Quân Giáo Sinh

Chương 245 : Thi đấu toàn quốc

Ngày đăng: 10:09 18/04/20


Sáng sớm chín giờ phải tập hợp bắt đầu huấn luyện, Caesar trực tiếp điều khiển Bạch Vũ mang theo Lâm Viễn bằng tốc độ nhanh nhất quay trở lại khách sạn.



Ở bên trong khoang điều khiển của Bạch Vũ, Lâm Viễn nhịn không được hỏi. “Bạch Vũ, ngươi cư nhiên là cơ giáp cấp S?”



Bạch Vũ biến thành hình dạng vũ mao ở trước mặt Lâm Viễn làm ra động tác vặn vẹo vui vẻ, hưng phấn mà nói. “Có phải cảm thấy rất kinh ngạc hay không, ta chính xác là cơ giáp cấp S, ta nói cho ngươi biết a, trên người ta được trang bị hệ thống hỏa lực tiên tiến nhất toàn đế quốc đó, ta có thể trực tiếp đem một đống khách sạn bắn thủng.”



Nghe Bạch Vũ chém gió ở chỗ đó, Caesar chỉ cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ. Là chủ nhân của Bạch Vũ, Caesar có đôi khi thật sự rất muốn đem tên kia đến hiệp hội cơ giáp tẩy não.



May mà Lâm Viễn cùng nó hình như trò chuyện rất hợp nhau, cười nói. “Thật sự lợi hại như vậy? Trước kia lúc Caesar đem ngươi cho ta mượn luyện tập thi đấu, ta nhìn thấy bàn điều khiển là cấp C, hoàn toàn không giống với hiện tại.”



Lâm Viễn hiếu kì liếc mắt nhìn đường dẫn thần kinh lấp lánh ánh sáng trắng ở trên không trung, một sợi dây nhỏ như sợi tơ nhẹ nhàng quấn trên đầu ngón tay Caesar, thông qua các đầu dây thần kinh ở ngón tay kết nối với đại não của Caesar, Caesar căn bản không cần động tay ấn phím, suy nghĩ trong đầu sẽ được Bạch Vũ lập tức chấp hành, đã đạt đến cấp độ “người máy hợp nhất”.



Bạch Vũ hưng phấn mà nói. “Đúng vậy! Lúc ấy chủ nhân bảo ta biến thành cơ giáp cấp C cho ngươi luyện tập, ta mới tạo một bàn điều khiển cấp C cho ngươi! Cơ giáp cấp S có thể biến hình a, ngươi có muốn xem không? Ta biến cho ngươi xem nhé?”



Lâm Viễn cảm thấy hứng thú hỏi. “Ngươi có thể biến thành cái gì?”



Bạch Vũ kiêu ngạo mà nói. “Có thể biến thành rất nhiều hình dạng của các chủng khác, nhất là các loại cơ giáp phi hành, ta đều có thể biến ra được, tạo hình của ta là phi điểu, có thể biến thành rồng a, bướm a, phượng hoàng a, vân vân! Đương nhiên, lúc hạ cánh còn có thể biến thành hình người, đây là kỹ năng cơ bản nhất! Khi cần thiết ta còn có thể tháo vũ khí trên người xuống cho chủ nhân dùng, để chủ nhân trực tiếp cầm mà chém người!”



Bạch Vũ một khi đã mở miệng lảm nhảm thì quả thực không thể dừng lại được!



Caesar rốt cuộc không chịu nổi, ra lệnh. “Bạch Vũ, nhanh đến khách sạn đi, bị muộn rồi!”



“…… Nga!” Bạch Vũ đành phải tạm dừng cùng Lâm Viễn thảo luận chi tiết một chút phương án ý tưởng biến hình, tăng tốc nhanh chóng hướng khách sạn bay đi.



Lâm Viễn đang đứng bên trong phòng điều khiển, xuyên qua cửa sổ mạn tàu nhìn khung cảnh bên ngoài, Caesar đi đến bên cạnh Lâm Viễn, thấp giọng nói. “Nếu cậu thích Bạch Vũ, về sau tôi có thể đem nó cho cậu mượn.”



Lâm Viễn quay đầu. “Thật sao?”



“Đương nhiên, Bạch Vũ nhìn qua có vẻ cũng rất thích cậu.” Caesar mỉm cười một chút, “Bất quá, cậu rất nhanh thôi cũng sẽ có cơ giáp của mình, phỏng chừng đến lúc đó cậu sẽ không thèm để ý Bạch Vũ nữa.”



Lâm Viễn nghi hoặc hỏi. “Cơ giáp của mình?”



Caesar gật gật đầu. “Cậu quên rồi sao? Lần thi đấu toàn quốc này, nếu đội trường chúng ta có thể lấy được ba hạng đầu, mỗi tuyển thủ đều được nhận một đài cơ giáp cấp C…. đến lúc đó sẽ có kinh hỉ.”



Lâm Viễn nhớ tới phần thưởng này, vừa nghe Caesar nói, nhất thời càng thêm chờ mong.



