Quân Giáo Sinh

Chương 138 : Thi đấu cơ giáp

Ngày đăng: 10:09 18/04/20


Trận thi đấu cơ giáp toàn trường lần thứ mười tám của Học viện quân sự St. Romia, rốt cuộc bắt đầu vào cuối tuần hai ngày sau.



Lần thi đấu này đúng dịp buổi lễ kỷ niệm sáu trăm năm của đế quốc, chỉ cần vào được top mười học viên trong toàn trường là có thể đại diện cho trường học đến thiên hà Cepheus tham gia trận chung kết toàn quốc, thậm chí có khả năng tham gia biểu diễn cơ giáp trong lễ duyệt binh, hơn nữa còn được tự mình nhìn thấy bệ hạ Trand.



Ngoài ra, học viên đạt được tư cách tham gia trận chung kết toàn quốc đều lấy được “giấy chứng nhận tư cách điều khiển cơ giáp cấp C”, tuyển thủ cuối cùng đạt được ba vị trí đầu trong cuộc thi toàn quốc còn có thể nhận được phần thưởng đặc biệt là một đài cơ giáp có giá trị hơn năm mươi vạn tinh tệ!



Những điều kiện mê người ở trên, đã khiến cho trận thi đấu cơ giáp năm nay trở nên vô cùng sôi động, số người tham dự lập kỷ lục trong lịch sử, chỉ là số học viên báo danh dự thi thôi mà cư nhiên đã vượt qua một ngàn người!



Bởi vì số người dự thi quá nhiều, buổi sáng ngày đầu tiên diễn ra cuộc thi đấu, trường học đã trực tiếp tiến hành một cuộc tuyển chọn sơ qua, theo thời gian báo danh của các tuyển thủ mà đánh số thứ tự, để cho bọn họ điều khiển cơ giáp cấp C mà nhà trường cung cấp đi vào phòng huấn luyện cơ giáp thực hiện toàn bộ những nhiệm vụ huấn luyện có độ khó cao, tuyển thủ không thể thông qua liền trực tiếp loại bỏ!



Một buổi sáng sơ loại, trực tiếp đánh rớt một đám tuyển thủ nghiệp dư, đến buổi chiều chỉ còn dư lại hai trăm người.



Hai trăm người lại phân thành hai mươi tổ nhỏ tiến hành đấu vòng loại, mười người trong từng tổ lần lượt đấu với nhau để tích lũy điểm, thời hạn của một ván đấu là 15 phút, thắng lấy được một điểm, thua trừ một điểm, hòa thì không được tính điểm, cuối cùng chọn ra bốn cái tên đứng đầu mỗi tổ.



Ngày thi đấu đầu tiên quả thực đồ sộ lại nhanh chóng chẳng khác nào đãi cát trong biển.



Buổi sáng lúc bắt đầu thi đấu có hơn một ngàn tuyển thủ, trải qua buổi sáng sơ loại cùng buổi chiều đấu vòng loại, đến buổi tối cũng chỉ còn lại 80 người.



Trình độ của 80 người này ở cấp bậc cao hơn rõ rệt, hơi nghiệp dư một chút thì đã sớm bị đào thải sạch sẽ, trong 80 người thì có 60 người là học viên chuyên nghiệp đến từ hệ điều khiển cơ giáp, còn 20 người chia đều cho hệ chỉ huy và hệ kỹ thuật.



— Lâm Viễn cùng Caesar, tất nhiên đều ở trong số 80 người này.



Nhiệm vụ sơ loại đối với Lâm Viễn mà nói quả thực như một bữa ăn sáng, cậu mỗi ngày đều cùng Caesar luyện tập mấy nhiệm vụ đó, đối với các loại hình ảnh mô phỏng trong phòng huấn luyện đã thuộc nằm lòng, trực tiếp đạt được thành tích tối đa.



Đấu vòng loại được phân đến tổ nhỏ cũng không có đối thủ nào đặc biệt mạnh, Lâm Viễn là lấy thành tích toàn thắng trong cả chín trận ở tổ thứ nhất mà thông qua.



