Quân Giáo Sinh

Chương 499 : Biến cố(2)

Ngày đăng: 10:10 18/04/20


Lâm Viễn không biết nên dùng phương thức nào để phát tiết khổ sở trong lòng mình, nhìn di ảnh đen trắng trên màn hình, nam nhân trong ảnh biểu tình nghiêm túc, ánh mắt lãnh đạm mà bình tĩnh, nhìn qua tựa hồ rất khó tiếp cận, chỉ có Lâm Viễn biết, đó là một người ấm áp cỡ nào.



— Rawson Bessemer, cha ruột của cậu.



Ông ấy từng ôm cậu nói: Con trai, cha sẽ bảo vệ con, sẽ không để con phải chịu bất cứ ủy khuất nào.



Ông ấy từng ôn nhu nhìn cậu nói: Tiểu Viễn, ta sẽ tìm baba con trở về, một nhà ba người chúng ta sẽ có ngày đoàn tụ.



Trước khi xuất chinh, ông ấy còn mỉm cười nói với cậu: Không cần lo lắng.



Người cha mạnh mẽ, ấm áp, khiến người ta an tâm như vậy, lúc này cư nhiên lại táng sinh trong vũ trụ, thi cốt vô tồn, chỉ để lại vô vàn mảnh xác cơ giáp, bị Quân bộ vận chuyển về thủ đô an táng.



— Cha con hai người vừa nhận nhau không lâu, số lần mình gọi ông ấy là cha thậm chí còn chưa đến mười lần.



— Sao ông ấy có thể rời đi như vậy?



— Baba vẫn không rõ tung tích, cái gọi là ngày một nhà ba người đoàn tụ, cư nhiên cứ như vậy biến thành bọt nước sao?



Lâm Viễn chôn mặt trong lòng Caesar, im lặng khóc nức nở.



Từ nhỏ đến lớn, cậu chưa từng chảy nhiều nước mắt như vậy, thế nhưng, cậu không nhịn được.



Nỗi thống khổ mất đi người thân quan trọng nhất, căn bản không thể dùng bất cứ từ ngữ cứng nhắc nào để hình dung, nước mắt tựa như nước sông vô tận điên cuồng tuôn ra ngoài, tầm mắt trở nên mơ mơ hồ hồ, yết hầu giống như bị chặn lại nói không nên lời.



Chỉ có thể dùng nước mắt để phát tiết cảm xúc khổ sở đến tận cùng của mình.



Lâm Viễn rơi lệ trong lòng mình, Caesar liên tục nhẹ nhàng vuốt ve tóc của cậu, thậm chí ngay cả lời an ủi “đừng khóc” cũng nói không ra – bởi vì hắn biết, lúc này Lâm Viễn cần một phương thức để phát tiết cảm xúc, mà rơi lệ chính là cách tốt nhất.



Thống khổ mất đi người thân, tuy rằng Caesar chưa từng trải qua, nhưng nếu người gặp chuyện không may là phụ vương hoặc mẫu hậu, Caesar tin rằng…. bản thân cũng chưa chắc có thể nén được nước mắt.



Huống chi là Tiểu Viễn.



Cậu từ nhỏ đã kính nể nguyên soái, vừa nhận nguyên soái chưa được bao lâu, tin dữ này đối với cậu, tựa như một thế giới mới vừa thành lập đã bị triệt để đánh sập.



Sau niềm vui cha con nhận nhau, là nỗi đau ly biệt mãnh liệt gấp trăm lần.



Vừa biết Rawson là cha mình, cha liền qua đời, cảm giác này còn khiến người ta đau đớn hơn so với chưa từng có cha.



Dưới sự kiên nhẫn trấn an của Caesar, lúc này cảm xúc của Lâm Viễn mới bình tĩnh một chút, nước mắt đã ngừng, chỉ là hốc mắt hồng hồng nhìn qua có chút đáng thương.



Caesar nhìn tiểu quái thú hai mắt đỏ hồng, nhịn không được đau lòng vươn tay, nhẹ nhàng giúp cậu lau nước mắt trên mặt, ôn nhu nói. “Tiểu Viễn, cậu lên phòng ngủ cho yên lặng một chút đi…. Tôi sẽ nói với mẹ cậu…..”



Lâm Viễn gật gật đầu, cúi đầu đi về phòng ngủ.



Trạng thái hiện giờ của cậu rõ ràng là không có tâm tình ăn cơm, nếu bị Lâm phu nhân phát hiện sẽ càng thêm phiền toái.



Caesar đưa Lâm Viễn về phòng ngủ, lúc này mới xoay người đi đến phòng bếp, Lâm phu nhân vội vàng mỉm cười nói. “Caesar, hai đứa có phải đói lắm rồi không? Đồ ăn làm xong rồi, ăn cơm ngay đây.”



Caesar nói. “Dì, thân thể Tiểu Viễn không thoải mái, về phòng đi ngủ trước rồi, cậu ấy không ăn cơm chiều với chúng ta, dì để phần một chút thức ăn cho cậu ấy, lát nữa cháu mang lên cho.”



