Quân Giáo Sinh
Chương 494 : Phi thuyền vũ trụ
Ngày đăng: 10:10 18/04/20
Snow tìm Lâm Viễn từ sáng sớm, trừ việc muốn tán gẫu với Lâm Viễn, còn có một mục đích là né tránh Brian, dù sao một mình ở chung với Brian trong một khoang thuyền vẫn khiến cậu có chút xấu hổ.
Không nghĩ tới, đến gõ cửa khoang thuyền của Lâm Viễn, lại bị từ chối không cho vào.
Caesar nói Lâm Viễn phát sốt, thân thể Lâm Viễn bình thường rất tốt, chắc cậu chỉ bị cảm mạo thông thường thôi đi?
Snow vốn định đi vào nhìn một cái, lại phát hiện cửa khoang thuyền cư nhiên bị khóa trái, nếu Caesar nói Lâm Viễn đang ngủ, cậu cũng không tiện quấy rầy, đành phải xoay người về khoang thuyền của mình.
Brian vừa ăn xong bữa sáng, đang xem bản vẽ thiết kế trong tay, nhìn qua còn rất nghiêm túc, thấy Snow đi vào, Brian vội vàng buông bản vẽ, mỉm cười nói. “Snow, trước đây lúc làm cơ giáp cho cậu có hơi gấp gáp, rất nhiều chi tiết còn chưa hoàn hảo, mấy ngày nghỉ lần này vừa vặn có thời gian, sau khi đến nhà cậu tôi sẽ cải tạo Dạ Tuyết một chút.”
Snow nói. “Không cần, Dạ Tuyết rất tốt.”
Brian đưa bản vẽ tới trước mặt Snow. “Đây là ý kiến cải tạo baba tôi đề xuất sau khi xem qua, dựa theo ý tưởng này chắc sẽ không thành vấn đề. Dạ Tuyết, ra ngoài cho ta xem.”
Công tắc không gian trên vòng cổ của Snow một lúc lâu không có phản ứng, cho đến khi Snow nhẹ giọng gọi. “Dạ Tuyết, xuất hiện đi.”
Lúc này Dạ Tuyết mới ra khỏi công tắc không gian, thản nhiên nói. “Chủ nhân, có chuyện gì?”
Snow nói. “Để Brian xem xem, cậu ấy nói có thể thăng cấp cho ngươi.”
Dạ Tuyết thản nhiên đáp. “Vâng, chủ nhân.”
Brian quả thực dở khóc dở cười – cơ giáp y tự tay chế tạo, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của y, chỉ nghe lời Snow, quả nhiên là kế thừa chuẩn mực cơ giáp “trung thành với chủ nhân”.
Brian bắt đầu đối chiếu bản vẽ thiết kế trong sách điện tử, cẩn thận kiểm tra linh kiện trên người Dạ Tuyết.
Một lát sau, Brian đột nhiên hỏi. “Đúng rồi, cậu vừa ra ngoài làm gì vậy?”
Snow nói. “Tôi đi tìm Tiểu Viễn, Caesar nói cậu ấy sinh bệnh, vừa uống thuốc xong ngủ mất rồi.”
Brian nga một tiếng, không nói nhiều lời.
Theo sự hiểu biết của y thì Caesar nhất định đang nói dối – tiểu quái thú kia thể lực tràn đầy, tinh lực lại càng dồi dào, lúc thường khỏi nói có bao nhiêu khỏe mạnh, sao có thể tùy tùy tiện tiện liền sinh bệnh, lại còn uống thuốc ngủ?
Cách vách có phải đã xảy ra chuyện gì “không thể nói” hay không?
Brian có chút nghi hoặc. Bất quá nếu Caesar không chịu mở cửa, y cũng lười để ý đến hai cái bóng đèn bự chảng kia, hiếm khi có thời gian ở một mình với Snow, Brian tất nhiên muốn nắm chắc từng phút từng giây.
Đúng lúc này, màn hình bên trong khoang thuyền đột nhiên sáng lên, một phụ nữ dáng người cao gầy mang theo nụ cười nói với mọi người. “Các vị hành khách, buổi sáng tốt lành, tôi là thuyền trưởng phi thuyền lần này Lillian, hiện tại là 9 giờ 30 phút ngày 11 tháng 6 năm 799 lịch vũ trụ, phi thuyền của chúng ta sắp đến thiên hà Thiên Cầm…..”
Brian lập tức xoay người đi đến ngồi xuống ghế an toàn, để Dạ Tuyết trở lại công tắc không gian, nói với Snow. “Mau ngồi vào ghế an toàn đi, phi thuyền sắp hạ xuống rồi.”
Snow ừ một tiếng, xoay người ngồi xuống chiếc ghế an toàn mềm mại như sô pha, cài dây an toàn lên.
***
Trong khoang thuyền bên cạnh, sau khi trưng cầu ý kiến muốn sử dụng tư thế gì lại nhận được một đấm của Lâm Viễn, Caesar liền quyết định tự mình làm chủ.
