Quân Giáo Sinh
Chương 130 : Thăng cấp cơ giáp
Ngày đăng: 10:09 18/04/20
Ngày kế, huấn luyện viên Knox dẫn 50 học viên đến thao trường tiến hành luyện bắn. Muốn làm một quân nhân, trình độ bắn súng cá nhân cần phài đạt tới tiêu chuẩn, như vậy sau này khi điều khiển cơ giáp mới có thể phát huy được tài năng ở trình độ cao nhất.
Knox đứng ở trước đội ngũ, biểu tình nghiêm túc nói.
“Ba ngày kế tiếp tiến hành luyện bắn, hôm nay là giai đoạn đầu, mỗi người bắn liên tục mười lần, điểm số của cả mười lần đều đạt trên 85 thì được thông qua, những người đạt tiêu chuẩn có thể về nghỉ ngơi trước, những bạn học chưa làm được vẫn tiếp tục ở nơi này luyện tập, cho đến khi đạt mới thôi!”
Trước kia Lâm Viễn đều là ở trên mạng chơi luyện bắn, lần đầu tiên được tự tay cầm loại súng nhẹ nhàng tinh xảo như thế này, đã sớm hưng phấn nóng lòng muốn thử. Huấn luyện viên Knox vừa ra lệnh một tiếng, Lâm Viễn lập tức giơ súng lục trong tay lên, nhắm mục tiêu bắt đầu bắn.
89, 86, 88, 80…..
Hỏng, thấp hơn 85 điểm, phải làm lại một lần nữa.
Lâm Viễn thở sâu, điều chỉnh vị trí cánh tay một chút, bắt đầu đợt bắn mới.
86, 85, 83….
Tiếp tục đến lần nữa.
May mà loại luyện tập này dùng súng lục nhưng không cần lắp đạn, mà là dùng năng lượng để điều khiển hạt chùm, một hộp năng lượng đại khái có thể bắn ra 1000 hạt chùm, để học viên luyện tập một buổi sáng là đủ dùng.
Lâm Viễn đối diện với bia ngắm nghiêm túc bắn, đột nhiên nghe huấn luyện viên Knox lên tiếng.
“Caesar, cậu có thể trở về!”
Mọi người. “……”
Một đám người đồng loạt quay đầu nhìn về phía Caesar, chỉ thấy trong khung chấm điểm trên đầu hắn, rõ ràng hiện lên số liệu của mười phát bắn – 97, 96, 98, 96, 98, 96, 97, 96, 98, 99.
Không chỉ Lâm Viễn sững sờ tại chỗ, mà những bạn học khác cũng đều đầy mặt khiếp sợ!
Trình độ này có thể so với tuyển thủ bắn súng chuyên nghiệp đi?
Liên tục mười phát tất cả đều trên 95 điểm, càng khoa trương hơn là, một phát cuối cùng kia cư nhiên bắn ra được 99 điểm! Phải biết rằng, bắn liên tục như vậy càng về sau áp lực tâm lý sẽ càng lớn, nhất là phát cuối trước khi hoàn thành, rất dễ dàng sai lệch vì khẩn trương.
Caesar chẳng những không chịu ảnh hưởng gì, ngược lại ở phát cuối cùng còn bình tĩnh bắn ra thành tích hoàn hảo 99 điểm…..
Lâm Viễn bội phục nhìn về phía vị xá hữu đứng bên cạnh này, vừa lúc đối diện với tầm mắt Caesar nhìn qua.
Lâm Viễn nhịn không được mỉm cười hướng hắn giơ ngón tay cái.
Caesar buông súng lục xuống, đi đến bên cạnh Lâm Viễn, nhẹ giọng hỏi.
“Cậu thế nào?”
Lâm Viễn nói. “Không quá ổn định, còn phải luyện thêm nữa.”
Caesar ngẩng đầu nhìn bảng chấm điểm, từ phía sau cầm lấy cánh tay Lâm Viễn, nhẹ nhàng nâng lên, điều chỉnh một chút tư thế của cậu, lúc này mới đến gần bên tai cậu, thấp giọng nói.
“Đừng khẩn trương, nhắm mắt lại hít sâu, làm cho mình bình tĩnh trở lại. Đừng nên dừng lại giữa chừng nhìn thành tích trên bảng điểm, mỗi một phát đều phải nghiêm túc dựa vào phán đoán cùng với cảm giác của mình để bắn.”
Lâm Viễn gật gật đầu.
“Ân, tôi biết rồi, tôi sẽ luyện tập lại.”
Caesar khẽ cười, nói.
“Tôi về trước đây, hôm nay còn có chút việc.”
Lâm Viễn vẫy tay với hắn. “Ân, tạm biệt!”
Caesar xoay người rời khỏi trường bắn, vừa lúc đụng phải Brian đi ra từ phòng luyện bắn bên cạnh.
Brian cười tủm tỉm đi tới vỗ vỗ bả vai Caesar, dương dương tự đắc nói.