Tám mươi người tiến vào trận bán kết lại một lần nữa phân thành 8 tổ, phân ra các tổ A1-A4 ở nửa khu trên và các tổ B1-B4 ở nửa khu dưới, mỗi tổ 10 người, vẫn đánh tích điểm giống như tổ nhỏ lúc trước, chọn ra bốn cái tên đầu, quyết định ba mươi hai người mạnh nhất trường.



Lâm Viễn sau khi lấy được danh sách phân tổ, ngoài ý muốn ở trong danh sách phát hiện ra tên của Becker, không nghĩ tới tiểu tử này cư nhiên có thể đi vào đến trận bán kết. Hiển nhiên, Becker cũng phát hiện ra cậu, còn cố ý gửi tin qua nói. “Lão đại, buổi sáng ngày mai đấu bán kết, chúng ta ở cùng một tổ!”



Lâm Viễn mỉm cười trả lời lại. “Ân, ở trên sân thi đấu gặp nhau, không cần khách khí!”



Nhớ tới hình ảnh Lâm Viễn từng ba giây quăng ngã một Alpha, Becker nhất thời kinh hồn táng đảm – không cần khách khí? Cậu ấy phải chăng là có ý quật ngã mình trong ba giây?



*



Buổi sáng ngày tiếp theo đấu bán kết, Lâm Viễn quả nhiên không hề khách khí.



Đấu bán kết vẫn như trước sử dụng cơ giáp thống nhất do trường học cung cấp, tiến hành ở trong phòng huấn luyện thi đấu chuyên dụng, cơ giáp tất cả đều là cấp C, ngoại hình do học viên tự lựa chọn, Lâm Viễn dựa theo thói quen vẫn chọn cơ giáp nhân hình, đây là loại hình cậu quen thuộc nhất, cũng là sở trường nhất.



Số báo danh của Lâm Viễn là 77, phân ở tổ A1, trận đầu tiên liền trực tiếp đối đầu với Becker số 198.



Becker lựa chọn một đài phi điểu hắc sắc, hai người chào hỏi lẫn nhau xong, liền dưới hiệu lệnh của trọng tài bắt đầu trận đấu.



Bảng tính giờ sáng lên, cơ giáp của Becker liền lập tức bay lên!



Y vốn muốn lách đến phía sau Lâm Viễn đánh lén một phát, nhưng mà, Lâm Viễn mấy ngày nay xem Đại Vương Tử cùng Tiểu Vương Tử đối chiến, đối với đặc điểm của các loại cơ giáp phi hành đã sớm nằm lòng, âm thầm cân nhắc một chút đường đi cùng phương hướng cất cánh của cơ giáp, không chút do dự trực tiếp mở pháo ion trong cánh tay, ngắm chuẩn — bắn!



Phịch một tiếng, cơ giáp của Becker đồng học số 198 nháy mắt bị nổ gãy cánh.



Becker. “………..”



Lâm Viễn. “………….”



Không chỉ Vỏ sò không phục hồi tinh thần nổi, mà ngày cả chính Lâm Viễn cũng không có phản ứng.



Ngày hôm qua thời điểm đấu vòng loại đánh thắng rất thoải mái, cậu còn tưởng rằng là do trình độ của vòng loại quá kém, thế nhưng hôm nay đấu bán kết, vì cái gì vẫn là không quá một phút đồng hồ đã thắng?



Becker đồng học bị miểu sát trong mười giây, sự bội phục đối với đội trưởng đại nhân lại được kéo lên thêm một bậc.



Thấy Lâm Viễn đi ra từ trong khoang điều khiển, Becker lập tức đi đến trước mặt cậu giơ ngón tay cái lên. “Lão đại, cậu thật sự rất trâu a! Trình độ của cậu tuyệt đối có thể đi vào đến trận chung kết a! Cố gắng lên!”



“Ân.” Lâm Viễn có chút ngượng ngùng hướng y cười cười, lại bắt đầu những trận đấu tiếp theo.



Mà khiến Lâm Viễn kinh ngạc là, mấy trận thi đấu kế tiếp, cơ hồ đều được giải quyết trong vòng mười phút.



