[Dịch]Quân Hôn
Chương 125 : Lần thứ hai cảnh cáo
Ngày đăng: 13:15 22/03/20
Ngày hôm sau, khi buổi huấn luyện kết thúc, Đàm tham mưu trưởng nhận được điện thoại thông báo của ông nội Đàm
Nói là muốn hắn mang Cố Niệm Hề về nhà ăn cơm!
Nghe giọng điệu của ông nội, dường như là muốn nói điều gì
Vì thế, buổi chiều tan tầm, Đàm Dật Trạch liền trực tiếp đi đón Cố Niệm Hề đến Đàm gia
Đàm gia vẫn giống như một tháng trước, trong nhà đỏ thẫm theo màu truyền thống của Trung Quốc
Chẳng qua, có rất nhiều thứ đã thay đổi
Thấy Cố Niệm Hề và Đàm Dật Trạch tới, người vui mừng nhất đương nhiên là ông nội Đàm
Đầu tiên là nói cô Lưu, làm cho bọn họ vài thứ điểm tâm để ăn, lúc sau lại nói Đàm Dật Trạch cùng ông đánh cờ
Một mặt cùng cháu trai đánh cờ, một mặt còn không quên tán gẫu với Cố Niệm Hề
"Hề Hề, Tiểu Trạch gần đây có ức hiếp cháu hay không?" Tính tình cháu trai của ông, ông là người hiểu rõ nhất, có chút lạnh lùng, có chút bá đạo
"Ách?" Cố Niệm Hề bị hỏi như vậy, trong nhất thời cũng không biết nên nói cái gì
Mà Đàm Dật Trạch nghe được ông nói như vậy, cũng muốn nghe cô trả lời xem thế nào
Khóe môi khẽ nhếch kia của hắn, làm cho Cố Niệm Hề nghĩ lại những lần hắn ức hiếp cô
Đương nhiên là có!
Hơn nữa không phải chỉ một lần!
Nhưng mà, đều là lúc ở trên giường, sao có thể tùy tiện nói cho người khác biết?
Nhìn bộ dáng do dự kia của Cố Niệm Hề, Đàm Dật Trạch lặng lẽ bóp bóp tay cô, ý bảo cô có gan thì nói ra đi
"Không... Không có!" Cố Niệm Hề hung hăng nhéo eo hắn
Nhìn hành động của đôi vợ chồng son, ông nội Đàm lại làm ra bộ dạng không nhìn thấy gì. Nhưng đôi mắt lúc này lại giống như trăng khuyết
Nhìn ra được, tình cảm của bọn họ rất tốt
"Yêu, Hề Hề đã tới?" Lúc Cố Niệm Hề và Đàm Dật Trạch còn đang nhéo nhau, thì ở chỗ cầu thang truyền đến tiếng bước chân. Ngay sau đó là giọng nói của Thư Lạc Tâm
"Ân, dì Thư, đã lâu không gặp! Ông nội nói mời chúng tôi đến đây ăn cơm!" Cố Niệm Hề cười nhẹ đáp lại
"Cũng tốt. Nhưng mà, chúng ta đã lâu không gặp rồi. Mấy ngày hôm trước dì có đưa vài thứ đồ đến công ty con, con có thích không?" Vô tình mà cố ý Thư Lạc Tâm nhắc chuyện này trước mặt Đàm Dật Trạch
Mục đích, đương nhiên là muốn châm ngòi quan hệ hắn và cô
Làm cho hôn nhân của bọn họ, nhanh một chút đi xuống nấm mồ. Sau đó thừa dịp tác hợp cho Cố Niệm Hề và Tiểu Nam nhà bà
"Thích, nhưng mà lần sau dì đừng đưa thứ đắt tiền như vậy!" Bị Thư Lạc Tâm nhắc đến chuyện này, sắc mặt của Cố Niệm Hề cũng có chút mất tự nhiên
Cô không quên, lần trước vì Thư Lạc Tâm đưa đến cho cô một túi xách da. Đã làm cho cô và Đàm Dật Trạch nháo nhau vài ngày
Nói xong lời này, Cố Niệm Hề lại cẩn thận nhìn đến Đàm Dật Trạch đang ngồi bên cạnh. Thấy sắc mặt hắn không có gì khác thường. Lúc này cô mới an tâm không ít
"Đúng rồi, đúng lúc cô Lưu tối hôm nay có làm một ít huyết yến, Hề Hề dì đi lấy cho con một ít. Nghe nói thứ này rất tốt với phụ nữ" Thấy sắc mặt của Cố Niệm Hề có chút không được tự nhiên, Thư Lạc Tâm cũng ý thức được điều gì đó
Thông minh như bà, tất nhiên cũng mau chóng đổi đề tài khác
Đương nhiên mục đích chính là muốn lấy lòng Cố Niệm Hề
"Không cần, lúc nãy cùng Dật Trạch đến đây đã ăn một ít. Đến hiện tại, bụng vẫn thật no!"
