh chụp chung của ba người trong sinh nhật sáu tuổi của tiểu Viễn vào nhiều năm về trước, Lâm Viễn mập mạp và Lâm Diêu buộc tóc đuôi ngựa, bà nắm tay hai đứa trẻ, đứng trước cửa ngôi nhà ở cũ nát này, phía sau là bầu trời băng tuyết trắng xóa của tinh cầu Ryan.



Lâm phu nhân nhìn đứa trẻ đáng yêu trong ảnh chụp, hốc mắt ẩm ướt, khóe miệng lại không nhịn được nở nụ cười.



Vào ban đêm, Lâm phu nhân rốt cuộc đưa ra quyết định, cùng Caesar đến thủ đô, Lâm Diêu lập tức hưng phấn bắt đầu thu dọn hành lý.



Caesar phân phó Bạch Vũ ra hỗ trợ, Bạch Vũ không phục hét lên. “Chủ nhân chủ nhân! Tốt xấu gì ta cũng là cơ giáp cấp S số một số hai trong đế quốc! Sao ngươi lại có thể bắt ta đi khuân vác được chứ? Bọn họ mà biết nhất định sẽ chê cười ta……”



Caesar thản nhiên nói. “Nhưng ngươi lại không đánh lại Hắc Long và Chu Tước, không thể giúp chủ của người đi cướp cô dâu.”



Bạch Vũ. “……”



Caesar. “Nhanh đi giúp chị Lâm Diêu chuyển nhà đi, ngoan.”



Bạch Vũ. “……”



Cơ giáp cấp S của đế quốc Bạch Vũ, tâm tình khổ sở biến thành một người máy dọn nhà cấp thấp nhất, yên lặng giúp Lâm Diêu tỷ tỷ nhấc hành lý lên.



Hết phần 6.