Góc độ ra tay của cơ giáp nhân hình chuẩn xác vô cùng, cơ hồ là không chệch chút nào. Bắt lấy sơ hở, đánh phản công, đột kích, đánh lén, mỗi một lần đều có thể đắc thủ thành công.



Lâm Viễn thắng liên tục chín trận, rốt cuộc thu hút được sự chú ý của nhóm đối thủ cùng tổ.



— Học viên số 77 năm nhất hệ chỉ huy điều khiển cơ giáp nhân hình cư nhiên là Beta?



— Beta kia quả thực là rất mạnh, thua trận như thế nào mình vẫn còn chưa kịp phản ứng được a!



— Thời điểm mọi người thi đấu gặp phải số 77 thì trăm ngàn lần phải cẩn thận, Beta kia siêu cấp lợi hại!



Lâm Viễn với biệt hiệu Beta quái thú trong vòng một ngày liền được lan truyền khắp toàn trường.


Nhưng mà, Lâm Viễn không chỉ làm cho mọi người khiếp sợ đến như thế.



Đấu loại tám người buổi chiều, cậu vẫn như trước hết sức chăm chú, đánh rất nghiêm túc.



Cuối cùng, Lâm Viễn ở trong ánh mắt dại ra của mọi người, tiến vào trận chung kết!



Một Beta đến từ năm nhất, một đường trót lọt, gặp thần ghết thần, thấy Phật giết Phật, quả thực là hung mãnh đến không thể chống đỡ!



Thời điểm trận chung kết, Lâm Viễn rốt cuộc đối đầu với Caesar ở tổ B1, hai người đều không lưu tình chút nào, đánh đến cực kỳ nghiêm túc, cục diện trận này nhìn qua quả thực có thể so với trình độ của trận chung kết toàn quốc!



Lâm Viễn cuối cùng lấy thành tích mong manh 9:11 thua dưới tay Caesar, trở thành á quân của trận chung kết toàn trường năm nay!



Khán giả đều sợ ngây người, năm nhất hệ chỉ huy năm nay là sao thế này?



Một Caesar, ra tay quyết đoán dứt khoát, thao tác sạch sẽ lưu loát, từ lúc dự thi tới nay một ván cũng chưa từng thua, quả thực khiến người ta sùng bái!



Còn có một Lâm Viễn, là quái vật trong các Beta, kỹ thuật thao tác so với Alpha còn muốn lợi hại hơn không nói, tố chất tâm lý càng khiến người ta sợ hãi, một đường tiến thẳng đến trận chung kết, thời điểm mỗi lần đi ra từ khoang điều khiển trên mặt đều mang theo tươi cười sáng lạn, giống như một chút cũng không hề khẩn trương…..



Kỳ thật, Lâm Viễn sở dĩ không khẩn trương, là vì cậu thẳng cho đến thời điểm công bố kết quả vẫn chưa phục hồi tinh thần.



Sau khi tiến vào vòng tám người, biết mình có thể đến thiên hà Cepheus tham gia trận chung kết toàn quốc, cậu đã nhẹ nhàng thở ra.



Buổi chiều thi đấu tám người, cậu cũng không có hi vọng quá nhiều, chỉ là thả lỏng tâm tình cố hết sức đánh mỗi một trận đấu, hơn nữa còn hưởng thụ mỗi một trận đấu, hoàn toàn không nghĩ tới…. chính mình cư nhiên có thể đi được xa như vậy.



Đứng ở trên đài lĩnh thưởng, Lâm Viễn vẫn còn bị vây trong trạng thái như lọt vào sương mù.



…….. Ách, cái này là đánh xong rồi sao?



…….. Như thế nào liền á quân?



Thẳng đến lúc hiệu trưởng Belfas tự mình cầm cúp đến trước mặt trao giải, Lâm Viễn đang mơ hồ trong trận đấu mới rốt cuộc hồi phục tinh thần, thụ sủng nhược kinh tiếp nhận cúp từ tay hiệu trưởng, bưng lấy chiếc cúp nặng trịch không biết nên làm thế nào cho phải.