Thật ra, lúc cô và Đàm Dật Trạch đến đây, đến nước cũng chưa kịp uống, làm sao có thể ăn no?
Sở dĩ nói như vậy, chỉ đơn giản là không muốn nhận ý tốt của Thư Lạc Tâm mà thôi
"Như vậy a, vậy chờ con đói bụng, dì đi lấy cho con ăn!" Thấy Cố Niệm Hề từ chối mình, Thư Lạc Tâm cũng không muốn tiếp tục nói tiếp
Nhìn lại quân nhân nhà mình, đang cùng ông nội Đàm đánh cờ, giờ phút này đưa tay nắm nhẹ tay cô, ý nói: Làm tốt lắm!
Thật ra, Đàm Dật Trạch cũng không phải không thích người khác đối xử tốt với Cố Niệm Hề
Mà là hắn không thích người khác quá mức lấy lòng cô. Giống như, Thư Lạc Tâm lúc này muốn đem huyết yến lấy lòng vật nhỏ của hắn
"Niệm Hề?"
Vừa mới tan tầm, từ cửa lớn bước vào, sắc mặt của Đàm Dật Nam không mấy tốt lắm
Cũng có thể nói gần đây sắc mặt của hắn đều như vậy. Công ty nhiều việc, không thấy được mặt của Cố Niệm Hề cũng là một nguyên nhân
Nghe thấy được giọng nói quen thuộc kia, hắn nhanh chóng bước vào vào nhà. Quả nhiên nhìn thấy bóng dáng quen thuộc
"Em chồng, đã trở về!" Nhìn thấy Đàm Dật Nam vào cửa, Cố Niệm Hề tự nhiên cũng đành mở miệng hỏi han hắn
Đôi mắt xinh đẹp kia, giống như là không nhìn thấy sự vội vàng của hắn
Em chồng...
Nếu không phải từ xưng hô chết tiệt kia, Đàm Dật Nam chắc chắn sẽ cảm thấy mình hiện tại sung sướng giống như là bay lên trời
"Tiểu Nam, quên lời nói lần trước của tôi rồi sao?" Nói lời này, tầm mắt của hắn cũng không rời khỏi bàn cờ. Ngay cả giọng điệu cũng không xuất hiện phập phồng gì
Nhưng không phải ai cũng phát hiện ra, ý tứ trong lời nói của hắn là gì
Ai cũng biết, người đàn ông này tính tình không tốt giống như vẻ bề ngoài
Theo lời nói của hắn, khiến cho Đàm Dật Nam có chút khó thở
Đàm Dật Nam cũng không phải không biết, thật ra Đàm Dật Trạch đang nhắc nhở hắn, thân là em chồng nên có thái độ như thế nào. Đừng làm ra những hành động quá phận, nếu không đừng trách Đàm Dật Trạch hắn vô tình
Lấy năng lực của Đàm Dật Trạch hắn, muốn giáo huấn Đàm Dật Nam cũng không cần tốn quá nhiều sức
Nhưng mặc dù hắn có nói thế nào, cũng không thể ngăn cản quyết tâm của Đàm Dật Nam đối với Cố Niệm Hề
Nếu không phải hắn nhìn thấy, đôi tay nhỏ bé kia của Cố Niệm Hề chủ động nắm lấy tay của hắn, hắn chắc chắn nhất định sẽ chủ động ôm cô vào lòng ngực của mình
"Anh..."
