Quan Khí
Chương 1012 : Ảnh hưởng sự kiện Bạch Kiến Sinh
Ngày đăng: 20:26 18/04/20
Không ai ngờ rằng Bạch Kiến Sinh lại đột nhiên như vậy. Những lãnh đạo tỉnh ủy này đều hoảng sợ, Cổ Duy Thành nhìn Bạch Kiến Sinh trong tình trạng điên điên dở dở đầy quái dị, lại nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh, rồi nhìn Tằng Lâm Thành nói:
- Chắc là lão Bạch quá mệt mỏi, mau đưa tới bệnh viện đi.
Việc này thực sự khiến cho Cổ Duy Thành khó xử lý, nhìn Bạch Kiến Sinh mà mặt hắn nhăn nhó như mo cau. Nếu để cho có người biết vào thời điểm tiễn tổng bí thư Lâm về Bắc Kinh lại đột nhiên có một trưởng ban tổ chức hóa điên thì ảnh hưởng cực xấu.
Tằng Lâm Thành cũng sợ đến nhảy dựng lên khi nghe được những lời thốt ra từ miệng Bạch Kiến Sinh, nhìn thoáng quá Vương Trạch Vinh, trong lòng đã minh bạch, chuyện các bức ảnh chụp của Vương Trạch Vinh ở trên mạng e là do chính Bạch Kiến Sinh làm ra. Nếu chuyện đã như vậy thì sắp tới tên này sẽ có chuyện rồi.
Tằng Lâm Thành âm thầm lắc đầu, chẳng trách trước kia Bạch Kiến Sinh này là một người vô dụng của Bạch gia, lúc ấy sở dĩ Bạch gia không bồi dưỡng trọng điểm hắn hóa ra có nguyên nhân. Tâm cơ như vậy mà muốn đấu với Vương Trạch Vinh, sự hơn kém này không phải chỉ có một hai điểm!
Nghĩ đến đây trong lòng hắn cũng giật mình, tên Vương Trạch Vinh này không biết làm như thế nào mà lại khiến cho một trưởng ban tổ chức tỉnh ủy bị điên!
Lén nhìn ánh mắt của Vương Trạch Vinh, lần đầu tiên Tằng Lâm Thành có cảm giác kính sợ.
- Bí thư Cổ nói đúng, tôi thấy mọi người đều đã mệt quá rồi, để tôi thu xếp chuyện nghỉ ngơi của lão Bạch, tất cả mọi người đi về nghỉ ngơi đi.
Tằng Lâm Thành cảm thấy phải mau chóng đem Bạch Kiến Sinh đi mới được, nếu còn tiếp tục ở đây làm trò cười cho thiên hạ thì thể diện của tỉnh ủy sẽ mất sạch.
Vương Trạch Vinh đứng tại chỗ nhìn bộ dạng của Bạch Kiến Sinh, hắn cũng cảm thấy kỳ quái, tên Bạch Kiến Sinh này rốt cuộc ăn nhầm thuốc à, tại sao lại làm cái trò đó trước mặt mọi người cứ như bị điên vậy?
Hắn liền bước tới vỗ vỗ lưng Bạch Kiến Sinh.
Hắn đã nhìn ra tên Bạch Kiến Sinh này chắc là do nóng vội công tâm khiến cho tâm trí u mê. Khi nhìn tới quan khí của Bạch Kiến Sinh thì thấy chúng đang liên tục tản mát, chỉ còn có một chút ít quan khí chắn trước trái tim.
Vương Trạch Vinh thấy Bạch Kiến Sinh đã thừa nhận mình gây chuyện liền nghĩ đúng là không thể để tiện nghi cho Bạch Kiến Sinh được. Lần trước chỉ bởi vì Tư Mã Sơn bị bại não mà đã khiến cho không một người nào bị liên lụy rồi, lần này bất kể thế nào cũng phải đào khoét hắn một chút. Vương Trạch Vinh còn có một ý nghĩ, đó là thông quá chuyện của Bạch Kiến Sinh để lung lay Hướng Hải Tiền một chút, đây có thể coi là một sự trợ giúp cho Hạng Nam.
Bị một cái vỗ này nên phần quan khí ở trước ngực Bạch Kiến Sinh bị đánh cho thất tán, chỉ thấy miệng Bạch Kiến Sinh phun ra một ngụm máu tươi rồi người cũng lập tức thanh tỉnh lại.
Quan khí bị Vương Trạch Vinh đánh tan hoàn toàn khiến cho chuyển động cũng nhanh hơn.
