Quan Khí
Chương 1018 : Sống
Ngày đăng: 20:26 18/04/20
Khi Lữ Hàm Yên đến bệnh viện thì thấy mọi người đang lo lắng ngồi đó. Cô đi đến bên cạnh Vương Trạch Vinh mà nói:
- Sao vậy anh?
Cô cũng rất khó hiểu, vốn đến tham gia tang lễ mà sao lại thành như vậy.
Vương Chính ở bên vừa nghe Lữ Hàm Yên hỏi liền nói:
- bệnh viện này đúng là không ra gì. Một người đang sống lại xác định là chết.
Lưu Kiến cũng nói:
- Nếu không phải Bí thư Vương phát hiện tình hình thì người sống đã coi là chết.
Lữ Hàm Yên nghe thấy thế liền nhìn cửa phòng cấp cứu mà nói:
- Nằm trong nhà xác cả đêm mà còn có thể sống sao?
Một lãnh đạo tỉnh ở bên nói:
- Chuyện này tuy ít nhưng không phải không có. Thời gian trước báo cũng nói ở Tú Xuyên cũng có tai nạn, bệnh viện xác định nạn nhân đã chết nên đưa vào quan tài băng hơn tiếng mà không tắt thở, mặc dù cuối cùng có cấp cứu nhưng vẫn chết.
Một lãnh đạo tỉnh khác nói:
- Việc này đúng là khó nói và khó giải thích.
Mọi người đang không ngừng phê bình bệnh viện thiếu trách nhiệm làm Viện trưởng đứng bên mặt tái mét lại. Y không ngờ một cô gái lại làm nhiều lãnh đạo tỉnh chú ý như vậy.
Viện trưởng suy nghĩ rất nhanh, một người đàn ông 36 tuổi trước đó xác định “chết” hai ngày, sau đó kỳ tích sống lại. Càng làm người ta khó hiểu là người đàn ông này trong 27 năm thì ngày này lần nào cũng xác định chết, sau đó lại “sống lại” cuối cùng nói đó là do bệnh tật mà thành.
Viện trưởng đang suy nghĩ rất nhiều, trong lúc nhất thời làm y nghi ngờ về kiến thức của mình.
Lữ Hàm Yên kéo Lưu Kiến sang bên hỏi chuyện của Diệp Ny Na, cô cũng đồng tình với Diệp Ny Na. Cô đương nhiên biết suy nghĩ của Diệp Ny Na đối với Vương Trạch Vinh. Khi Diệp Ny Na xảy ra chuyện, cô cũng rất đồng tình với người phụ nữ này.
Nhìn Vương Trạch Vinh, Lữ Hàm Yên nói với Chương Kiều Cương đứng bên:
- Bí thư Chương, tôi và Trạch Vinh từng là đồng nghiệp với Diệp Ny Na, tình cảm giữa chúng tôi rất sâu đậm. Lần này cô ấy xảy ra chuyện nên chúng tôi rất giật mình, hy vọng Tỉnh ủy có câu trả lời thuyết phục.
Lãnh đạo tỉnh ở đây đều biết Lữ Hàm Yên là vợ chính thức của Vương Trạch Vinh, trong lòng cũng không còn nghi ngờ về quan hệ giữa Vương Trạch Vinh và Diệp Ny Na nữa. Lữ Hàm Yên nói như vậy thì ai dám nghi ngờ nữa.
- Bí thư Vương Trạch Vinh đúng là trọng tình nghĩa.
- Bí thư Vương Trạch Vinh có thể lên chức cao như vậy đúng là có điểm hơn người. Đối với đồng nghiệp mà còn tốt như vậy.
- Vợ Bí thư Vương còn nói như vậy, xem ra Bí thư Vương không có quan hệ gì với cô gái Diệp Ny Na kia.
Vương Trạch Vinh đương nhiên biết đây là Lữ Hàm Yên làm giảm ảnh hưởng tới mình, hắn nhìn cô với ánh mắt cảm ơn.
Bác sĩ cũng gật đầu nói:
- Cũng có thể như vậy.
Thấy Diệp Ny Na đã sống, Chu Cương Kính thở dài một tiếng rồi nói với đối Chiêm Vĩnh Tú:
- Tiểu Chiêm, nếu Tiểu Diệp không sao thì anh xem có nên thả Chu Dương về không?
Lữ Hàm Yên rất khó chịu với người này, nghe như vậy liền nói với Chiêm Vĩnh Tú:
- Tiểu Diệp bây giờ sống chết không rõ, còn có thể thành người thực vật. Tôi thấy người gây tai nạn phải bị xử phạt.
Chu Cương Kính nhìn Lữ Hàm Yên mà trầm giọng nói:
- Đây là chuyện của Sở công an tỉnh Sơn Nam.
Vương Trạch Vinh rất tức giận, y nói với Chương Kiều Cương:
- Tôi chỉ có một yêu cầu nhất định phải công bằng xử lý.
Chu Cương Kính biết việc này quan hệ tới con mình nên sa sầm mặt nói với Diệp Minh:
- Đồng chí Diệp Minh, anh nói ý kiến của mình.
Diệp Minh không ngờ lại là như vậy. Y rất do dự và không biết nên làm như thế nào. Một bên là Vương Trạch Vinh quyền lực là rất lớn, một bên là Phó chủ tịch tỉnh. Y nhìn vợ rồi nói:
- Bà thấy sao?
Bây giờ Vương Đại Hải cũng bực tức mà nói:
- Diệp Minh, anh làm như thế nào vậy hả? Con gái anh đã như vậy, anh lại không đòi lại công bằng cho Tiểu Diệp sao?
Diệp Minh bị Vương Đại Hải mắng như vậy liền nghiến răng nghiến lợi nói:
- Xin tổ chức công bằng xử lý.
Chu Cương Kính trừng mắt nhìn Diệp Minh rồi nói:
- Giỏi, để cơ quan chuyên môn xử lý đi.
Lữ Hàm Yên hừ một tiếng, cô vừa khó chịu vì Chu Cương Kính, vừa khó chịu với Diệp Minh nên nói với Vương Trạch Vinh:
- Như vậy đi, Diệp Ny Na do em bố trí chữa trị. Bố mẹ cô ấy không coi cô ấy là con. Có bố như vậy là nỗi đau của Tiểu Diệp.
Vương Trạch Vinh cũng rất khó chịu với Diệp Minh. Hắn phát hiện Diệp Minh và Chu Cương Kính đã có giao dịch gì đấy, trong lòng cũng nghi ngờ với ánh mắt của Diệp Minh. Mình đang định giúp Diệp Minh lên chức, vậy dựa vào Chu Cương Kính thì có chỗ tốt gì?