Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ
Chương 497 : Rượu thịt xuyên qua ruột, Cảo Đình lưu trong lòng
Ngày đăng: 16:55 30/04/20
Cô lại có thể hôn mê.
gặp một giấc mộng vô cùng đáng sợ.
Cô thành thái tử phi, nhìn Cố Cảo Đình tức giận rời đi, cưới người phụ nữ khác làm vợ.
Cô thương tâm, khổ sở, nước mắt tràn bờ.
Bởi vì quá khổ sở, mở mắt, đối diện với cái nhìn chăm chú của Cố Cảo Đình.
Hoắc Vi Vũ dừng một chút.
té ra là nằm mộng, may mắn là nằm mộng.
Cô an lòng không ít, duỗi tay, ôm Cố Cảo Đình.
Cảm thụ anh ở bên người trọn vẹn.
Cố Cảo Đình cũng ôm cô, tay ở trên lưng trơn bóng như ngọc của cô, bất đắc dĩ nói: “thể chất em quá kém, như vậy chịu không nổi, về sau phải làm cái gì bây giờ?”
“Đó là bởi vì của anh quá dài.” Giọng Hoắc Vi Vũ rầu rĩ truyền tới.
“A.” Cố Cảo Đình cười một tiếng, giơ lên khóe miệng, ý vị thâm trường nói: “em là chỉ phương diện kia?”
Hoắc Vi Vũ: “……”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, bởi vì anh trêu chọc, tâm tình cô không tốt giảm bớt rất nhiều, “anh nói đi?”
“Nếu là kích cỡ, em muốn thành quen, mau chóng thích ứng, nếu là thời gian, lần sau anh khống chế một chút.” Cố Cảo Đình cười nói.
Anh đem cả người cô đều thu vào đáy mắt.
Vốn là tức giận.
Anh rất phản cảm việc cô uống rượu, đặc biệt là say rượu.
Chính là nhìn thấy cô lấy lòng, tất cả tức giận của anh đều hóa thành cuộn chỉ mềm.
“Xuống dưới, anh đi lấy sủi cảo cho em ăn, em hãy nghỉ ngơi, mặt khác, anh gọi người chuẩn bị đồ bổ cho em, nhớ ăn.” Cố Cảo Đình dặn dò nói.
Cố Cảo Đình thật tốt, cô thật sự ghi nhớ trong lòng.
“Cố Cảo Đình, để kéo Duật Cẩn xuống ngựa cần thời gian bao lâu?” Hoắc Vi Vũ ôn nhu hỏi.
“Đều không phải một sớm một chiều, nhưng mà Cố Cảo Đình hứa với em, nếu không phải em không cưới.” Cố Cảo Đình khí phách nói.
Anh không dễ dàng hứa hẹn, một khi hứa hẹn, đó chính là trăm phần trăm phân lượng.
vành mắt Hoắc Vi Vũ đỏ một ít.
Cô nhanh chóng giải quyết vấn đề khó khăn của mình.
Hơn nữa, những chứng cứ về Nước B, ở trên tay tổng thống, thời điểm mấu chốt, tổng thống nóng nảy khẳng định sẽ ném ra.
Cô không thể để loại chuyện này phát sinh.
“Cố Cảo Đình, di động của anh cho em mượn chơi, lúc trước, vì phòng ngừa Thừa Ân theo dõi, đã ném nát nhừ ở trên đường cái.” Hoắc Vi Vũ từ trên người anh đi xuống, ôm chăn nói.
Cố Cảo Đình đem điện thoại đưa cho Hoắc Vi Vũ, “em chơi cái này trước, là di động của Vương Đông, kích cỡ giống cái của anh, bên trong di động của anh có theo dõi, tạm thời để trung tá Thượng cầm theo.”
Hoắc Vi Vũ lo lắng, nếu bên trong di động Vương Đông không có số điện thoại của Duật Nghị, thật là làm sao bây giờ?
Hôm nay đã là thứ tư, còn có thời gian hai ngày thứ năm, thứ sáu, việc cô muốn làm còn rất nhiều……