“Loại huấn luyện này thật sự chẳng có gì thú vị, hồi tôi mười ba tuổi đã chơi qua rồi, cậu cũng hoàn thành rồi đúng không?”
Snow thấy Brian cùng Caesar từ trên lầu đi xuống, có chút nghi hoặc hỏi.
“Các cậu đọc sách ở trên tầng?”
Từ tầng sáu trở đi đa phần là những loại sách về lịch sử xã hội, hai người bọn họ đi lên đó làm gì?
Brian vội vàng giải thích.
“Không phải, chúng tôi lên tầng mười lăm tìm chút tư liệu.”
“…….” Snow trở nên trầm mặc. Từ tầng mười trở lên có rất nhiều tư liệu cơ mật cần phải được cấp quyền hạn mới có thể tìm đọc. dùng thẻ pha lê trường học phát cho mà xin quyền hạn thì quá trình tương đối phức tạp, đa phần học viên đều là thời điểm sắp làm luận án tốt nghiệp mới đi mở, hơn nữa sách báo tư liệu ở tầng 1- 10 đối với việc học hằng ngày mà nói đã là quá dư dả rồi.
Không nghĩ tới Brian cùng Caesar cư nhiên lại mở quyền hạn, bọn họ đều là học viên năm nhất, không lý nào vừa nhập trường đã có quyền hạn được, hiển nhiên, đây là thẻ thân phận mà họ tự mang đến, bối cảnh gia đình của hai Alpha này rõ ràng thực không đơn giản.
Thấy Snow không nói lời nào, Brian liền nhìn nữ sinh bên cạnh cậu ta một cái, nhịn không được hỏi.
“Vị này là?”
Snow phục hồi tình thần, giới thiệu. “Đây là bạn gái tôi, Cheryl.” Dứt lời lại ra vẻ thân mật ôm chặt lấy bả vai của nữ sinh nói, “Hai vị này là xá hữu của tôi, Caesar hệ chỉ huy, Brian hệ kỹ thuật.”
Mỹ nữ Cheryl có dáng người hoàn mỹ cùng mái tóc xoăn cuộn sóng rất phong độ mỉm cười. “Xin chào a.”
Caesar lễ phép nói. “Xin chào.”
Brian. “………..”
Ta rất không tốt!
Cheryl rõ ràng nhận thấy được một cỗ địch ý nồng đậm từ Brian, nghi hoặc nhìn y một cái, sau đó, liền kéo cánh tay Snow, xoay người rời đi.
Brian nhìn bóng dáng bọn họ, sự khó chịu trong lòng lập tức nhân lên gấp mười!
Caesar trầm mặc một lát, mới mở miệng nói.
“Thật không ngờ, Snow lại hành động nhanh như vậy, giờ mới cách khai giảng có một tuần, tìm bạn gái….. con mắt của cậu ấy ngược lại không tồi, Cheryl này bộ dáng thực xinh đẹp.”
Bất quá, Caesar có chút nghi hoặc, nếu Snow thật sự là Omega…. Cậu ta tìm nữ Beta làm bạn gái thì rất không thích hợp đi? Cậu ta không phải là nên tìm một Alpha nam để vượt qua kỳ phát tình mới đúng sao?
Caesar có chút đăm chiêu đứng tại chỗ, hoàn toàn không phát hiện, Brian ở bên cạnh hai mắt đã muốn bốc hỏa.
Thời điểm hai người cùng nhau ăn cơm chiều, lại một lần nữa nhìn thấy Cheryl kéo cánh tay Snow đi vào nhà ăn, Snow còn rất có phong độ giúp cô lấy đồ ăn. Brian từ nộ khí ngút trời lúc ban đầu dần dần trở nên ủ rũ, cặp mắt ai oán nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Snow, quả thực giống như một chú chó bự bị chủ nhân vứt bỏ.
Caesar rốt cuộc phát hiện không thích hợp, nhịn không được hỏi.
“Brian, cậu làm sao thế?”
Brian trầm mặc một lát, mới ra vẻ đứng đắn nói.
“Caesar, nếu thời điểm cậu phát hiện ra mình thích một người, mà đối phương lại đã cùng người khác ở một chỗ, cậu sẽ làm thế nào?”
Caesar tưởng tượng một chút hình ảnh Lâm Viễn cùng một chỗ với người khác…. cái này hoàn toàn không thể nhẫn nhịn được!
“Cái này còn phải nghĩ sao? Đương nhiên là phải đoạt lại.” Caesar thực không khách khí nói, “Chỉ cần cậu ấy chưa kết hôn, sự tình còn chưa định kết cục, thì mọi người đều có cơ hội cạnh tranh công bằng, bản thân đã thích thì tại sao lại không tranh thủ cơ hội chứ?”
Hai mắt Brian nhất thời sáng lên.
“Không sai, tôi cũng nghĩ như vậy, tôi mới không rộng lượng mà đem cậu ấy tặng cho người khác!”
Dưới đáy lòng Brian kiên định nói: Snow là của ta.
Snow đang cùng học tỷ ăn cơm, đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Hết chương 30.