Nhìn bọn họ nắm chặt tay nhau, Cố Niệm Hề khẽ nở nụ cười. Đàm Dật Nam phát hiện, sự xuất hiện của hắn trong căn phòng này có điểm dư thừa
"Tiểu Nam, cháu trở về thì vào phòng bếp đi. Mẹ của cháu nói đang làm huyết yến, nếu trở về thì vào lấy ăn đi" Tầm mắt của ông nội Đàm cũng giống như Đàm Dật Trạch, vẫn dừng trên bàn cờ
Tuy rằng nói như là quan tâm hắn, nhưng nếu là người thông minh một chút đều hiểu được, ông nội Đàm đang muốn cảnh cáo hai mẹ con bọn họ
Đừng tưởng rằng, hai mẹ con bọn họ có tâm tư gì đối với Cố Niệm Hề, ông không biết
Ông đã sớm biết sau lưng bọn họ muốn làm cái gì, chẳng qua ông tin tưởng năng lực ứng phó của Đàm Dật Trạch, càng tin tưởng tình cảm vợ chồng hai người rất tốt
Đương nhiên, nếu như Thư Lạc Tâm vẫn không có chuyển biến tốt gì, ông nội Đàm cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn
Về phần huyết yến kia, ông nội Đàm đương nhiên cũng biết. Buổi trưa Thư Lạc Tâm nghe nén ông gọi điện, nên mới mau chóng nói cô Lưu làm thứ đó
Muốn Đàm Dật Nam ăn hết thứ đó, đơn giản là muốn Đàm Dật Nam tự gánh vác sai lầm của mình
"Ông nội, cháu đã biết!" Đối với lời nói của ông nội Đàm, Đàm Dật Nam không dám không nghe theo
Đương nhiên, hắn cũng biết hàm nghĩa kia trong lời nói của ông nội Đàm
Lưu luyến nhìn Cố Niệm Hề một cái, Đàm Dật Nam chậm rãi bước vào trong
"Nhị Hoàng, gần đây có nhớ ta hay không? Nếu có liền lắc lắc cái đuôi đi!" Trong sân Cố Niệm Hề cùng Nhị Hoàng vui đùa ầm ĩ
Không muốn ở trong phòng khách đối phó với từng người, Cố Niệm Hề nghĩ vẫn là ra ngoài đùa vui với động vật vui vẻ hơn
"Yêu, Nhị Hoàng muốn ngạt chết ta sao?"
Vuốt ve đầu nhỏ của Nhị Hoàng, Cố Niệm Hề cười như tiểu hồ ly
"Niệm Hề, Nhị Hoàng thấy người nó yêu thích sẽ lay động cái đuôi!" Ngay tại lúc Cố Niệm Hề đang cùng Nhị Hoàng trò chuyện, phía sau liền có giọng nói của một người đàn ông
"Tôi đương nhiên biết, chẳng qua tôi chỉ muốn trò chuyện với Nhị Hoàng một chút, ngay cả việc này em chồng cũng quản sao?"
Ngước mắt nhìn về phía người đàn ông đứng phía sau mình, mi mắt của Cố Niệm Hề hơi nhăn lại
Là Đàm Dật Nam!
Cô vì muốn tránh né hai mẹ con bọn họ, nên mới đến chỗ này. Không nghĩ tới, hắn thế nhưng còn theo cô ra tận đây?
"Niệm Hề, anh không có ý này" Nghe được lời nói sắc bén của cô, ánh mắt của Đàm Dật Nam tràn ngập bi thương
Hắn và Cố Niệm Hề lúc trước, không phải như vậy
"Niệm Hề, anh chỉ muốn hỏi em, có phát hiện ra Nhị Hoàng gần đây thay đổi!"
"Nhị Hoàng? Hình như béo một chút!" Chỗ nào cũng đều có nhiều thịt ra một ít
"Hắc đúng vậy. Anh gần đây cho nó ăn một thứ. Cho nên nó mới nhanh chóng béo ra như vậy!" Nói xong, Đàm Dật Nam giống như làm ảo thuật, lấy ra từ phía sau lưng một chai sữa
Nhị Hoàng vừa thấy thứ này, cũng biểu hiện vô cùng vui vẻ
Nhìn biểu hiện của Nhị Hoàng như vậy, Đàm Dật nam cũng cảm thấy mừng thầm
Thật ra, hắn căn bản không thích gần gũi động vật. Nếu không phải vì Cố Niệm Hề, muốn cùng cô có nhiều đề tài nói đến, hắn mới không cần hao tâm tổn sức như vậy
"Khoan đã, anh cho nó ăn cái gì!"
