Quan Khí​

Chương 1022 : Đặt nhiều hy vọng

Ngày đăng: 20:26 18/04/20


Lần này gặp Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh thấy ngài gầy đi không ít. Hắn biết Bí thư Lâm có áp lực và khối lượng công việc rất lớn.



Thầm nhìn quan khí của Bí thư Lâm thì thấy trong chiếc ô bảy màu của Bí thư Lâm có rất nhiều chính khí.



Vương Trạch Vinh thầm thở dài một tiếng, đây chính là người đáng để mình kính phục.



Bí thư Lâm cười cười đi tới nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:



- Bí thư Vương, chúng ta lại gặp.



Câu đầu tiên Bí thư Lâm đã lộ rõ sự khen ngợi của mình đối với Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh vội vàng nói:



- Tổng bí thư, tôi nhớ kỹ chỉ thị của ngài, nhất định phải nghĩ tới dân chúng, làm chuyện tốt vì dân chúng.



Bí thư Lâm nói:



- Ừ, xem ra cậu nhớ kỹ lời này. Thông qua tìm hiểu chúng tôi hiểu công tác của đồng chí ở Xuân Dương làm rất tốt. Có thể trong thời gian ngắn như vậy thay đổi không khí một thành phố, đây là việc rất tốt.



- Tổng bí thư, đây đều là điều chúng tôi nên làm. Đây là kết quả do Tỉnh ủy ủng hộ, bộ máy lãnh đạo Thị ủy đoàn kết.



Vương Trạch Vinh cũng không dám đặt công lao hết lên người mình.



Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Bí thư Lâm gật đầu nói:



- Dù ở đâu nếu muốn làm tốt công tác thì cần bộ máy đoàn kết, tạo thành lực lượng.



Sau khi nói chuyện vài câu, Bí thư Lâm nói:



- Đồng chí Vương Triêu Chính đã nói chuyện với cậu rồi chứ?



- Trưởng ban Vương đã nói chuyện với tôi, nói tôi sẽ đến Bộ Thương mại công tác.



Bí thư Lâm nói:



- Chúng ta coi như người một nhà, nói chuyện một chút, không nên khẩn trương.



Nghe Bí thư Lâm nói như vậy, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ đây là có hai ý. Một mình là người Thập cục, một khác là do mình có quan hệ ngầm với Uông gia.




- Trạch Vinh, việc này Trung ương đã có nghiên cứu. Con có nhiều kinh nghiệm và thành tích trong công tác địa phương. Nhưng quốc gia chúng ta có mấy tỷ dân, chỉ có kinh nghiệm địa phương là không đủ, còn phải có kinh nghiệm quản lý cấp trên, phải có kinh nghiệm ngoại giao. Một lãnh đạo cao cấp phải có đầy đủ năng lực này.



Vương Trạch Vinh không ngừng gật đầu và hiểu rõ điều này.



Hạng Thành nói tiếp:



- Cơ hội đã cấp cho cháu, đây coi như là Trung ương thử thách cháu. Cháu nếu có thể tạo thành tích ở Bộ Thương mại, cháu đủ tư cách và sẽ được giao trọng trách lớn hơn. Chỉ cần cháu không ngừng thông qua thử thách thì cuối cùng tiến tới địa vị càng cao.



Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt rất tán thưởng:



- Trạch Vinh, con bây giờ thiếu nhất là quan hệ. Hôm nay mọi người đến đây đã thống nhất ý kiến nhân viên Hạng gia đều chuyển hết cho con. Cần dùng ai, cần làm gì thì Hạng gia toàn bộ ủng hộ.



Hạng Thành nói:



- Trạch Vinh, các bác không được, Hạng gia không thể ngã. Cháu cũng thấy đó, mấy con cháu Hạng gia đều không thành tài, tất cả đều dựa vào cháu.



Hạng Tâm Lam nói:



- Cô sẽ hết sức giúp Tiểu Mật.



Vương Trạch Vinh không ngờ người Hạng gia lại có quyết định như vậy. Vương Trạch Vinh nói với Hạng Tâm Lam:



- Về kinh doanh thì do cô phụ trách, Hàm Yên tốt nhất không nên tham gia.



Hạng Nam gật đầu nói:



- Việc này Tâm Lam không nghĩ chu đáo, Tiểu Mật quyết không thể có quan hệ với tài sản Hạng gia.



Hạng Nam nói như vậy thì mọi người mới hiểu. Nếu Vương Trạch Vinh có thể lên chức cực cao thì Lữ Hàm Yên không thể làm như vậy.



Hạng Kiền bây giờ cũng vui vẻ vì Hạng Định quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh.



- Tôi thấy Hạng gia cần toàn lực ủng hộ Trạch Vinh về mọi mặt nhưng phải chú ý không được gây phiền phức cho Trạch Vinh.



Nghe mọi người ngồi thảo luận giúp mình như thế nào, Vương Trạch Vinh rất vui vẻ. Điều này nói rõ mình sẽ thành người gánh vác Hạng gia.



Vương Trạch Vinh cũng biết tình hình của mình, quan hệ đúng là ít. Có quan hệ của Hạng gia, mình nếu không ngừng bồi dưỡng thì bộ máy của mình sẽ dần được xây dựng.