Belfas mỉm cười vỗ vỗ vai Lâm viễn, trong mắt tràn đầy tán thưởng. “Lâm Viễn, tốt lắm! Đại diện trưởng học đi tham gia thi đấu toàn quốc ở thiên hà Cepheus, tiếp tục cố gắng!”



Lâm Viễn lập tức đứng nghiêm chỉnh, hướng hiệu trưởng hành một quân lễ tiêu chuẩn. “Rõ! Hiệu trưởng!”



***



Sau khi thi đấu kết thúc, Lâm Viễn ôm cúp cùng Caesar trở về kí túc xá.



Cúp á quân là màu bạc, cúp quán quân của Caesar là màu vàng, Lâm Viễn dọc đường đi vẫn cúi đầu nghiêm túc nghiên cứu chiếc cúp trong tay, tạo hình của cúp là hình hùng ưng giương cánh bay cao, hùng ưng được điêu khắc rất sống động, mỗi một hoa văn trên cánh đều cực kỳ tỉ mỉ rõ ràng, trên bệ còn ấn huy hiệu của trường học.



Lâm Viễn hưng phấn mà nói. “Hoàn toàn không nghĩ tới, tôi cư nhiên có thể đạt được hạng hai!”



Kỳ thật, thời điểm trận chung kết lúc Lâm Viễn đối đầu với Caesar, nếu Caesar hơi lơi lỏng một chút, là Lâm Viễn có thể lấy được quán quân.



Caesar cũng không nghĩ tới, người này trải qua hai ngày thi cư nhiên đã tiến bộ nhanh như vậy.



Cũng không phải Caesar không nghĩ tới việc lơi lỏng để Lâm Viễn lấy được quán quân, nhưng mà hắn biết, nếu để một Beta như Lâm Viễn đạt quán quân, loại cục diện xưa nay chưa từng có này tuyệt đối sẽ dẫn đến sự ghen ghét của rất nhiểu Alpha. Vể sau Lâm Viễn ở trong trường sẽ gặp nhiều khó khăn.



Minh thương dễ tránh, ám tiến khó phòng, nổi bật quá cũng không phải việc tốt.



Cho nên, Caesar đoạt ngôi vị quán quân này, vẫn là điều cần thiết.



— Cái gọi là cây giáo đánh chim đầu đàn, vài học trưởng học tỷ khóa trên kia, có tức giận cứ đổ vào mình là tốt rồi.



Caesar quay đầu lại, thấy bộ dáng Lâm Viễn cầm cúp cúi đầu nghiên cứu, trong lòng không nhịn được một trận mềm mại.



Một người ưu tú như vậy, cố gắng như vậy, lại bởi vì là Beta mà không thể tỏa ra ánh sáng chân chính, bởi vì gia thế tầm thường mà phải cẩn thận khắp nơi, phòng bị khắp nơi……



Thế giới này đối với nhóm Omega cùng Beta mà nói thật sự rất không công bằng.



— May là có tôi ở đây.



–Tôi vẫn sẽ cùng cậu, tôi sẽ dùng hết khả năng tôi có để bảo vệ cậu.



Caesar đột nhiên dừng lại cước bộ, mở miệng gọi. “Lâm Viễn.”



Lâm Viễn còn đang cúi đầu nghiên cứu cúp cũng dừng bước, quay đầu nhìn về phía Caesar, nghi hoặc hỏi. “Sao vậy?”



Caesar mỉm cười, vươn tay về phía Lâm Viễn. “Chúc mừng cậu đạt được á quân, đi thi đấu toàn quốc lại cùng nhau cố gắng.”



Lâm Viễn cũng cười vươn tay đến, cầm lấy tay Caesar. “Được, cùng nhau cố gắng!”



Hằng tinh nhân tạo lúc chạng vạng, ở trên tinh cầu rộng lớn tỏa ra ánh sáng ấm áp.



Hai thiếu niên nắm chặt tay cùng một chỗ, trong mắt Lâm Viễn tràn đầy hưng phấn cùng vui sướng, còn trong mắt Caesar, lại là nồng đậm yêu thương cùng ôn nhu nói không nên lời.