"Cái này là sữa!"
"Sữa, sữa này là sữa nhà chúng ta uống sao?"
"Ân, Nhị Hoàng không thích ăn thức ăn khô, cho nên anh mua sữa cho nó, mỗi ngày sẽ cho nó uống"
"Dừng lại, đừng cho nó ăn!" Nhìn Nhị Hoàng chuẩn bị tiếp xúc với đĩa sữa kia. Cố Niệm Hề vội vàng nói
Vẻ mặt của Đàm Dật Nam cũng có chút xuống tinh thần: "Niệm Hề, anh chỉ muốn thân cận với Nhị Hoàng một chút mà thôi, em đừng đề phòng anh như vậy có được không!"
Thấy Đàm Dật Nam nói lời này, Cố Niệm Hề đột nhiên muốn cười: "Em chồng, tôi chỉ là muốn nói, anh mua loại sữa này có lượng đường rất cao. Đối với thân thể Nhị Hoàng không tốt, uống vào sẽ bị rụng lông. Em chồng, có phải anh nghĩ mình không sai, cho nên chỉ cần người khác nhắc tới, sẽ đều phản ứng mạnh như vậy?"
"Niệm Hề, anh..." Trong ấn tượng của hắn, Cố Niệm Hề tao nhã giống như cô gái Giang Nam trong sách cổ
Nhưng trăm triệu lần Đàm Dật Nam không ngờ, có một ngày Cố Niệm Hề sẽ mang sắc mặt nghiêm nghị nói với hắn như vậy
Giờ phút này, trong lòng hắn có bao nhiêu bất mãn, chỉ có hắn mới rõ ràng
"Hề Hề, thì ra em tới đây?" Vừa đúng lúc, Đàm Dật Trạch xuất hiện phía sau lưng bọn họ
"Lão công, anh sao cũng ra đây!" Cố Niệm Hề quay đầu phát hiện Đàm Dật Trạch đứng phía sau, tim không tự chủ được mà đập liên hồi
Thật ra, cô và Đàm Dật Nam căn bản không có chuyện gì. Nhưng nhìn thấy hắn xuất hiện, trong lòng cô cũng cảm thấy không thoải mái
Bởi vì trong lòng cô, suy nghĩ của Đàm Dật Trạch là quan trọng nhất
"Ông nội nói anh gọi em đến ăn cơm!" Lúc này, mặt trời đã muốn xuống núi, hoàn hảo ánh sáng chiếu đến sau lưng của Đàm Dật Trạch. Khiến cho gương mặt của hắn có một mảng tối bao phủ, làm cho cô không thể thấy rõ biểu tình của người đàn ông này
"Được" Cố Niệm hề mau chóng chạy tới cọ cọ người vào hắn, trên môi còn mang theo nụ cười lấy lòng. Khi đôi tay của hắn dừng ở trên hông của cô, lúc này cô mới cảm thấy an tâm
May mắn, Đàm Dật Trạch không hiểu lầm cái gì
"Nhị Hoàng có vài thứ nên ăn, có vài thứ không nên ăn, tin tưởng trong lòng ngươi biết rõ. Nếu cứ cố chấp ăn những thứ không nên ăn, đến lúc đó tình trạng xấu đi, vậy cũng không tốt!" Đàm Dật Trạch quay đầu, nhìn hướng Nhị Hoàng đang lay động cái đuôi, sau đó liền ôm Cố Niệm Hề rời đi
Để lại một mình Đàm Dật Nam ở chỗ này, sắc mặt xấu đến cực điểm
Ai cũng biết, Nhị Hoàng chỉ là một con chó. Nó sao có thể nghe hiểu ra những từ phức tạp này
Nói cách khác, trên thực tế Đàm Dật Trạch hắn đang ám chỉ Đàm Dật Nam
Lần thứ hai hắn cảnh cáo, khuyên Đàm Dật Nam đừng nên có hành động thiếu suy nghĩ giống mẹ mình, nếu không đừng trách Đàm Dật Trạch hắn không khách khí
____
Đàm gia ăn cơm, trừ bỏ mẹ con Thư Lạc Tâm và Đàm Dật Nam, còn lại bốn người bọn họ đều rất vui vẻ
Không khí hòa hợp như vậy, mãi cho đến khi cô Lưu hoang mang rối loạn chạy vào thì chấm dứt...