Quân Giáo Sinh
Chương 120 : Hướng đi chính xác của câu chuyện
Ngày đăng: 10:09 18/04/20
Snow cùng Brian trở về ký túc xá sớm, còn Lâm Viễn và Caesar vẫn ở lại thư viện tiếp tục tìm đọc tài liệu.
Lâm Viễn tìm rất nhiều sách vể lĩnh vực điều khiển cơ giáp, tuy rằng trước đây cậu thường xuyên lên Internet chơi đối kháng cơ giáp, nhưng dù sao cũng chỉ giới hạn trong thế giới ảo, cùng với tự tay điều khiển cơ giáp vẫn có chênh lệch rất lớn.
Theo như lời huấn luyện viên Eileen nói, qua một tháng nữa là cuộc thi đấu cơ giáp hàng năm của Học viện quân sự St. Romia, nếu có thể ở trong top mười, là có thể có cơ hội đại diện cho trường học đi tham gia trận chung kết toàn quốc cùng với lễ duyệt binh ở thiên hà Cepheus.
Lâm Viễn chưa bao giờ đến thiên hà Cepheus, có một cơ hội như vậy đương nhiên là không muốn bỏ qua!
Lâm Viễn chọn một góc hẻo lánh ngồi xuống, mở quang não trước mặt, cẩn thận đọc những đầu sách, từ trên giá lấy xuống “Kỹ xảo điều khiển cơ giáp”. Caesar ngồi ở bên phải cậu, đang xem một quyển sách khác, “Chương trình nghị viện Quân bộ”.
Hai người ngồi im lặng cùng nhau đọc sách, biểu tình trên mặt đều rất nghiêm túc chuyên chú.
Qua một lúc lâu, đột nhiên có một nữ sinh Beta đi ngang nơi này, nhìn thấy Lâm Viễn liền chủ động chào hỏi.
“Chào, đội trưởng.”
Lâm Viễn ngẩng đầu liếc mắt nhìn nàng, nữ sinh khi mỉm cười trên gương mặt có hai lúm đồng tiền ngọt ngào, chính là nữ Beta ngày đó lúc tuyên thệ đã cùng mình chào hỏi, tên là Bosa.
Lâm Viễn cười nói.
“Bosa, là cậu a.”
“Ân.” Nữ sinh gật gật đầu, ngồi xuống bên cạnh Lâm Viễn, phóng nhẹ thanh âm nói.
“Tôi muốn tháng sau tham gia thi đấu cơ giáp, đến tìm một chút tư liệu liên quan ôn tập.”
“Trùng hợp vậy sao? Tôi cũng tính tham gia thi đấu lần này, để tôi giới thiệu cho cậu vài quyển sách.”
Lâm Viễn nói xong liền từ trên quang não của mình mở ra hệ thống văn kiện bên trong thư viện, trực tiếp đem mấy bộ sách điện tử mới tìm được lúc nãy truyền đến trong quang não của Bosa.
Bosa hưng phấn mà nói.
“Thật tốt quá, đây đúng là sách tôi muốn tìm, cảm ơn đội trưởng.”
Lâm Viễn cười cười.
“Không cần khách khí, quyển sách này cũng không tệ lắm, cậu cứ xem trước đi.”
Nghe hai người trò chuyện, Caesar nhịn không được ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Lâm Viễn.
Người kia…..
Lúc nào cũng mang theo khuôn mặt tươi cười, các phương diện năng lực lại thực xuất sắc, thêm hôm nay phải nhận mệnh trở thành đội trưởng, nhân duyên của cậu ta trong số các beta quả thực là tốt đến kì lạ. Mấy nhóm Beta trong ban đều sùng bái cậu ta một cách rõ rệt, cái người ngốc ngốc to đầu tên Becker kia quả thực giống như là một người hầu nhỏ của cậu ta, thậm chí ngay cả một số Alpha cũng thích cậu ta, tỷ như Carl…..
Caesar nhịn không được nhẹ nhàng nhíu nhíu mi.
Chính mình là bạn cùng phòng, vì sao quan hệ với cậu ta lại nhạt nhẽo giống như người qua đường?
Nghĩ đến đây, Caesar liền đứng dậy đi đến phía sau Lâm Viễn, nhẹ giọng hỏi bên tai cậu.
“Cậu muốn tham gia thi đấu cơ giáp?”
