Quân Giáo Sinh

Chương 488 : Xác cơ giáp(1)

Ngày đăng: 10:10 18/04/20


Hoàn cảnh ở thiên hà Khổng Tước khác rất nhiều so với thủ đô, thời điểm ánh sáng chiếu vào sơn động đã là 4h chiều.



Rawson thấy nam nhân trong lòng tỉnh lại, liền mỉm cười một chút, cúi người nhẹ nhàng hôn hôn trán cậu, thấp giọng nói. “Chào buổi sáng.”



Lăng Vũ trầm mặc thật lâu, mới xấu hổ đáp lại. “…… Chào.”



Rawson mỉm cười nói. “Tối qua ngủ có ngon không? Nếu vẫn mệt thì nằm xuống một lúc nữa đi?”



Rawson cúi đầu, trong thanh âm lộ ra một tia khàn khàn, nghe vào tai đặc biệt gợi cảm – Lăng Vũ nhịn không được nhớ tới ba ngày kỳ phát tình vừa rồi, khi Rawson ôm cậu hung hăng xuyên qua, rất nhiều lần đều dùng loại thanh âm khàn khàn trầm thấp này nói ở bên tai….



Tôi yêu em, tôi yêu em….



Âm sắc của hắn vốn thiên về trầm ổn, rất có mị lực nam tính của Alpha, mỗi khi nghiêm túc nhìn chăm chú vào đối phương, thấp giọng nói “tôi yêu em”, liền có vẻ đặc biệt thâm tình.



Cho dù đã bình yên vượt qua kỳ phát tình ba ngày, nhưng những hình ảnh mê loạn trong ba ngày này lại khắc thật sâu trong đầu Lăng Vũ, bao gồm việc Rawson dùng các loại tư thế xấu hổ ôm cậu, giữ lấy cậu, bao gồm cả việc cậu ở dưới thân Rawson lăn qua lăn lại, liên tục rên rỉ như thế nào…



Cho nên hiện giờ Lăng Vũ thấy Rawson, trong lòng sẽ cực kỳ không tự nhiên.



Lăng Vũ vượt qua kỳ phát tình thể lực dư thừa, thần thanh khí sảng, thân thể được trấn an cũng cực kỳ thỏa mãn, bỏ qua rung động trong nháy mắt khi bị Rawson hôn lên trán, Lăng Vũ quay đầu đi chỗ khác, vừa mặc quần áo, vừa ra vẻ bình thản nói. “Tôi ngủ rất tốt, thể lực cũng khôi phục rồi, ba ngày này…. Cảm ơn cậu chăm sóc tôi.”



Lăng Vũ đứng dậy nhặt một chiếc áo tắm phủ lên người, vừa muốn xoay người đi rửa mặt, lại đột nhiên bị Rawson kéo vào lòng.



“…. Cậu làm gì?”



Lăng Vũ kinh ngạc quay đầu, bị Rawson cúi người chuẩn xác hôn lên lỗ tai.



Trong quá trình làm tình suốt ba ngày này, Rawson đã sớm phát hiện vành tai là bộ vị mẫn cảm của Lăng Vũ, ngậm vành tai mẫn cảm vào miệng dùng răng nanh cọ xát, sống lưng Lăng Vũ quả nhiên lập tức cứng đờ.



Rawson khẽ cười cười, dán vào lỗ tai cậu, thấp giọng nói. “Em vừa nói… cảm ơn tôi chăm sóc em? Nói chuyện với Alpha của mình, cần thiết phải khách khí thế sao? Kỳ phát tình qua rồi, em lại muốn tiếp tục phân rõ ranh giới với tôi sao?”



Lăng Vũ xấu hổ trở nên trầm mặc, một lát sau, mới cứng ngắc mặt mày nói. “Tôi…. không phải có ý muốn phân rõ ranh giới với cậu.”



Bàn tay đặt trên eo cậu của Rawson hơi hơi dùng lực, ôm cả người cậu vào lòng. “Vậy sao còn nói cảm ơn? Khách khí xa cách như vậy làm gì?”



Lăng Vũ. “………”


Liên tục tìm kiếm nửa tháng không có kết quả, kỳ thật đáy lòng y đã sớm có dự cảm không lành, thế nhưng khi tận mắt nhìn thấy mảnh vỡ cơ giáp, Drew vẫn không thể thản nhiên tiếp nhận được – y và Rawson cùng ăn cùng ở trong một ký túc xá suốt ba năm, xem như là bạn tốt đã kết giao từ thời niên thiếu đơn thuần nhất, khi còn học đại học y và Rawson thường cùng nhau đi đến trung tâm cơ giáp luyện tập, lúc này, Rawson cư nhiên lại táng sinh trong những mảnh phế tích kia….



