Quan Khí
Chương 1002 : Có chút loạn
Ngày đăng: 20:26 18/04/20
Tối hôm qua cùng hai mẹ con Lữ Hàm Yên đi dạo trên phố cả đêm, đến giờ Vương Trạch Vinh còn thấy mỏi mệt. Cả nhà cùng nhau đi dạo phố đến khuya mới về, đi ngủ cũng đã muộn. Sáng sớm hôm sau còn đang ngủ thì Hạng Định liền lái xe chạy tới. Sau khi kéo Vương Trạch Vinh tỉnh dậy, đúng là hắn có gì đó khó chịu.
Rửa mặt xong Vương Trạch Vinh đi ra, nhìn thấy bộ dạng này của Hạng Định, có chút kì lạ trách:
- Sao vừa sáng sớm đã đến đây với vẻ mặt hậm hực như vậy?
Hạng Định buồn bực nhìn về phía Vương Trạch Vinh nói:
-Không hiểu từ đâu em lại có thêm một cậu em, anh nói như thế em có dễ chịu được không?
Vương Trạch Vinh nghe nói như thế, mắt trợn trừng nói:
- Như thế nào cơ?
-Anh không tin?
Hạng Định trừng mắt tỏ vẻ không nói dối Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh lắc lắc đầu còn chút ngái ngủ, lúc này mới tỉnh táo, ngạc nhiên nói:
- Cậu vừa nói cái gì? Cậu có em trai?
- Là em trai cùng cha khác mẹ.
Vương Trạch Vinh sững sờ nhìn Hạng Định một lúc.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh biết gia cảnh của Hạng Định. Cha hắn là Hạng Kiền đã sáu mươi tuổi, mẹ hắn còn trẻ nhưng cũng phải ngoài năm mươi. Hai người cơ bản không có khả năng lại sinh thêm đứa nữa. Như vậy đứa nhỏ này chỉ có thể là con của Hạng Kiền và người tình của lão sinh ra.
Ừ, việc này có chút phức tạp!
- Nói từ từ thôi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Vương Trạch Vinh ngồi xuống nói.
Thở dài một hơi, Hạng Định nói:
- Bây giờ mẹ em đã bỏ về nhà bà ngoại, em cũng không theo mà đến tìm anh nghĩ biện pháp.
- Ngày hôm qua còn bình thường mà, sao hôm nay lại như thế này?
Vương Trạch Vinh nói.
Lúc này Lữ Hàm Yên cũng đã chạy ra đến, vô cùng tò mò nói:
- Mới sáng sớm anh chạy sang đây làm trò gì vậy?
Vừa mở diễn đàn ra, hai người liếc mắt một cái đã thấy một bài báo.
Một tấm hình lớn về cái cái đập chứa nước với tiêu đề không hay lắm, nội dung chính là nói về vụ án về đập chứa nước ở Hải Châu, dùng ngôn ngữ vô cùng sắc bén, tiến hành phân tích tình hình, cho rằng đã bắt được Bí thư huyện ủy, nhưng vẫn còn nhiều phần tử khác chưa tìm ra, cần phải truy cứu cho được chính ai đã gây ra chuyện.
Vương Trạch Vinh chậm rãi đọc, nội dung chỉ thẳng vào Hạng Kiền, giống như muốn nói Hạng Kiền chính là thủ phạm.
Đột nhiên Lữ Hàm Yên chỉ vào một tấm ảnh nói:
- Trạch Vinh, anh nhìn đi.
Vương Trạch Vinh vừa nhìn tấm ảnh kia, không ngờ mười mấy năm trước Hạng Kiền cùng Lý Chiêu Yến đã cùng chụp hình, trong tấm hình còn có cả đứa con đang mỉm cười.
- Những tấm ảnh này đã làm cho người ta rất liên tưởng đến bác Hai.
Lữ Hàm Yên lo lắng nói.
Quả thật là có người dã tâm gây ra dư luận.
Vương Trạch Vinh đã chứng minh được suy nghĩ của mình.
Từ trong phòng đi ra, Vương Trạch Vinh liền thẳng tới thư phòng.
Lúc này ở đây mấy người vẫn đang bàn cách xử lí vấn đề này.
Vừa vào cửa, Vương Trạch Vinh đã nghe tiếng Hạng Kiền nói:
- Nhiều năm nay tôi đã rất nhiều lần xin lỗi cô ấy, lần này không thể lại xin lỗi cô ấy nữa.
- Đã có người thao tác việc này.
Vương Trạch Vinh tiến vào cửa nói.
Hạng Nam nhìn thoáng qua về phòng máy tính, nhìn Vương Trạch Vinh nói:
- Con hãy mở ra cho chúng ta xem.
Là Phó thủ tướng, Hạng Nam biết rõ bây giờ dư luận trong nước rất lợi hại, đặc biệt là sự lợi hại của dư luận trên internet.
Vừa mở máy tính ra, vài người đã nhìn thấy tấm ảnh.
Vương Trạch Vinh phát hiện lúc này trong nội dung đã có thêm tin tức.
Nhìn sắc mặt mọi người rất khó coi, Vương Trạch Vinh nói:
- Đã có người ra chiêu, lúc này chúng ta phải bàn xem vấn đề vì sao lại có người làm như vậy, nếu phải phản kích nhất định phải làm.