Lâm Viễn tựa hồ rất thích ở mặt trên, tối qua lấy tư thế kỵ mã làm hai lần, bộ dáng Lâm Viễn nhìn qua thật hài lòng. Caesar liền thỏa mãn chút đam mê ấy của cậu, lần này tiếp tục để cậu ở mặt trên.
Bất quá, lúc này Caesar lại ngồi ở bên giường, hai tay nâng mông cậu lên, mặt đối mặt ôm Lâm Viễn ngồi lên người mình.
Tối hôm qua sau khi làm xong, Caesar chỉ quấn cho Lâm Viễn một cái khăn tắm lớn rồi để cậu ngủ, lúc này khăn tắm được tháo ra, bên trong Lâm Viễn chưa hề mặc gì, làn da trắng nõn và dấu hôn loang lổ trên người nhất thời lồ lộ trước mặt, khí quan ẩm ướt xinh đẹp giữa hai chân bởi vì đến đợt phát tình thứ hai mà đã hơi hơi dựng đứng, cái loại gợi cảm ngây ngô này khiến yết hầu Caesar phát khô từng đợt.
Mà đối với Lâm Viễn, lúc này lại không xấu hổ và cứng ngắc như tối hôm qua, dù sao tối hôm qua cũng đã làm một lần, thân thể đã sớm tiếp nhận và quen thuộc với Caesar, chất dẫn dụ của hai người giao hòa, phảng phất như trời sinh đã nên ở cùng một chỗ, cậu chẳng những không có cảm giác bài xích với Caesar, trái lại còn rất thích Caesar tới gần và vuốt ve.
Lâm Viễn tách chân ra, toàn thân trần trụi ngồi trên người Caesar, mặt sau bị khuếch trương cả một đêm vô cùng mềm mại, Caesar ôm lấy eo Lâm Viễn, nhắm ngay cửa vào dùng lực thúc lên, hậu huyệt rất nhẹ nhàng tiếp nhận Caesar.
“Ưm ư….”
Lâm Viễn há mồm dồn dập thở gấp, cảm giác thân thể bị lấp đầy khiến cậu thỏa mãn đến độ đầu ngón chân cũng cuộn lên.
So với đau nhức lần đầu tiếp nhận tối hôm qua, cảm giác đau đớn lần này đã yếu đi rõ rệt, khoái cảm lại tăng lên gấp bội, địa phương bị xâm nhập có thể cảm nhận rõ ràng nhịp đập của khí quan, trong cơ thể tựa như bùng lên một ngọn lửa, thiêu đốt khiến toàn thân Lâm Viễn nóng lên, mặt lại càng trướng đến đỏ bừng.
Caesar dừng ở bên trong bất động, Lâm Viễn thật sự vô cùng khó chịu, đành phải dùng hai tay bắt lấy vai hắn, thử tự mình di động.
“Ưm….. ư…. ư…..”
Khoái cảm mỏng manh khi mặt sau bị nhẹ nhàng ma sát, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, căn bản không thể khiến thân thể thỏa mãn được.
Snow trầm mặc một lát, lúc này mới nói. “Vậy được rồi. Tiểu Viễn, nếu cậu không thoải mái thì gọi tôi qua.”
Lâm Viễn vội vàng nói. “Tôi biết rồi.”
Snow rốt cuộc rời đi, Lâm Viễn và Caesar liếc nhau, đồng thời nhẹ nhàng thở ra.
Lâm Viễn không cam lòng lại dùng sức cắn một ngụm trên vai Caesar, thấp giọng mắng. “Khốn kiếp…..”
Caesar mỉm cười ôm chặt cậu.
Mình đúng là khốn kiếp thật, muốn nếm thử một chút thuyền chấn, cho nên liền nhân cơ hội ôm Tiểu Viễn đến ghế an toàn, không nghĩ tới lần thể nghiệm này lại khiến người ta khó quên như thế, loại khoái cảm tê dại toàn thân này, quả thật là thực tủy biết vị.
Cũng không biết trải qua bao lâu, kết của Caesar chậm rãi thu nhỏ lại, quá trình đánh dấu hoàn toàn rốt cuộc kết thúc, lúc này Caesar mới cởi bỏ dây an toàn, lui ra khỏi thân thể Lâm Viễn. Theo hắn rời đi, một cỗ chất lỏng màu trắng chảy ra từ phía sau, nhỏ giọt lên đùi Caesar, còn có một ít bắn ra ghế an toàn…..
Lâm Viễn ngẩng đầu nhìn Caesar, Caesar cũng đang nhìn cậu, ánh mắt hai người chạm nhau, nhất thời trở nên xấu hổ.