Drew một mình đứng trong phòng chủ huy, hồi tưởng lại những ký ức kia, chỉ thấy trái tim đau đớn từng cơn.



Y sờ lên chiếc huy hiệu có khắc đồ đằng hình rắn trước ngực – đó là dấu hiệu của quân đoàn Trường Xà bọn họ, từng là vinh quang và kiêu hãnh của y.



Thế nhưng, quân đoàn Trường Xà chỉ phụ trách các loại diễn luyện cơ giáp và công tác phòng hộ tại thiên hà Cepheus, hầu hết thời gian đều ở khu vực an toàn, rất ít khi ra tiền tuyến giao chiến với liên bang, Drew đã nhiều lần đệ trình xin làm quân viện trợ với Quân bộ nhưng đều bị bác bỏ, là người bạn có quan hệ cá nhân tốt nhất với Rawson, nhưng khi Rawson gặp chuyện không may y lại không thể giúp được gì, chỉ có thể mang theo thi thể Hắc Long trở lại thủ đô, báo cáo kết quả với Quân bộ….



— Này con mẹ nó là cái loại chiến hữu kiểu gì?



Drew hung hăng siết chặt nắm tay, dùng sức đấm một quyền vào vách tường!



Vách tường trong phòng chỉ huy cực kỳ cứng rắn vững chắc, y nện một quyền này qua, trên mu bàn tay nhất thời hiện lên một mảng máu đọng lớn.



Đúng lúc này, bên ngoài phòng chỉ huy đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, trên màn hình đồng thời xuất hiện một hàng tin tức – trung tá Mike ở đội cận vệ có phát hiện ngoài ý muốn, khẩn cấp xin được tiếp kiến tướng quân.



Drew nhìn hình ảnh phát trên màn hình, vị sĩ quan trẻ tuổi đứng trước cửa kia có dáng người gầy gò, khuôn mặt được che dưới mũ căn bản không thấy rõ lắm, nhưng chẳng hiểu sao, Drew lại cảm thấy thân ảnh của người nọ rất quen thuộc…



Có chút nghi hoặc nhíu nhíu mày, Drew mở cửa phòng chỉ huy để người đó đi vào, sau một lát, sĩ quan trẻ tuổi dáng người gầy gò thông qua kiểm tra an ninh đi vào phòng chỉ huy, đưa tay khóa cửa, cung kính hành quân lễ với Drew. “Tướng quân.”



Người nọ rốt cuộc ngẩng đầu lên, ngũ quan dưới mũ quân trang nghiêm chỉnh bình thường, là bộ dáng trung tá Mike ở đội cận vệ trong trí nhớ của Drew, một đôi con ngươi màu nâu trong veo sâu không thấy đáy, khoảnh khắc chạm phải tầm mắt kia, lại quen thuộc đến độ khiến người ta kinh hãi….



“Cậu….” Drew khiếp sợ nhìn hắn. “Cậu không phải Mike?! Cậu là?”



Sĩ quan kia khẽ cười cười kéo mặt nạ trên mặt xuống, lộ ra một gương mặt thanh tú tuấn mĩ.



Ánh mắt hắn thản nhiên quét qua Drew, nói. “Omega của mình ở bên cạnh suốt nửa tháng, anh cư nhiên lại không hề phát hiện, tướng quân Drew, nên khen ngợi anh rất chuyên chú vào quân vụ, hay là nên mắng anh quá mức trì độn đây?”



Drew trợn mắt há hốc mồm. “….. Be, Be….. Berg?”



Berg gật gật đầu, nhìn bộ dáng khiếp sợ trừng lớn hai mắt của Drew, cảm thấy hơi buồn cười, đồng thời còn có chút tức giận cái bộ óc trì độn của nam nhân thành thật này, ánh mắt di chuyền xuống dưới, phát hiện mu bàn tay y sưng lên rõ rệt, phía trên còn có một mảng tụ máu….. Berg lại nhịn không được cảm thấy đau lòng.



Đủ loại cảm xúc phức tạp xen lẫn một chỗ, cuối cùng Berg chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, ngẩng đầu nhìn Alpha của mình, nhẹ giọng nói từng câu từng chữ. “Drew, anh đừng vội đau buồn, Rawson còn chưa chết, đài cơ giáp kia… cũng không phải Hắc Long.”



Hết chương 88.