Bạch Kiến Sinh tỉnh táo lại nhìn thấy Vương Trạch Vinh bên cạnh, mặt lúc trắng lúc đen một hồi mới hỏi:
- Trạch Vinh, sao anh lại ở chỗ này, tổng bí thư Lâm đâu?
Mọi người thấy Bạch Kiến Sinh thanh tỉnh lại thì đều nhìn về phía Vương Trạch Vinh với ánh mắt cổ quái. Tên Vương Trạch Vinh này rốt cuộc là dạng người gì vậy, đây chính là lấy ơn báo oán, chẳng lẽ Vương Trạch Vinh này không so đo chuyện của Bạch Kiến Sinh sao?
Không ngờ Uông Nhật Thần có thể nhìn thấy dụng ý của mình nhanh như vậy, Vương Trạch Vinh âm thầm gật đầu.
Hạng Nam muốn bảo vệ vị trí thì mất đi một đối thủ cạnh tranh là một chuyện tốt.
Buổi tối, Vương Trạch Vinh gọi điện thoại cho Hạng Nam từ trong thư phòng, thuật lại mọi tình hình chuyến đi của tổng bí thư Lâm tới tỉnh Bắc Dương.
Hạng Nam lắng nghe rất chăm chú, sau khi nghe xong liền nói:
- Con phải chú ý mấy tin tức. Đầu tiên đó là việc tổng bí thư Lâm đã hai lần nói con phải nhìn xa trông rộng, kỳ thật việc này bố cũng đã từng trao đổi qua với tổng bí thư. Tổng bí thư cho rằng theo sự phát triển của kinh tế quốc nội, kết giao đối ngoại, đặc biệt là việc quan hệ thương mại xảy ra tranh giành thường xuyên, nên rất cần có một người đứng ra chủ trì công tác thương nghiệp, con phải chuẩn bị tốt việc này.
Vẻ mặt của Vương Trạch Vinh liền nghiêm túc, nói suốt một hồi hóa ra mình lại có khả năng đi làm thương nghiệp!
Hạng Nam còn nói thêm:
- Chuyện thứ hai là con đã thu được thành quả trong công tác ở Bắc Dương, về cơ bản đã thực hiện được mục đích của tổng bí thư Lâm phái con đến đây. Lần này tổng bí thư rất hài lòng đã đủ để chứng minh công tác của con đã được tổng bí thư Lâm thừa nhận, đây là thêm một điểm cộng, có thành tích của con tại mấy địa phương thì có khả năng giải quyết cho con lên cấp bộ trưởng.
Vương Trạch Vinh nghe Hạng Nam phân tích từng hạng mục cũng chẳng rõ trong lòng có cảm giác gì, mình mới chỉ có hơn 36 tuổi mà đã có thể thăng lên thành cấp bộ trưởng. Đây có thể coi là chuyện hiếm thấy trong cả nước, chuyện này thực sự có thể thành hiện thực sao?
Hạng Nam hơi dùng lại một chút rồi nói tiếp:
- Chuyện Bạch Kiến Sinh lần này đối với con và bố chưa chắc đã là chuyện xấu, việc con cứu Bạch Kiến Sinh là rất tốt!
Hạng Nam nói tới đây rồi không tiếp túc nói thêm gì nữa.
Vương Trạch Vinh có thể nhận thấy tâm tình của Hạng Nam rất vui.
Nếu như Hướng Hải Tiền vì chuyện này mà mất đi động lực lên chức thì đối với Hạng gia mà nói thì đây là một chuyện tốt. Tuy rằng Hạng Nam bảo vệ vị trí cũng không có vấn đề gì lớn nhưng ai mà biết rõ được tình hình của Hướng Hải Tiền chứ, ngăn cản sự phát triển của hắn sẽ khiến cho một số người có dụng tâm mất đi cơ hội gây chuyện. Chuyện này cũng có lợi cho sự phát triển của Vương Trạch Vinh.
Ngày hôm sau, một tổ công tác từ trung ương tới mang thẳng Bạch Kiến Sinh từ phòng đi. Việc này trung ương quan tâm hơn bất cứ chuyện nào khác.
Sự phát triển của việc này quả nhiên chưa dừng lại ở đó, một số người ở Bắc Kinh còn bị điều động, Bạch gia có mấy người có khả năng thăng tiến thì đều bị điều tới mấy cương vị râu ria. Chuyện này đại biểu cho việc Bạch gia hoàn toàn ngã xuống, không còn khả năng phát triển nữa, sự tình tiếp tục phát triển, trong một hội nghị công tác tại trung ương, Hướng Hải Tiền phải làm kiểm điểm.
Từ bản kiểm điểm này thì mọi người đều biết chuyện Hướng Hải Tiền lên chức phó thủ tướng đã trôi theo dòng nước rồi.