Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ
Chương 156 : Anh lăn ra đây cho tôi
Ngày đăng: 16:51 30/04/20
Trong lòng Hoắc Vi Vũ lộp bộp, có cảm giác khác thường, máu chạy tán loạn.
Cô rung động mãnh liệt.
Nhưng mà, rất nhanh bị cô kiềm chế lại.
Từ sau khi chuyện của baba xảy ra, cô trở nên lý trí hơn rất nhiều.
Cô không khuynh quốc khuynh thành, dáng người cũng không phải làm cho đàn ông muốn ngừng mà không được, độ tuổi đẹp nhất cũng đã qua, còn gánh vác một trái tim thủng trăn ngàn lỗ.
Lại nhìn Cố Cảo Đình, anh anh tuấn, gương mặt tuyệt sắc điên đảo chúng sinh, thân phận cao quý, quyền lợi chí cao vô thượng, có tập đoàn tài phiệt lớn mạnh, còn có thể điều khiển quân đội.
Anh muốn dạng phụ nữ gì mà chẳng được, sao lại thích cô, không phải trong lòng anh không có người phụ nào có thể lọt vô sao?
Anh đối với cô như vậy, chỉ là anh muốn chinh phục thôi.
Hoặc là, vì cô sẽ trở thành vợ của anh.
*
Hoắc Vi Vũ đi công ty, làm thủ tục gia nhập.
Không có ông chủ ở đây, cô ngẩn người ngồi ở văn phòng hành chính chống cằm.
Hoắc Vi Vũ: "..."
Hoắc Vi Vũ rũ mắt xuống, lông mi thật dài che khuất ảm đạm trong mắt.
Đôi khi đàn ông đối tốt với phụ nữ, cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi.
Thật thật giả giả, giả giả thật thật.
Nếu như tin tưởng, liền thua.
Điện thoại kêu lên, chị lý nhìn là Trương Ái Hoa bên kia, vội nghe.
"A, không phải đâu, chuyện này tôi không giải quyết được, cô cũng biết tính tình của Ngụy phu nhân, đắc tội cô ta, tôi cũng không thể từ chức tốt đẹp được, tháng sau tôi muốn đi, không muốn gây lớn chuyện đâu." Chị Lý khó xử nói.
Cô nhìn Hoắc Vi Vũ, trong mắt lóe ra một tia sáng.
"Tiểu Hoắc, tới phiên em biểu hiện rồi, bây giời Ngụy tổng đang ở quán rượu Shangri-La phòng 801, cùng một vị tình nhân nào đó bồi dưỡng tình cảm, Ngụy phu nhân chặn ở ngoài cửa, muốn em mời phu nhân đi, để Ngụy tổng an toàn trở ra.
Trong lòng Hoắc Vi Vũ cảm thấy quái dị và không thoải mái.
Tại sao đàn ông đã có vợ, còn muốn trên hoa ghẹo nguyệt, không cảm thấy bẩn sao?
Cô cũng không hiểu mấy tiểu tam kia, biết rõ người ta đã có vợ có gia đình, còn muốn đâm vào, liêm sỉ vứt đi đâu rồi?
"Đây là lần thứ nhất em biểu hiện, làm thật tốt, nếu làm không tốt, phỏng chừng Ngụy tổng sẽ không cần em nữa." Chị Lý lộ vẻ khó xử nói.
"Em biết rồi." Hoắc Vi Vũ đứng lên, đi ra ngoài cửa, trong mắt lạnh lùng.
Cô đã có biện pháp, làm Ngụy tổng an toàn trở ra, cũng làm Ngụy phu nhân an lòng.