***



Thời điểm hai người cùng nhau trở lại khách sạn đã là tám giờ năm mươi phút, huấn luyện viên Knox cùng tám vị tuyển thủ dự thi của Học viện quân sự St. Romia đều đã tập hợp ở cửa khách sạn chờ đợi.



Lâm Viễn bị Caesar đánh dấu, trên người sẽ có khí tức của Caesar, may mà thuốc đại vương tử đưa cho đã đem loại khí tức này che giấu đi, hiện tại mùi chất dẫn dụ của Lâm Viễn vẫn là của Beta, các học viên cũng không hề sinh ra chút hoài nghi nào với cậu cùng Caesar.



Lâm Viễn nhịn không được nhẹ nhàng sờ sờ sau gáy mình.



Dấu răng đánh dấu ở sau gáy kia vô cùng rõ ràng, thời điểm đụng tới vùng đánh dấu đó thậm chí còn có loại cảm giác toàn thân như nhũn ra, để tránh bị người khác phát hiện, Caesar hôm nay cố ý tìm cho cậu một chiếc áo cao cổ để che đi, phỏng chừng về sau ở trường học, cũng vẫn phải mặc loại áo cao cổ này.



Bất quá cũng không sao, so với việc mình có thể tiếp tục dùng thân phận Beta để đến trường, “gáy bị lưu lại ấn ký” bất quá chỉ là một chuyện rất nhỏ, Lâm Viễn đối với việc này cũng không để ý.



Một đám người dưới sự dẫn dắt của Knox đi đến sân huấn luyện thi đấu cơ giáp.



Bởi vì quy tắc của cuộc thi đấu toàn quốc tương đối phức tạp, cho nên hiệp hội cơ giáp đã thống nhất sắp xếp cho những đội tham gia ba ngày trước trận đấu phải đến sân thi đấu để nghiên cứu địa hình huấn luyện, làm quen với các quy tắc.



Cuộc thi đấu toàn quốc sẽ kéo dài ba ngày, phân ra thành thi đấu chướng ngại, thi đấu áp lực, thi đấu chiến thuật cùng với quyết đấu đoàn thể, mỗi một nội dung thi cử năm người ra thi đấu, một người tối đa chỉ được tham gia ba nội dung, 10 tuyển thủ dự thi có thể phối tổ tự do.



Bởi vì điểm tích lũy của mỗi một phần là khác nhau, cho nên đội ngũ của mỗi trường trong trường hợp thiếu nhân tài cần phải cân nhắc xem tham gia hay từ bỏ phần thi đó.



Bất quá, Knox hoàn toàn không lo lắng điểm này, mười học viên đứng đầu của Học viện quân sự St. Romia so với những bạn học cùng lứa tuổi trong toàn đế quốc đều là những tuyển thủ ưu tú số một số hai, bọn họ là hướng tới danh hiệu quán quân, cho nên sẽ không bỏ qua bất cứ một ván đấu nào!



Knox dựa theo đặc điểm cùng các loại cơ giáp sở trường của từng học viên mà phân tổ.



Lâm Viễn và Caesar là á quân cùng quán quân của trường, là tuyển thủ nòng cốt nên đều phải thi đấu ba nội dung, Lâm Viễn là thi đấu áp lực, thi đấu chiến thuật cùng quyết đấu đoàn thể, còn Caesar phải thi đấu chướng ngại, thi đấu chiến thuật cùng quyết đấu đoàn thể.



Buổi huấn luyện dưới sự chỉ huy của Knox, khẩn trương tiến hành.



***



Thời gian trôi qua rất nhanh, sáng sớm ngày 3 tháng 3, trận thi đấu cơ giáp toàn quốc rốt cuộc cũng khai mạc.



Trưởng hiệp hội cơ giáp Patrick tự mình đọc diễn văn khai mạc, hơn nữa còn công khai phần thưởng dành cho ba hạng đầu, mỗi tuyển thủ đại diện cho đội ngũ đạt được ba hạng đầu cùng với những tuyển thủ từ các trường khác có biểu hiện ưu tú trong trận đấu, đều sẽ lấy được một đài cơ giáp trị giá hơn 50 vạn tinh tệ, hơn nữa còn được trực tiếp miễn thi tuyển lấy giấy chứng nhận tư cách điều khiển cơ giáp cấp C!




Caesar mỉm cười nói. “Tôi đã hẹn với anh ta buổi tối ngày mai gặp mặt, cậu trước hết gọi cơ giáp của cậu ra xem một chút đi?”



“Đúng rồi, tôi còn chưa nhìn nó….” Lâm Viễn lúc này mới nhớ tới phần thưởng, công tắc không gian cơ giáp cậu nhận được là một cái vòng cổ tinh xảo, sợi dây màu bạc cùng mặt dây chuyền bằng pha lê màu đỏ thoạt nhìn đặc biệt xinh đẹp. Lâm Viễn nắm mặt dây chuyền hồng sắc trong lòng bàn tay, hưng phấn mà nói. “Chào ngươi a, ta là chủ nhân của ngươi Lâm Viễn, ngươi có thể đi ra trò chuyện với ta không?”



