Quân Giáo Sinh

Chương 485 :

Ngày đăng: 10:10 18/04/20


Đây không thể nghi ngờ là một giấc mộng hoang đường.



Trong mộng lại trở về nhà tù bị phong kín mười chín năm trước kia, Lăng Vũ mơ thấy mình ngồi trên người Rawson, gắt gao ôm bả vai nam nhân, hai chân quấn quanh eo hắn, mặc cho nam nhân kia xâm nhập thân thể, từng cơn sóng mãnh liệt liên tục cọ qua đầu dây thần kinh mẫn cảm trên người, Lăng Vũ há to miệng kịch liệt thở gấp, hai người giống như dã thú dây dưa cùng một chỗ, chỉ nương theo bản năng điên cuồng tìm kiếm đối phương….



Những cảnh tượng mê loạn trong mộng kia khiến toàn thân Lăng Vũ đều nóng lên, sáng sớm khi tỉnh lại, quần áo đã bị mồ hôi thấm ướt đẫm, áo sơ mi dính nhớp trên người, Lăng Vũ xấu hổ phát hiện thân thể của mình cư nhiên có phản ứng, phân thân nửa cứng rắn căng lên một hình dáng rõ rệt chỗ quần lót, đỉnh đầu còn tràn ra chất lỏng thấm ướt cả quần.



Lăng Vũ thở sâu, mạnh mẽ áp chế cỗ xúc động trong thân thể.



Cậu cư nhiên lại mộng xuân.



Có lẽ là vì ảnh hưởng từ mộng cảnh, sâu trong thân thể đột nhiên dâng lên một cỗ cảm giác trống rỗng nôn nóng, dục vọng vừa được áp chế tựa hồ lại có xu thế ngẩng đầu, sống lưng Lăng Vũ cứng đờ — cậu đột nhiên nhận ra chất dẫn dụ trong cơ thể đang bắt đầu xao động bất an, loại mùi chất dẫn dụ Omega này nhất định sẽ khuếch tán trong không khí, như vậy, Rawson có thể đã nhận ra rồi hay không?



Lăng Vũ nhịn không được quay đầu liếc mắt nhìn Rawson.



Rawson còn chưa tỉnh, bởi vì nghiêng người ngủ, gương mặt anh tuấn của nam nhân vừa vặn đối mặt với mình, hô hấp đều đều, lông mày giãn ra, một giấc ngủ nhìn qua rất thoải mái.



Lăng Vũ rất ít khi nhìn thấy biểu tình thả lỏng như thế trên mặt Rawson. Trong ấn tượng của cậu, Rawson thân là tướng lĩnh quân đoàn vẫn luôn lạnh lùng nghiêm túc, biểu tình trên mặt trước sau đều bình tĩnh không gợn sóng, giống như một tầng hàn băng trên mặt hồ. Thế nhưng giờ phút này, nguyên soái đế quốc nổi tiếng với cá tính lạnh lùng, bộ dáng yên lặng nằm ngủ bên người, vậy mà lại cho người một loại…. ảo giác ôn nhu.



Hình dáng gương mặt vốn cương nghị, bởi vì lông mày giãn ra cũng đột nhiên trở nên nhu hòa hơn rất nhiều. Dưới áo sơ mi mở rộng, lồng ngực với cơ bắp rõ ràng rắn chắc cùng làn ra màu mật ong khỏe mạnh, toát ra mị lực đặc trưng của người đàn ông trưởng thành, hương vị chất dẫn dụ Alpha trên người tự nhiên mà thuần túy.



Lăng Vũ đột nhiên nghe được tiếng tim đập gia tốc của mình.



— Có nên nói cho hắn biết chân tướng hay không?



— Kỳ phát tình của tôi sắp đến, nếu tới lúc đó vẫn không có cách nào rời khỏi thiên hà Khổng Tước, thì xin cậu…. giúp tôi vượt qua?



Mấy lời xấu hổ như vậy, lấy sự kiêu ngạo của Lăng Vũ làm sao có thể nói ra khỏi miệng được?



Đáng buồn là, dưới tình trạng không có thuốc ức chế bên người, cầu Rawson hỗ trợ vượt qua kỳ phát tình, lại trở thành lựa chọn duy nhất trước mắt.



***



Lăng Vũ xoa xoa huyệt thái dương đau nhức, xốc chăn lên đứng dậy xuống giường.



