Quân Giáo Sinh

Chương 369 : Theo dõi

Ngày đăng: 10:10 18/04/20


Tám giờ sáng, Brian và Caesar tỉnh dậy, lúc đến phòng ăn thì chạm mặt nhau, nhìn thấy tờ giấy được đặt trên bàn, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.



— Tôi và Lâm Viễn có việc ra ngoài, có thể sẽ về rất muộn, không cần lo lắng.



Một câu đơn giản rõ ràng, rất giống tác phong của Snow.



Thế nhưng một câu đơn giản, lại hoàn toàn khơi dậy lửa giận tích tụ đã mấy ngày của hai Alpha.



Brian nhíu mày một chút, khó chịu nói. “Hai người bọn họ rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì?”



Trong lòng Caesar cũng không thoải mái, Omega của mình lại có chuyện không nói với hắn, gạt hắn lén lút hành động, đối với dục vọng chiếm hữu và ý muốn bảo hộ cực kỳ mãnh liệt của Alpha mà nói, chuyện như vậy khiến cho hắn hoàn toàn không thể chịu đựng được.



Brian đương nhiên cũng có cùng cảm giác.



Tuy rằng tối hôm ấy, tư thế ỷ lại dựa vào lòng mình của Snow đã làm cho y hoan hỉ vài ngày, thậm chí ngay cả nằm mơ cũng hạnh phúc đến cười tỉnh, thế nhưng sau đó, Snow lại đột nhiên rất gần gũi với Lâm Viễn, thái độ với Lâm Viễn cũng đặc biệt tốt, lúc đối mặt với Brian lại vẫn giữ biểu tình bình tĩnh thản nhiên như trước, phảng phất như buổi tối hôm đó tất cả đều là ảo giác của một mình Brian.



Brian căn bản không biết phải làm sao với thái độ của Snow, thậm chí bắt đầu ăn dấm chua của Lâm Viễn, nếu không phải Caesar ở đây. y đã muốn đóng gói cái tên Lâm Viễn thần kinh thô này ném ra khỏi ký túc xá.



Mắt nhìn tờ giấy trước mặt, Brian rốt cuộc nhịn không được nói với công tắc không gian trên cổ tay. “Tiểu Lam, định vị tọa độ của Dạ Tuyết cho ta!”



Caesar cũng thấp giọng nói. “Bạch Vũ, lập tức cảm ứng vị trí của Chu Tước!”



Hai Alpha thần giao cách cảm, cơ hồ là đồng thời nói ra những lời này, sau khi nói xong, lại có chút xấu hổ đưa mắt nhìn nhau.



Hai người một là vương tử, một là đứa con độc nhất của tướng quân Birch, nay lại lưu lạc đến tình cảnh phải vụng trộm theo dõi Omega của mình, quả thực là bi kịch hết sức.



Tiểu Lam và Bạch Vũ ngược lại là nói gì nghe nấy đối với mệnh lệnh của chủ nhân.



Trên người Dạ Tuyết vốn đã bị Brian lắp đặt hệ thống truy tìm cơ giáp, mà Bạch Vũ và Chu Tước lại cùng là thành phẩm của Aston lão tiên sinh, có cảm ứng giữa các cơ giáp cấp S với nhau, hai đài cơ giáp chỉ dùng một ít thời gian đã báo ra tọa độ.



Tiểu Lam bình tĩnh nói. “Chủ nhân, tọa độ của Dạ Tuyết…. 7311670115 Phá Quân tinh.”



Bạch Vũ cực kỳ hưng phấn nói. “Chủ nhân chủ nhân! Chu Tước tiền bối đang ở tại 7311670110, chúng ta đuổi qua đó chứ?”



Tọa độ của hai đài cơ giáp rất gần nhau, điều này chứng minh khoảng cách giữa Snow và Lâm Viễn cũng cực kỳ gần.



Brian và Caesar liếc nhau, rất ăn ý điều khiển cơ giáp chạy qua điểm tọa độ kia.



***



Cùng lúc đó, Lăng Phong rốt cuộc đã tỉnh táo lại, đi ra khỏi phòng ngủ.



Udyr thấy hắn đi ra ngoài, lập tức bước lên phía trước, nhẹ nhàng đưa tay ôm chặt eo hắn, bình tĩnh đỡ lấy hắn, ôn nhu hỏi. “Sao lại dậy sớm như vậy? Có muốn ngủ thêm lát nữa không?”



Snow ngẩng đầu nghi hoặc nhìn về phía Lăng Phong.



Lăng Phong xấu hổ, lỗ tai hơi hơi đỏ lên, tối hôm qua Udyr làm quá điên cuồng, hai chân hắn đến giờ vẫn còn đang phát run, đi đứng trước mặt con trai cũng có chút khó khăn, vạn nhất bị con nhìn ra…..



Snow nhìn lướt qua dấu hôn như ẩn như hiện trên cổ baba, lập tức hiểu rõ trong lòng, thản nhiên nói. “Baba, đi nghỉ ngơi đi.”



Udyr mỉm cười nói. “Nghe thấy chưa? Con cũng bảo em về nghỉ ngơi đấy.”



