Quan Khí​

Chương 93 : Quan khí của Trịnh Thu Lực

Ngày đăng: 20:08 18/04/20


Ngồi thêm một lát, Tiểu Triệu lái xe tới đón Vương Trạch Vinh.



Ngồi vào xe, Vương Trạch Vinh nói:



- Quay về xã.



Bây giờ hắn đã hiểu rất rõ tình thế, với tình hình trước mắt, mình chỉ có thể bám sát theo bước chân của Cố Hồng Quân, làm tốt công tác tiếp đón lãnh đạo tỉnh ủy lần này. Đương nhiên rồi, nói tới tiếp đón thì hơi quá, chỉ với việc lãnh đạo tỉnh ủy nếu như tới xã Hoàn Thành thì nhất định phải đối đãi nghiêm túc, quyết không thể để xảy ra sai lầm nào. Việc này không chỉ liên quan đến tiền đồ chính trị của Cố Hồng Quân mà cũng quan hệ đến tiền đồ chính trị của bản thân mình.



Đối với bộ máy chính quyền của xã, hiện giờ Vương Trạch Vinh lo lắng nhất chính là Trịnh Thu Lực, tên này là người của Trịnh Chí Minh, đến lúc đó cũng không biết hắn có sắp đặt gì không.



Xe dừng lại dưới tầng, Vương Trạch Vinh đi lên phòng làm việc của mình.



- Ồ, bí thư đã trở về!



Tôn Diễm Hoa ở phòng tài chính vừa thấy Vương Trạch Vinh trở về liền hớn hở cười chào hỏi, thân hình mập mạp cũng cố ưỡn ra một chút.



- Ừ.



Vương Trạch Vinh dùng giọng mũi khẽ đáp, đối với người phụ nữ này, hắn cũng không có nhiều cảm tình lắm.



Vừa mới ngồi xuống, Giang Anh Hà liền bước vào. Nhìn Vương Trạch Vinh một chút, Giang Anh Hà cười nói:



- Cũng không tệ lắm, vẻ mặt rất tốt.



Chỉ chỉ ghế salon, Vương Trạch Vinh nói:



- Trước tiên em hãy ngồi xuống, anh có mấy chuyện muốn nói với em.



Nghe thấy có chuyện muốn nói, Giang Anh Hà vội vàng ngồi xuống, chuyện công hay chuyện tư thì cô vẫn phân biệt được rõ ràng.



- Sáng hôm nay bí thư Cố gọi anh tới để nhấn mạnh chuyện tiếp đón lãnh đạo tỉnh ủy, bí thư yêu cầu chúng ta phải làm hết sức cẩn thận.



Vương Trạch Vinh nói một cách nghiêm túc.



- Chắc là không có vấn đề gì.



Tiểu Giang cũng không quá để ý tới vấn đề tiếp đãi.



Nhìn Tiểu Giang một chút, Vương Trạch Vinh quyết định nên nói ngọn nguồn cho cô nàng này.



Nhìn thoáng qua cửa.



Tiểu Giang cũng rất là thông mình, thấy Vương Trạch Vinh nhìn ra cửa, liền nhỏ giọng nói:



- Yên tâm đi, nhân việc sửa chữa lần này, em đã làm phòng anh thành hai gian, gian ngoài em kêu Tiểu Chu bên văn phòng Đảng chính trông coi, sau khi cô ấy hỏi thì mới có thể tiến vào.


Nghe được lời này, trong lòng Tiểu Giang liền động, nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh:



- Vương ca, anh cũng không phải không biết trái tim em, ngoại trừ anh thì không ai có thể khiến em động tâm, nhất là tên Trịnh Thu Lực thì lại càng không.



Ngất, sao lại thế hả! Vương Trạch Vinh biết Tiểu Giang hiểu nhầm ý mình, lắc lắc đầu.



- Đừng lắc đầu nữa, em nghe lời anh là được.



Tiểu Giang dịu dàng nói.



- Em thông báo cho các ủy viên Đảng ủy xã, hai giờ chiều nay họp, bố trí công việc tiếp theo.



Vương Trạch Vinh cũng không muốn nghĩ tiếp về chuyện này, lập tức chuyển sang bố trí công việc.



- Vâng.



Tiểu Giang vội đáp.



Trông thấy bộ mông đầy đặn của Tiểu Giang, eo dường như cố ý đong đưa, trong lòng Vương Trạch Vinh lại nóng lên.



Cầm lấy điện thoại trên bàn ấn một số rồi chờ nghe máy.



- Hàm Yên, anh đã về.



Vương Trạch Vinh dịu dàng nói.



- Em đã sớm biết rồi, biết anh có công việc muốn nói, cho nên không gọi tới quấy rầy anh.



Lữ Hàm Yên giải thích.



- Trưa nay anh đến nhà em ăn cơm.



Vương Trạch Vinh nói.



- Tốt quá, em sẽ bảo mẹ đi mua đồ ăn anh thích.



Nói tới đây, Lữ Hàm Yên lí nhí nói:



- Em về tắm rửa đã.



- Ha ha.



Vương Trạch Vinh cười phởn, hai người đem chuyện tắm rửa làm ám hiệu, xem ra Hàm Yên còn thẳng thắn hơn cả mình!



Nghĩ đến thân thể trắng mịn của Lữ Hàm Yên, Vương Trạch Vinh nhìn lại thời gian một chút