Bị bạn cùng phòng giống như u hồn đột ngột xuất hiện sau lưng dọa sợ, Lâm Viễn liếc mắt nhìn Caesar, nghi hoặc hỏi.
“Tôi muốn báo danh tham gia, sao vậy?”
Knox gật gật đầu.
“Bảo tàng quân sự cách nơi này rất xa, phải đi bằng xe huyền phù, hai giờ mới có thể tới, tham quan xong, buổi tối lại trở về.”
“Quá tốt!” Một đám người cao hứng hoan hô, so với huấn luyện thể năng vô vị nhàm chán dưới mặt trời, dùng thời gian cả ngày để tham quan bảo tàng quân sự, rõ ràng là thú vị hơn nhiều!
Lâm Viễn đáy lòng cũng tràn ngập cảm xúc chờ mong.
Bảo tàng quân sự?
Chỗ đó sẽ có cơ giáp cao cấp sao? Sẽ có cơ giáp trí năng cấp S trong truyền thuyết sao?
***
Trong nhà bảo tàng ở tinh cầu Phá Quân.
Kiến trúc khổng lồ trên trăm tầng trưng bày vô số thiết bị quân dụng tiên tiến của đế quốc.
Lão quán trưởng Brutus cùng vài vị trợ thủ cưỡi những máy móc chuyên dụng nhanh chóng lên xuống cầu thang, từ lầu một bắt đầu tuần tra từng tầng.
Brutus nghiêm túc nói.
“Từ hôm nay trở đi, từng nhóm học viên của Học viện quân sự St. Romia sẽ đi đến nhà bảo tàng tham quan, nhóm đầu tiên là học viên hệ chỉ huy, buổi sáng mười giờ tới, các ngươi phải làm tốt công tác tiếp đãi. Còn có, đợi một hồi kiểm tra một lần nữa hệ thống an ninh của bảo tàng, xác định không có bất cứ sơ hở nào.”
“Vâng!” Mọi người lập tức gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ.
Cầu thang lên xuống ngừng lại tại tầng cao nhất.
Xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh trong suốt, có thể thấy bên trong rất rộng lớn, một cơ giáp màu đỏ cao gần năm mươi mét đang lẳng lặng đứng sừng sững tại nơi đó.
Kỳ quái là, trên người cơ giáp kia quấn đầy xiềng xích, một cái lại một cái xích thô to mà vững chắc cột ngang dọc vào nó, tứ chi nó cũng bị không chế bên trong vách tường, tư thế bị khóa chặt như vậy, phảng phất như là một tội nhân bị trừng phạt.
Tuy rằng biết năng nguyên bên trong cơ giáp này đã không còn đủ để gây ra sóng gió gì, nhưng mỗi lần tuần tra, nhìn đến tư thái nó bị chặt chẽ khóa tại chỗ, mọi người vẫn sẽ có loại….
Cảm giác tim đập nhanh.
Từng vô số lần xung phong giết địch, vì bảo vệ đế quốc mà lập được biết bao nhiêu công lao không đếm xuể, cơ giáp cấp S có trí năng siêu việt không thua gì con người, năm đó ở trong quân đoàn tác chiến tiên phong vô cùng cường thế — Cơ giáp chuyên dụng của thiếu tướng Lăng Vũ quân đoàn Ám Dạ.
Chu Tước.
Giờ phút này, lại bị khóa lại bên trong tù thất bí mật ở tầng cao nhất nhà bảo tàng, giống như một tù nhân phạm phải trọng tội.
Brutus trầm mặc một lát, quay đầu đối với nhân viên phụ trách an toàn nói.
“Đem tầng này khóa lại, quyền hạn tiến vào cũng thăng lên cấp cao nhất, ta không hy vọng bất luận kẻ nào thấy được Chu Tước bị nhốt ở trong này!”
Nam nhân trẻ tuổi phụ trách an ninh lập tức gật đầu. “Rõ, quán trưởng!”
Đúng lúc này, ánh mắt cơ giáp màu hỏa hồng tựa hồ đột nhiên chớp động một chút, Brutus quay đầu, lại phát hiện nó vẫn như trước tử khí trầm trầm, đứng tại chỗ không nhúc nhích, phảng phất như chớp động trong nháy mắt vừa rồi, chỉ là ảo giác của mọi người….
Hết chương 20.
YanYan: Tại sao mềnh lại cứ cảm thấy nghi ngờ cái thuộc tính “phúc hắc công” của Caesar là làm sao nhỉ? @[email protected]