Quân Giáo Sinh

Chương 116 : Vương tử toàn thân không thích hợp

Ngày đăng: 10:09 18/04/20


Thời gian một buổi sáng trôi qua rất nhanh, 50 học viên hệ chỉ huy trải qua huấn luyện cường hóa hai giờ đứng trong tư thế quân đội và một giờ học quân lễ như ác mộng đều kiệt sức, bụng đói kêu vang, huấn luyện viên Eileen vừa nói giải tán, một đám người lập tức phòng về phía nhà ăn.



May mà nhà ăn ở trường rất lớn, thời gian ăn trưa cũng không cần xếp hàng, toàn bộ nhà ăn có năm tầng, mỗi tầng đều có rất nhiều chỗ ngồi, chỉ cần lúc vào cửa quẹt thẻ một chút, thực phẩm trong nhà ăn liền có thể tùy tiện lấy dùng. Lâm Viễn chưa từng thấy qua nhiều đồ ăn ngon như vậy, hai mắt sáng lên, cầm đĩa đi một vòng quanh nhà hàng buffet ở tầng một, rất nhanh liền gắp đầy đồ ăn cậu thích.



Mắt thấy cái đĩa đã không thể chứa được nữa, lúc này Lâm Viễn mới xoay người đi đến một vị trí tốt ngồi xuống.



Carl cũng trở lại, nhìn thoáng qua sơn hào hải vị xếp đầy trong đĩa Lâm Viễn và hai món ăn một món canh đơn giản trong đĩa mình, nhịn không được mỉm cười hỏi. “Cậu ăn được nhiều như vậy sao?”



Lâm Viễn cũng phát hiện ra bản thân lấy rất nhiều, ngượng ngùng gãi gãi đầu, nói. “Tôi ăn được hết mà.”



Tuy vóc dáng cậu nhỏ, nhưng lượng cơm ăn lại rất lớn. Trước kia lúc ở nhà, một mình cậu có thể giải quyết hết một cái bánh ngọt lớn chị nướng, Lâm Viễn vẫn luôn tin tưởng vào sức ăn của bản thân, chẳng qua, đối diện với ánh mắt cười cười của Carl, nhìn thức ăn trong đĩa đối phương chỉ bằng một nửa của mình, Lâm Viễn có chút xấu hổ, mặt không khỏi đỏ lên.



Caesar vừa vặn đi ngang qua nơi này, nhìn thấy Carl với Lâm Viễn mặt đối mặt cùng nhau ăn cơm, Carl mỉm cười nhìn chăm chú vào Lâm Viễn, mà Lâm Viễn lại đỏ mặt cúi đầu…. Cảnh tượng này, không biết vì sao, lại có cảm giác thực chướng mắt.



Huống chi, hắn còn cố ý lượn qua trước mặt Lâm Viễn, thế mà Lâm Viễn lại không hề phát hiện ra hắn!



Caesar nhíu nhíu mày, tìm góc ngồi xuống, vừa ăn, vừa quan sát Lâm Viễn ở bên kia, quan sát trong chốc lát, đột nhiên lại có cảm giác không ổn – hắn đường đường là vương tử điện hạ, tại sao lại phải mặt mày khó chịu ngồi ở góc hẻo lánh nhìn chằm chằm bạn cùng phòng của mình? Nhất…. Nhất định là vì phụ vương cố ý dặn dò hắn phải có quan hệ tốt với Lâm Viễn đi.



Đúng vậy, bởi vì phụ vương đã dặn, hắn mới chú ý đến Lâm Viễn nhiều hơn.



Caesar nhanh chóng hiểu ra nguyên nhân, lập tức giải quyết bữa trưa, quyết đoán xoay người rời khỏi nhà ăn.



Carl cũng ăn xong rồi, trong khi đĩa thức ăn của Lâm Viễn lại vẫn còn đến một nửa.