“………” Lăng Phong liếc mắt nhìn Udyr, Udyr lập tức ngậm miệng.



Lăng Phong thở sâu đi đến phòng khách ngồi xuống, nhìn Snow nói. “Chuyện giải phẫu loại bỏ ký ức, hắn đã giải thích với con rồi?”
Đây cũng không tính là mình nói dối đi? Chỉ là đối diện vói ánh mắt thâm thúy của Caesar, vẫn có chút chột dạ.



Caesar nhìn Lâm Viễn, thấp giọng nói. “Tiểu Viễn, kỳ thật tôi chỉ lo lắng cho cậu, thân phận của cậu rất đặc biệt, tôi sợ cậu sẽ gặp chuyện không may…. Nếu chuyện này không có gì nguy hiểm với cậu, mà cậu lại không muốn nói cho tôi biết, cậu có thể nói rõ với tôi…. Tôi không ngại cậu có bí mật của riêng mình, nhưng tôi không muốn cậu tìm cớ lừa tôi, cậu có hiểu không?”



Lâm Viễn sửng sốt một chút, sau đó giống như học sinh phạm lỗi cúi gằm mặt xuống, nói. “Thật xin lỗi, Caesar, tôi không phải cố ý muốn lừa gạt cậu…. Chuyện này tôi thật sự không tiện nói với cậu.”



Caesar hiểu rõ mỉm cười một chút, nhìn bộ dáng cúi đầu của thiếu niên trước mặt, trong lòng mềm nhũn, nhịn không được đưa tay xoa xoa đầu cậu. “Được rồi, tôi cũng không tức giận, cậu làm gì mà phải bày ra dáng vẻ học sinh ngoan nhận lỗi như thế.”



Lâm Viễn gãi đầu, ngẩng mặt nhìn Caesar cười cười, nói đùa. “Luôn cảm thấy bộ dáng nghiêm túc giảng đạo lý vừa rồi của cậu, chẳng khác nào đang tiến hành phê bình giáo dục tôi a.”



Caesar bật cười.



Phê bình giáo dục Omega của mình? Hắn làm sao làm được.



Hắn chỉ không muốn giữa hai người nảy sinh ngăn cách và nghi kỵ, nói dối là chuyện làm người khác tổn thương nhất, thà rằng nói thẳng ra “chuyện này tôi không tiện nói cho cậu”, còn hơn là lấy cớ bịa đặt trăm ngàn kẽ hở.



Caesar khẽ cười cười, rút tay lại. “Cậu không tiện nói, tôi cũng sẽ không hỏi. Đi thôi, đi xem Snow bọn họ đang làm gì.” Caesar xoay người muốn đi lên lầu tìm Brian, Lâm Viễn lại đột nhiên ngăn cản hắn.



Caesar nghi hoặc quay đầu. “Sao thế?”



Lâm Viễn cười nói. “Snow phải xử lý việc riêng, chúng ta không thể can thiệp được. Tôi còn chưa có ăn cơm, cùng tôi đi ăn sáng đi.”



Lâm Viễn nói xong liền chủ động kéo tay Caesar, xoay người đi ra ngoài.



Caesar. “…….”



Caesar lần đầu tiên được Lâm Viễn chủ động kéo đi, tâm tình kích động, đã sớm đem người anh em “Brian” kia ném ra đằng sau.



Đôi mắt Caesar ôn nhu nhìn Omega của mình, nhẹ nhàng nắm lại tay cậu, cùng nhau đi dọc theo con đường sạch sẽ ra khỏi tiểu khu.



Đầu ngón tay truyền đến xúc cảm ấm áp, quả thực khiến cho người ta ngứa ngáy khó nhịn.



Lâm Viễn lại hoàn toàn không nhận ra được điều này, nắm tay Caesar đi trên đường, giống như đang kéo một sủng vật to xác.



Cho đến khi cậu tìm được một hàng bán bánh bao, Lâm Viễn bị đồ ăn hấp dẫn lập tức buông tay Caesar, nhanh chóng vọt vào trong cửa hàng, chọn mấy cái bánh bao quẹt thẻ trả tiền, xoay người ngồi xuống, cầm lấy bánh bao cắn một ngụm.



Hương vị không tồi, vô cùng thỏa mãn, lại ăn thêm một miếng.



Caesar. “……”



Quả nhiên, trong đôi mắt đói khát của Lâm Viễn, Caesar hắn còn không bằng mấy cái bánh bao thịt kia!



***



Mà giờ phút này, Brian vọt lên tầng hai gõ cửa, lại bị người mở cửa làm cho cả kinh đến trợn mắt há hốc mồm.



Nam nhân mở cửa có một mái tóc bạch kim, đôi mắt hẹp dài thâm thúy màu xanh da trời, khóe miệng hơi hơi giương lên, như cười như không nhìn Brian, thản nhiên hỏi. “Brian? Cậu có chuyện gì sao?”



Brian. “……………”



Ai tới nói cho y biết, nghệ thuật gia biến thái nhất Quân bộ — tướng quân Udyr Sarman, tại sao lại ở trong này?



Hết chương 69.