Quan Khí
Chương 1024 : Sức ảnh hưởng
Ngày đăng: 20:26 18/04/20
Việc Vương Trạch Vinh giữ chức Phó bộ trưởng thường trực Bộ Thương mại đã sớm truyền ra ngoài.
Khi Hạng Định đang giới thiệu tình hình Bộ Thương mại với Vương Trạch Vinh thì nhận được điện thoại. Nghe xong y nói với Vương Trạch Vinh:
- Vương ca, người Bắc Kinh bây giờ nhanh nhạy quá. Anh xem xem, anh vừa được tổ chức nói chuyện thì đã có người gọi điện tới muốn mời anh ăn cơm.
Trong giọng của Hạng Định lộ rõ vẻ đắc ý. Những người đó tìm đến y, đây là thấy y có quan hệ thân thiết với Vương Trạch Vinh, đây là việc tốt. Vương Trạch Vinh nói:
- Bắc Kinh có nhiều lực lượng, có người biết là bình thường.
- Vương ca, anh không biết anh tuy chỉ là một Phó bộ trưởng nhưng đủ làm người ta đỏ mắt. Đãi ngộ cấp Bộ trưởng. Có mấy ai ở tuổi hơn 30 mà đạt đến cấp này. Bắc Kinh bây giờ đang bàn tán về sự phát triển của anh.
- Bây giờ anh muốn hiểu rõ tình hình Bộ Thương mại và Bắc Kinh. Anh đúng là không hiểu nhiều về Bắc Kinh, chuyện gì cũng không rõ.
Hạng Định nói:
- Vương ca, việc này anh không nói thì em cũng sẽ giúp anh. Sau khi về em sẽ làm tài liệu đưa anh.
Hạng Định xua tay nói:
- Chú còn cần tài liệu ư, dừng ngay. Việc này dùng miệng là được, tài liệu thì thôi. Để người ta biết sẽ không tốt.
- Vương ca, Hạng ca, nếm thử món ăn em làm.
Lúc này Lưu Băng Tinh đã bày mâm cơm sẵn sàng.
Vương Trạch Vinh thấy cô làm món ăn thơm phức liền khen:
- Không ngờ em còn biết nấu ăn.
Lưu Băng Tinh dịu dàng ngồi bên Vương Trạch Vinh, rót rượu cho hai người rồi nói:
- Nhà em chỉ là gia đình cán bộ bình thường, từ nhỏ em đã biết làm việc nhà. Vương ca, sau này em sẽ làm mãi cho anh ăn.
Vương Trạch Vinh lúc này mới nhớ mình không hiểu tình hình gia đình Lưu Băng Tinh. Hắn có chút xấu hổ.
- Băng Tinh, anh vẫn chưa biết tình hình gia đình em. Bố mẹ em đang làm gì?
Mẹ Lưu Băng Tinh còn hỏi cô về người đàn ông của cô.
Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi bên, Lưu Băng Tinh bây giờ đã có cảm giác yêu đối với hắn. Trong mắt cô Vương Trạch Vinh là cây đại thụ cho mình dựa vào. Cô yêu thích nhất là làng giải trí, nếu không có Vương Trạch Vinh che chở thì cô biết mình sẽ không còn gì cả.
- Vương ca, em gần đây học mát xa, em giúp anh nhé.
Lưu Băng Tinh đứng lên đi ra sau lưng Vương Trạch Vinh mà bóp vai.
Vương Trạch Vinh dựa lưng vào ghế mà hưởng thụ sự phục vụ này.
Vương Trạch Vinh thấy Lưu Băng Tinh đã quyết tâm theo mình, mình nhất định phải đối tốt với cô. Không nên để tình trạng như Diệp Ny Na trước đây.
Vương Trạch Vinh đang nhắm mắt hưởng thụ thì đột nhiên nghĩ tới Tào Kiến Sơn của Lưu hệ đã tỏ vẻ muốn dựa vào mình. Tên này là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tỉnh Tây Nhật.
Vương Trạch Vinh nói với Lưu Băng Tinh:
- Lấy máy điện thoại di động của anh lại đây.
Vương Trạch Vinh gọi cho Tào Kiến Sơn.
Vương Trạch Vinh nói chuyện với Tào Kiến Sơn một lúc rồi thuận tiện hỏi một câu:
- Đồng chí Lưu Nguyên Đào Huyện Phong Minh các anh có khỏe không?
- Lưu Nguyên Đào?
Tào Kiến Sơn rất ngạc nhiên, y không biết nhân vật này là ai.
Tào Kiến Sơn đang định hỏi thì Vương Trạch Vinh đã dập máy.
Tào Kiến Sơn là ai. Y là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, bây giờ đang rất lo lắng vì Lưu hệ mất thế mà mình bị liên lụy. Bây giờ trong tỉnh đã truyền ra tin tức rất bất lợi với y. Bây giờ đột nhiên Vương Trạch Vinh gọi tới thì như cây cỏ cứu mạng. Y lập tức dò hỏi về Lưu Nguyên Đào.
Y hiểu rõ Vương Trạch Vinh gọi tới là có vấn đề.
Lưu Băng Tinh ngồi nhe Vương Trạch Vinh gọi điện mà rất rung động. Cô là người Tỉnh Tây Nhật đi ra nên cũng quan tâm tình hình của tỉnh. Cô biết Tào Kiến Sơn là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, cô không ngờ Vương Trạch Vinh lại gọi điện với đối phương hỏi về bố mình. Nghĩ tới bố mình đã gần 50 mà còn có thể tiến thêm, cô rất vui mừng.