Cư nhiên ở trong khoang thuyền trên phi thuyền vũ trụ tiến hành đánh dấu hoàn toàn, bọn họ thật sự quá to gan, cũng quá kích thích, vạn nhất chất dẫn dụ Omega bị truyền ra ngoài, hoặc là hình ảnh hai người làm tình bị người khác nhìn thấy, hậu quả quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng, tình huống khẩn cấp, cũng chỉ có thể chấp nhận như vậy.
Vốn dĩ trong tưởng tượng của Caesar, lần đầu tiên của hắn và Lâm Viễn, hẳn là sẽ tiến hành trong tẩm cung ở vương cung đế quốc, trên chiếc giường king-size mềm mại kia. Đến lúc đó, Tiểu Viễn hẳn đã là vương tử phi của hắn, đêm tân hôn tiến hành đánh dấu hoàn toàn, từ nay về sau nắm tay đến già.
Thế nhưng không nghĩ tới, Lâm Viễn trên phi thuyền vũ trụ lại ngoài ý muốn phát tình, mình cư nhiên lại ở chỗ này hoàn toàn giữ lấy cậu.
…. Thật sự là ủy khuất cho Tiểu Viễn nhà mình.
Caesar nhìn bộ dáng đỏ mặt của Lâm Viễn, nhịn không được lại gần hôn cậu.
Nụ hôn này ôn nhu đến cực hạn, đầu tiên là nhẹ nhàng liếm qua môi trên, hôn đến môi cậu hoàn toàn ướt át, lúc này mới tham tiến vào khoang miệng cậu từ kẽ môi, đảo qua từng cái răng chỉnh tề, lướt qua niêm mạc miệng mẫn cảm, sau khi khoang miệng cậu hoàn toàn lưu lại khí tức thuộc về mình, mới nhẹ nhàng cuốn lấy đầu lưỡi trằn trọc duyện mút.
“Ưm…. ưm ư…..”
Miệng Lâm Viễn bị cứng rắn ngăn chặn, chỉ có thể phát ra iếng rên rỉ mơ hồ từ trong cổ họng.
Được hôn thật là thoải mái, Lâm Viễn có chút say mê nghĩ, hình như mình càng ngày càng thích Caesar hôn.
Cũng không biết trải qua bao lâu, cảm thấy khoang miệng mình chết lặng cơ hồ mất đi tri giác, Lâm Viễn mới đập một chút vào bả vai Caesar ý bảo hắn buông ra, lúc này Caesar mới ý do vị tẫn lui khỏi miệng Lâm Viễn.
Gắn bó giao triền một lúc lâu, một sợi chỉ bạc kéo dài theo Caesar rời đi, nối giữa môi hai người trở thành một đường ngân tuyến ái muội. Caesar vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm môi Lâm Viễn, liếm sạch đi chất lỏng lưu lại bên môi, lúc này mới cúi đầu nhìn về phía Lâm Viễn.
Ánh mắt hai người chạm nhau, trong không khí tựa hồ có một loại cảm tình ái muội gì đó dần dần lan tràn, mùi chất dẫn dụ giao hòa, hạ thân gắn kết, cùng với tiếng tim đập kịch liệt chẳng biết của mình hay của đối phương….
Hết thảy những thứ này, khiến cho không khí trong nháy mắt, tựa hồ đột nhiên trở nên yên lặng.
Một giây bị kéo dài như một thế kỉ, hai người ôm nhau, thân thể giao triền, nhìn hình chiếu của mình trong mắt đối phương, tựa như đến cả trái tim cũng thân mật dán một chỗ.
Đối diện nhau thật lâu, lâu đến khi Lâm Viễn rốt cuộc bởi vì xấu mà dời tầm mắt, Caesar mới vươn tay, nhẹ nhàng sờ sờ mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Lâm Viễn, mỉm cười nói. “Tiểu Viễn, từ giờ trở đi, tôi là của cậu.”
Lâm Viễn. “………….”
Đúng vậy, Caesar là của cậu, Caesar hình thành kết trong cơ thể cậu, bọn họ tiến hành đánh dấu hoàn toàn với nhau, bắt đầu từ giờ phút này trở đi, Caesar hoàn toàn thuộc về cậu.
Vậy cậu cũng…. hoàn toàn thuộc về Caesar sao?
Lâm Viễn quay đầu, chạm phải ánh mắt Caesar.
Trong đôi mắt nâu thẫm tựa hồ có loại sức mạnh dụ người đọa lạc, đối diện với nụ cười của hắn, trái tim Lâm Viễn đột nhiên rung động trong giây lát.
Loại cảm giác này khiến Lâm Viễn thấy xa lạ, lại vui sướng.
Tựa hồ có một người, trong khoảnh khắc chậm rãi đi vào lòng mình, tháo bỏ tất cả phòng bị, chiếm cứ một vị trí quan trọng dưới đáy lòng, an an ổn ổn cắm rễ thật sâu.
Người kia, chính là người trước mặt này, người vẫn luôn bị Lâm Viễn đối xử như bạn tốt –
Tiểu vương tử Caesar.
Hết chương 94.