Chân cậu còn chưa hồi phục hoàn toàn, lúc đi đường mắt cá chân vẫn hơi hơi đau đớn, bất quá, đối với Lăng Vũ mà nói thì một chút đau đó hoàn toàn không cần chú ý. Lăng Vũ thần sắc tự nhiên đi đến cạnh bàn ăn, đơn giản rửa mặt chải đầu một chút, cầm một ít trái cây lên ăn, hoàn toàn không nhận ra được, khoảnh khắc khi cậu đứng dậy xuống giường, nam nhân đang nằm trên chiếc giường phía sau đột nhiên mở to mắt, có chút đăm chiêu nhìn bóng dáng cậu.



Hắc Long là cơ giáp cũng không cần ngủ, lúc chủ nhân ngủ thì nó canh giữ ở cửa sơn động, giống như hộ vệ trung thành nhất.



Lăng Vũ đi đến cạnh nó, nhẹ giọng hỏi. “Hắc Long, mấy hôm nay ngươi ở trong rừng rậm, có phát hiện ra nguồn nước sạch nào không?” Bởi vì sợ hãi đánh thức Alpha đang ngủ trên giường, Lăng Vũ cố ý giảm thấp thanh âm, “Không cần là nước để uống, nước sông, nước hồ gì cũng được, ta muốn tìm chỗ tắm một chút.”



Hắc Long quay đầu nhìn cậu một cái, đồng tử màu vàng nhẹ nhàng lóe lên, rất nhanh liền xem xét một lần những hình ảnh mô phỏng 3D của rừng rậm lưu trữ mấy ngày nay trong cơ sở dữ liệu, phóng một hình ảnh đến trước mặt Lăng Vũ, nói. “Tướng quân, chỗ này có ao hồ thiên nhiên, hẳn là không có độc tố…. Cần ta mang ngươi đi không?”



Trong mắt Lăng Vũ hiện lên một tia vui mừng. “Được, mang ta đến xem xem.”



Cậu đã liên tục một tuần không tắm rửa.



Giống như anh trai Lăng Phong, Lăng Vũ cũng là người thích sạch sẽ, quần áo trên người trước sau đều phải giữ cho gọn gàng, quân phục lại càng phẳng phiu như được ủi qua.



Trước kia lúc ở quân đoàn, dưới tình hình điều kiện đầy đủ cậu luôn tắm rửa mỗi ngày trước khi đi ngủ. Nhưng từ lúc hạ xuống tinh cầu xa lạ này, đừng nói là tắm rửa, đến cả thức ăn, nước uống cũng rất khó đảm bảo, bộ quần áo này cậu đã không thay vài ngày rồi, lại thêm tối hôm qua ra một thân mồ hôi, áo sơ mi sau khi bị mồ hôi thấm ướt dán sát vào người, còn không được tắm rửa, Lăng Vũ cảm thấy da thịt toàn thân đều khó chịu như bị kim châm.



May mà mấy hôm nay trong quá trình Hắc Long kiếm ăn đã đi khắp khu rừng một lần, cũng phát hiện ở sâu trong rừng rậm có một hồ nước. Lăng Vũ ăn mấy quả dại lấp đầy bụng, thuận tay mang theo hòm thuốc, nói với Hắc Long. “Chúng ta xuất phát đi.”



Hắc Long gật đầu nói. “Được.”



Dứt lời liền biến hình thành cơ giáp khổng lồ, hơn nữa còn thân thiện hạ khoang điều khiển xuống.
Đôi mắt đen láy trong veo của nam nhân bị bịt kín bởi một tầng hơi nước đầy tình dục, ngẩng đầu nhìn mình, tư thái ra vẻ lãnh đạm bình tĩnh, lại bởi vì một rặng đỏ hiện lên trên mặt mà có vẻ đặc biệt quyến rũ.



Lăng Vũ nhẹ nhàng thở dốc, giương mắt nhìn Rawson hỏi. “Có phải cậu đã sớm phát hiện rồi không?”



Rawson bình tĩnh nói. “Phát hiện cái gì?”



Lăng Vũ trầm mặc trong chốc lát, dời tầm mắt khỏi khuôn mặt Rawson, lạnh lùng thốt lên. “Tôi không mang thuốc ức chế… Kỳ phát tình đã đến…. Nơi này chỉ có một Alpha là cậu… Chẳng lẽ còn muốn tôi dạy cậu phải làm thế nào?”



Rawson đưa tay nắm cằm Lăng Vũ, mạnh mẽ xoay mặt cậu lại, ánh mắt thâm trầm nhìn chăm chú vào cậu. “Cho nên, bây giờ em muốn tôi giúp em vượt qua kỳ phát tình? Chỉ là vì, bên cạnh em có mỗi một Alpha là tôi?”