Lâm phu nhân ngẩn người, lo lắng nói. “Không thoải mái, nó sao vậy?”



Caesar nói. “Hôm nay lúc ra ngoài chơi bị cảm lạnh, người yên tâm, cháu đã cho cậu ấy uống thuốc rồi.”



Thấy Caesar vẻ mặt nghiêm túc, lại thêm thân thể con trai luôn rất tốt, cảm lạnh cũng không phải bệnh nặng, Lâm phu nhân liền yên lòng, cùng Lâm Diêu bưng đồ ăn lên bàn, ba người cùng ngồi ăn cơm.



Bảy giờ tối, tất cả các kênh tin tức của đế quốc, lại nặng nề đưa tin nguyên soái hi sinh.



Lâm phu nhân nhìn di ảnh trong màn hình, giật mình, nghi hoặc nói. “Sao nhìn người này có chút quen mắt?”




“A…… Ưm ư….. Bri…. Brian…. A….”



Snow hoàn toàn không ngờ, chỉ là vì muốn y ngậm miệng mà chủ động hôn y, cư nhiên diễn biến thành hậu quả như vậy.



Cảm giác xấu hổ mãnh liệt khi được y dùng miệng lấy lòng, cùng khoái cảm xa lạ trên thân thể hỗn loạn một chỗ, liên tục bào mòn bức tường lý trí.



Khoảnh khắc Brian dùng sức hút một cái, trong đầu Snow đột nhiên trống rỗng, thân thể kịch liệt run rẩy, chất lỏng nóng rực phóng thích toàn bộ trong miệng Brian.



Đúng lúc này, bên tai đồng thời vang lên một tiếng động thật lớn –



Tấm ván giường đáng thương rốt cuộc không chịu nổi sức nặng của hai người, sau một trận vang kẽo kẹt kẽo kẹt, ầm một tiếng bị đè sập.



Snow. “………..”



Brian. “………..”



Hại người bị rơi xuống đất mắt to trừng mắt nhỏ.



Phản ứng được là tấm ván giường bị đè sập, mặt Snow đột nhiên đỏ lên, xấu hổ đến không biết làm thế nào.



Brian lại cười hì hì liếm sạch chất lỏng màu trắng lưu lại bên môi, dán vào môi Snow nói. “Thật xin lỗi, làm sập giường của cậu…. Sau này tôi mua cái mới cho cậu.”



Snow. “……..”



Snow vì xấu hổ 囧 mà rầu rĩ nằm trong chăn, nhìn vào mắt Brian lại có loại khả ái khác biệt.



Vươn tay ôm cả chăn lên, Brian vui vẻ nói. “Tôi sẽ mua cho cậu một cái giường đôi thoải mái một chút.”



Đúng lúc này, máy truyền tin đột nhiên vang lên.



Brian nhìn Berg xuất hiện trong màn hình, ngẩn người. “Baba?”



Berg thản nhiên nhìn thoáng qua con trai, nói. “Brian, Caesar và Tiểu Viễn sắp đến đó hội hợp với các con, ta sẽ sắp xếp người tới tiếp ứng, cho con mười phút, lập tức đến địa chỉ mà ta nói….”



Berg đánh địa chỉ qua, sau đó liền dứt khoát cúp máy.



Brian nhìn địa chỉ, nhất thời trợn mắt há hốc mồm –



Ở cùng Snow còn chưa đến hai ngày, baba đã đưa hai cái bóng đèn lớn siêu cấp Caesar và Lâm Viễn đến hội hợp?



Tuy rằng trong lòng có chút buồn bực, nhưng biểu tình nghiêm túc của Berg rõ ràng không phải đùa, Brian đành phải xốc chăn lên, kéo Snow đỏ mặt dậy khỏi giường, tay chân lanh lẹ tìm cho cậu một bộ quần áo sạch sẽ, nói. “Mau thay đi, Caesar và Lâm Viễn sắp đến đây, hình như là xảy ra chuyện, chúng ta mau chuẩn bị một chút đến hội hợp với bọn họ.”



Snow không nói nhiều, dùng tốc độ nhanh nhất thay xong quần áo.



Brian vừa muốn xoay người đi ra ngoài, Snow lại đột nhiên kéo y lại, thấp giọng nói. “Cậu….”



Brian nghi hoặc hỏi. “Tôi làm sao?”



Snow đỏ mặt chỉ chỉ khóe miệng Brian.



Brian hiểu ra, vươn đầu lưỡi liếm sạch chất lỏng màu trắng còn lưu lại bên môi, đến gần tai Snow nói. “Đây là hương vị của cậu….”



Mặt Snow đỏ lên, hung hăng đấm y một cú. “Đừng nói nữa!”



Để tránh Snow thẹn quá hóa giận, Brian lập tức thông minh ngậm miệng, cười tủm tỉm dắt tay Snow, mang theo cậu đi đến chỗ baba chỉ định.



Hết chương 99.