Mặt dây chuyền đột nhiên lóe lên, sau đó, trong phòng liền xuất hiện một đài cơ giáp hồng sắc cao hơn hai mét.



Kim loại màu đỏ sậm trên người cơ giáp dưới ngọn đèn sáng quắc rực rỡ, đường cong thân thể lưu loát mà tự nhiên, ngọn đèn chỉ thị màu đỏ trên mắt sáng lên, biểu hiện hệ thống khởi động đã hoàn tất.



Cơ giáp lúc này mới phát ra thanh âm nhu hòa mà ấm áp. “Chủ nhân, xin chào.”



Lâm Viễn sửng sốt một chút. “Thanh âm này, hình như có chút quen tai?”



Cơ giáp ôn nhu nói. “Đúng vậy, chủ nhân, chúng ta trước đây đã gặp nhau một lần, ta là Chu Tước.”



Lâm Viễn. “……..”



Chu tước tiếp tục dùng ngữ khí bình thản nói. “Lâm Viễn, ta nguyện ý nhận ngươi làm chủ nhân của ta, từ nay về sau, chỉ trung thành với ngươi.”



Chu Tước vươn ra một bàn tay của mình đặt trước mặt Lâm Viễn.



Lâm Viễn nhất thời thụ sủng nhược kinh!



Phần thưởng của lần thi đấu này không phải là cơ giáp cấp C sao?



Nếu nhớ không lầm thì Chu Tước là cấp S đi?! Hơn nữa Chu Tước không phải đã rơi vỡ rồi sao?!



Thấy Lâm Viễn đầy mặt khiếp sợ, Caesar mỉm cười giải thích. “Kỳ thật Chu Tước không có rơi vỡ, đã được tôi cùng Bạch Vũ cứu, tạm thời cải tạo thành cấp C, trí năng đầu mối của nó vẫn là cấp S như trước. Nó muốn nhận cậu làm chủ nhân, bởi vì phạm vi tinh thần của cậu đã vượt qua giá trị mà Chu Tước thiết lập, lần đó cậu cùng nó tiến hành phối hợp tinh thần đã đạt tới 100% độ xứng đôi.”



Lâm Viễn. “……”



Căn bản không thể tin.



Giống như chính mình nhận được phần thưởng, cho rằng chỉ là một viên kẹo, đem tới trước mắt mới phát hiện, cư nhiên là một cái bánh ngọt cỡ bự ăn đến ba ngày cũng không hết….



Lâm Viễn khiếp sợ hỏi. “Kia…. Chu Tước tại sao lại trở thành phần thưởng lần này?”



Caesar nói. “Tôi lén đem phần thưởng của cậu tráo với Chu Tước, chỉ có như vậy, hiệp hội cơ giáp mới không hoài nghi.”



Tâm tình Lâm Viễn cực kỳ phức tạp cũng vô cùng kích động, nhìn cơ giáp hồng sắc trước mặt, nhan sắc cùng tạo hình của cơ giáp, thậm chí cả tính cách trí năng, đều là loại hình mà mình đặc biệt thích….



Bắt quá, nó trước kia đã từng có chủ nhân, hơn nữa chủ nhân của cơ giáp cấp S nhất định là một nhân vật vô cùng lợi hại, mình thật sự có thể sở hữu nó sao?



Lâm Viễn ngượng ngùng nói. “Chu Tước, tuy rằng ta thực thích ngươi, bất quá, ta hình như chưa đủ tư cách làm chủ nhân của ngươi a?”



Chu Tước ngữ khí ôn hòa nói. “Không, ngươi rất ưu tú. Ta hoàn toàn công nhận năng lực của ngươi, chủ nhân.”



Nó nói xong lại đem tay nhẹ nhàng vươn về phía Lâm Viễn.



Lâm Viễn lập tức vui vẻ vươn tay đến, đặt ở trong lòng bàn tay to lớn của cơ giáp, cùng cơ giáp làm một động tác ước định.



Thật tốt quá! Về sau Chu Tước chính là của mình!



Lâm Viễn nhẹ nhàng sờ sờ tay Chu Tước, mỉm cười nói. “Chu Tước, ngươi yên tâm, về sau ta sẽ chăm sóc cho ngươi thật tốt!”



Chu Tước. “……”



Nụ cười sáng lạn cùng ánh mắt thẳng thắn chân thành của thiếu niên làm cho Chu Tước đột nhiên có chút cảm động.



Tuy rằng là vì muốn thông qua cậu ta để tìm ra tướng quân Lăng Vũ, thế nhưng, năng lực của tiểu chủ nhân này, Chu Tước là thật lòng thật dạ tán thưởng.



Bạch Vũ nghẹn thật lâu rốt cuộc nhịn không được hứng phấn mà hét lên. “Chu Tước tiền bối! Đã lâu không gặp a! Ngươi rốt cuộc cũng tìm được chủ nhân mới, quá tốt rồi…. Lại nói, về sau có phải ta mỗi ngày đều có thể nhìn thấy ngươi đúng không?!”



Chu Tước. “……..”



Lại gặp phải tên lảm nhảm này, Chu Tước đột nhiên cảm thấy rất muốn tắt máy.



Hết chương 45.