Ngón tay nắm cằm nhẹ nhàng dùng lực, khiến Lăng Vũ nhíu mày vì đau đớn.



Thanh âm đè thấp của Rawson mang theo một tia tức giận. “Nếu đổi lại là người khác, em cũng sẽ để người đó giúp em? Em cho rằng việc hỗ trợ qua kỳ phát tình cũng chỉ đơn giản giống như giúp em hoàn thành nhiệm vụ thôi sao? Rốt cuộc em có hiểu ý nghĩa của loại đánh dấu này không?”



Lăng Vũ không đáp lại, chỉ là đối diện với ánh mắt thâm trầm của Rawson, trái tim nhịn không được hơi hơi run lên một chút.



— Đổi lại là người khác?



Cậu chưa từng nghĩ đến vấn đề này, bởi vì người đầu tiên đánh dấu cậu là Rawson, lúc này lại là Rawson, mấy năm nay không có bất cứ Alpha nào dám có ý đồ với cậu, Lăng Vũ cũng không nghĩ đến chuyện bản thân sẽ cùng một chỗ với Alpha khác.



Rawson đột nhiên đưa ra vấn đề này, tỉ mỉ nghĩ lại, nếu để một Alpha khác đánh dấu thì sẽ thế nào? Mình có thể chịu đựng được hay không? Vừa nghĩ đến phải mở rộng hai chân lấy tư thế sỉ nhục bị đối phương xâm phạm thân thể, Lăng Vũ liền cảm thấy sợ hãi.



Chỉ sợ trước khi người kia đụng tới cậu, cậu đã ghê tởm một đao giải quyết đối phương.



Chỉ có Rawson, là cậu có thể dễ dàng tha thứ.



Cũng chỉ có Rawson, cho dù lấy tư thế sỉ nhục đánh dấu cậu, giữ lấy cậu, thậm chí hôn qua toàn thân cậu, cậu cũng không cảm thấy ghê tởm…



Trừ việc hai người là chiến hữu nhiều năm, có lẽ còn một điều gì khác nữa?



Loại cảm giác này không thể nói rõ, cậu chỉ biết rằng, Rawson là đặc biệt đối với cậu.



Cảm giác trống rỗng sâu trong thân thể ngày càng mãnh liệt, Rawson lại im lặng chờ một bên không hề động đậy, bày ra phong phạm quân tử ngồi trong lòng mà vẫn không loạn. (Cos Liễu Hạ Huệ =)))



Lăng Vũ dồn dập thở gấp một trận, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, xoay thân ngồi lên người Rawson, từ trên cao nhìn xuống hắn, ngón tay run rẩy tháo bỏ thắt lưng của nam nhân, có chút không kiên nhẫn nói. “Rawson…. Giúp tôi….”



Rawson bình tĩnh bắt lấy tay Lăng Vũ, thấp giọng hỏi. “Vấn đề vừa rồi, em suy nghĩ cẩn thận chưa?”



Lăng Vũ. “……….”



Rawson nghiêm túc nói. “Lăng Vũ, em là duy nhất đối với tôi, tôi đánh dấu em là vì tôi rất yêu em…. Còn em?”



Lăng Vũ. “………..”



Dục vọng kêu gào trong cơ thể khiến cậu sắp phát cuồng, mà Rawson lại cố tình muốn thảo luận vấn đề “duy nhất” gì đó vào lúc này, Lăng Vũ không kiên nhẫn trừng Rawson, một lát sau, rốt cuộc nghiêm mặt nói. “….. Cậu đối với tôi cũng là…. duy nhất…. Vừa lòng rồi chứ?”



Sắc mặt cậu nhìn qua có chút lãnh đạm, nhưng sau khi nói xong những lời này, lại rất không tự nhiên dời tầm mắt đi, đến cả lỗ tai cũng đỏ lên. Hiển nhiên, chính cậu cũng hiểu rõ loại tự thổ lộ này khiến người ta rất xấu hổ.



Rawson cẩn thận quan sát được vẻ mặt cậu, sau một lúc, mới hơi hơi giương lên khóe môi, thấp giọng nói. “Tôi rất vừa lòng…. Tôi yêu em, Lăng Vũ.”



Dứt lời, liền xoay người một cái đem Lăng Vũ đặt dưới thân, không chút khách khí hôn xuống.



Hết chương 85.