Đồ ăn của nhà ăn quả nhiên rất ngon, Lâm Viễn cảm thấy cực kỳ mỹ mãn hưởng thụ, hoàn toàn đắm chìm trong mỹ vị, không hề phát hiện ra, Carl ngồi đối diện nhìn cậu với ánh mắt vô cùng ôn nhu, giống như thể đang nhìn chăm chú vào một động vật nhỏ.



…….. Bộ dáng người này lúc ăn quả thực rất khả ái.



Carl nhịn không được nghĩ.



Cúi đầu nghiêm túc vùi vào đĩa thức ăn, cái miệng động động tựa như một chú sóc nhỏ, cho dù cậu ăn bất cứ thứ gì đều có cảm giác rất hưởng thụ. Rõ ràng là những thực phẩm thông thường, cậu lại có thể ăn ngon như vậy, thật sự là một người dễ thỏa mãn.



Thấy Lâm Viễn rốt cuộc giải quyết xong một đống đồ ăn, lúc này Carl mới mìm cười một chút, đưa sang một tờ giấy ăn. Lâm Viễn nhận lấy xoa xoa miệng, bởi vì ăn rất no nên còn nhẹ nhàng nấc một cái.



Hai người đặt đĩa lên trên băng chuyền, lúc này mới xoay người ra khỏi nhà ăn, sóng vai đi về phía ký túc xá.




Caesar mở máy giặt, vớt quần áo của Lâm Viễn từ bên trong ra, ngay lúc lấy xong, đột nhiên có một kiện quần áo rất nhỏ ở giữa rớt xuống, Caesar nghi hoặc cúi người nhặt lên, nhìn kỹ.



“………”



Cư nhiên là một cái quần lót màu trắng tinh……



Ngón tay Caesar nhất thời có chút cứng ngắc.



Lâm Viễn thấy hắn cầm quần lót của mình trong tay, sắc mặt đột nhiên đỏ lên. “Đây…. Đây là không cẩn thận làm rơi vào đi! Tôi vừa rồi không chú ý, ách, tôi rõ ràng đặt ở bên cạnh, tại sao lại lẫn lộn với nhau….”



Lâm Viễn luống cuống tay chân lấy quần lót của mình ra khỏi trong tay Caesar, sắc hồng trên mặt nhanh chóng lan tràn đến bên tai.



…… Thật dọa người.



Cậu thật sự không có cố ý, xuất phát từ thói quen vệ sinh bình thường của Lâm Viễn, quần lót vẫn luôn được giặt tay, vừa rồi trong lúc hỗn loạn không cẩn thận lại nhét cùng quân trang vào máy giặt.



Cư nhiên lại giặt lẫn quần lót của mình với áo sơ mi quân trang…..



Nghĩ đến đây, Lâm Viễn lại càng xấu hổ gục đầu xuống, đến cổ cũng đỏ lên.



Caesar nhìn thiếu niên trước mặt hoàn toàn biến hình thành con cua bị nấu chín đến đỏ rực, nhìn cậu gắt gao nắm quần lót trắng tinh ở trong tay, sắc mặt cũng không khỏi xấu hổ.



“Khụ khụ…. Tôi, tôi giúp cậu bỏ quần áo vào máy giặt trước…. mười phút sau cậu sang đó lấy.”



Caesar nói xong câu đó, nhanh chóng xoay người rời khỏi phòng ngủ của Lâm Viễn.



Rất kỳ quái, vừa rồi khi đứng gần Lâm Viễn trong phòng tắm nóng hôi hổi, hắn lại một lần nữa cảm nhận được mùi chất dẫn dụ Omega. Hơn nữa, nhìn Lâm Viễn gục đầu xuống lộ ra cần cổ thon dài xinh đẹp, nhớ tới nghi thức đánh dấu khi Alpha cắn xuống phía sau cổ Omega, không chỉ tim hắn đập gia tốc, mà hai má cũng có chút nóng lên….



Chất dẫn dụ Alpha trong cơ thể đột nhiên phát triển không nói, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng bắt đầu lắp bắp.



Tại sao toàn thân trên dưới đều cảm thấy không thích hợp như vậy a?



Hết chương 16.